Mục lục
Từ Tận Thế Ta Bắt Đầu Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần này, phải cho mấy tên thượng úy một phen bất ngờ mới được.

Từ Đông Hải thấy vậy nói thêm:

-Anh La, anh không nói rõ là mấy mảnh tinh thể này phải gom lại giao cho cấp trên sao?

-Đừng nghĩ tôi cũng như cậu, có cái đó mà cũng không nhận ra.

La Kiệt liếc mắt nhìn anh ta mà nói.

-Cái gì nào?

Đến cả Ngạn Nha bình thường kiệm lời ít nói cũng thấy tò mò.

Đắn đo một hồi, La Kiệt trầm giọng thủ thỉ nói:

-Tôi cũng không biết, nhưng theo tôi đoán hờ, hình như hắn có đam mê với việc đó.

E hèm~

Lúc này cả Phương Thiên lẫn một vài người bên trong đều hắng giọng ngại ngùng.

Đến cả Thẩm Hàn lạnh lùng cũng thể hiện chút tế nhị.

-Về…về việc này, chúng ta cần có cái nhìn tôn trọng và thấu hiểu, ngoài ra thì không ai phát tán chuyện này ra ngoài nhé.

Cuối cùng, Phương Thiên Hòa cất tiếng tập hợp tất cả.

Mọi người liền dành 5 phút nghỉ ngơi, quét dọn chiến trường rồi ra về.

Dù sao đây cũng là trung tâm thành phố, mật độ Zombie cực kì cao. Mùi máu nồng nặc tại đây thu hút lũ Zombie tới liên tục.

Số lượng Zombie kéo tới tưởng chừng như vô tận, và đạn dược, lực lượng lính thuê của bọn họ thì lại có hạn.

Có thể ở trong này nghỉ ngơi, quét dọn được 5 phút đã là sướng lắm rồi.

Lâm Tinh Hải bị thúc giục lên xe, lúc sắp rời đi, nét mặt hắn vẫn còn chút nuối tiếc thứ gì đó.

Phương Thiên Hòa và vài người thấy vậy, liền cảm thấy kì quái với hắn và bắt đầu tin hơn vào lời phán đoán của La Kiệt.

Đương nhiên, Lâm Tinh Hải không hề biết rằng tin đồn rằng mình có sở thích quái dị đã được lan truyền ra ngoài...

Tất nhiên, ngay cả khi biết điều đó, hắn cũng sẽ...khụ, không để tâm đến.

Dù gì điều này cũng giúp hắn có thể ngụy trang, che giấu những hành động kì lạ của mình.

Lâm Tinh Hải không có thời gian để ý đến cách nhìn của người khác về mình, hắn vui vẻ mở bảng hệ thống lên.

Lúc trước vì không ngừng tăng khả năng bắn súng nên lực lượng huyết khí của hắn đã bị giảm xuống còn 61 điểm.

Nhưng lúc này, những dữ liệu đã được hiển thị trên bảng hệ thống.

Kí chủ: Lâm Tinh Hàn

Thể chất: 24 điểm

Sức mạnh: 20 điểm

Tốc độ: 29 điểm

Lực lượng huyết khí: 93 điểm

Mức độ tối ưu hóa gen: 29%+

Kỹ năng bắn súng sơ cấp: Đồ thuần thục 70%+

93 điểm lực lượng huyết khí, phê vkl.

Đương nhiên, những điều tuyệt vời hơn còn ở phía sau, hắn len lén lấy ra hai lọ thuốc biến đổi gen từ trong túi rồi uống một hơi cạn sạch.

Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, lúc Lâm Tinh Hải nhìn vào bảng hệ thống một lần nữa thì lực lượng huyết khí đã tăng lên 103 điểm.

-Vượt qua một trăm rồi, cuối cùng cũng đã vượt qua một trăm.

Lâm Tinh Hải cố kìm nén sự kích động trong lòng, rồi sau đó hắn nhấn vào dấu “+” ở phía sau dòng chữ mức độ gen tối ưu hóa.

Hộp lựa chọn xuất hiện, đầu tiên Lâm Tinh Hải chọn “Thúc đẩy dị năng thức tỉnh”.

Tiếp đó, hắn lại chọn “Tiêu hao 100 điểm lực lượng huyết khí để thức tỉnh dị năng”.

Lúc thấy lực lượng huyết khí bị trừ mất 100 điểm trên bảng điều khiển, Lâm Tinh Hải bỗng cảm thấy bên trong cơ thể mình xuất hiện một ngọn lửa rất lớn, toàn thân dường như đang bị thiêu cháy.

Cơn đau này đến một cách đột ngột, khiến hắn khẽ ho một tiếng, mồ hôi tuôn ra như mưa.

Đồng thời, có một khí tức kì lạ tỏa từ trong ra ngoài, tản ra khắp nơi.

Người đầu tiên cảm nhận được khí tức ấy chính là Tần Dương, lúc đó anh ta vô thức cho rằng nhận thức của bản thân có sự nhầm lẫn.

Nhưng khi anh ta liếc qua kính chiếu hậu thì thấy vẻ mặt lộ rõ sự đau đớn của Lâm Tinh Hải cùng với thân hình đỏ bừng lên, khiến anh ta kinh ngạc không thôi.

-Sao có thể như vậy chứ.

Tần Dương hoàn toàn không dám tin.

Nhưng khí tức phát ra từ người của Lâm Tinh Hải không ngừng nói cho hắn biết rằng đối phương đang đột phá khóa gen cấp một.

Cái gọi là khóa gen chỉ xuất hiện khi trình độ tối ưu hóa gen đạt tới 30%, 60%, 90% và 100%.

Nếu như có thể phá vỡ được cả bốn khóa gen thì khi đó sinh mệnh sẽ đạt được sự thăng hoa, bước vào một cảnh giới khác.

Mà tới hiện tại thì Lâm Tinh Hải đã phá vỡ được khóa gen cấp một.

Nói cách khác, trình độ tối ưu hóa gen của Lâm Tinh Hải hiện giờ đã đạt tới 30% và như vậy thì cậu ta sẽ sớm trở thành người có gen tối ưu hóa.

Mặc kệ Tần Dương bất ngờ đến cỡ nào thì sau khi bình tĩnh lại, hắn ngay lập tức điều khiển chiếc xe việt dã từ từ dừng lại.

Không được làm phiền người đang trong quá trình phá vỡ khóa gen.

Nếu bị làm phiền thì nhẹ nhất là nôn ra vài ngụm máu, nghiêm trọng hơn thì nằm liệt giường mấy tháng.

Ngay khi dừng xe việt dã dừng lại thì đều thu hút sự chú ý đến đội ngũ.

La Kiệt cau mày chạy tới.

Có điều khi anh ta cách xe việt dã khoảng ba mét thì cũng ngay lập tức cảm nhận được khí tức kì lạ ấy.

Vẻ mặt anh ta thay đổi, nghiêng người qua cửa sổ, hai con mắt dường như chết lặng khi nhìn chằm chằm vào Lâm Tinh Hải, lộ ra đầy sự kinh ngạc.

Những người khác nhìn thấy chiếc xe việt dã dừng lại thì vốn đã cảm thấy kì lạ, bây giờ lại nhìn thấy sắc mặt như vậy của La Kiệt là biết ngay có chuyện không ổn, ào ào chạy tới.

Nhưng cũng không ngoại lệ, khi họ cách xe việt dã khoảng ba mét thì trên mặt đều lộ ra vẻ giống như gặp quỷ.

-Đúng là quá khoa trương rồi. Tôi đã mất nửa năm mới có thể phá vỡ được khóa gen cấp một, đột phá thành người có gen tối ưu hóa.

Từ Hải Thủy nhịn không được nói ra.

-Đó là do cậu chậm thôi, tôi trong vòng ba tháng là đã có thể phá vỡ được rồi.

Võ Nham đáp lại.

Từ Hải Thủy nghẹn họng, hơi tức giận nói:

-Điều đó chỉ có thể chứng minh rằng cậu tìm việc tốt hơn tôi. Nếu như lúc ban đầu tôi có thể gia nhập binh đoàn lính đánh thuê thì nhiều nhất là một tháng, tôi cũng có thể đột phá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK