Lâm Tinh Hải cầm lấy hai khẩu súng, gật đầu, sau đó cúi lưng, lợi dụng các tòa nhà xung quanh làm nơi trú ẩn, nhanh chóng tiếp cận khu vực chiến đấu.
-Lão La, anh thật sự cho rằng cậu ta có thể làm được sao?
Lúc này Từ Hải Thủy mở miệng hỏi.
Cuộc đối thoại giữa Lâm Tinh Hải và La Kiệt, không cố ý che giấu, tất nhiên những người khác cũng đã nghe thấy.
Trong tình hình thực tế không thể nghĩ ra cách, mặc dù họ sẽ không từ chối cách của người khác. Nhưng còn nghi ngờ, thì chắc chắn là không thể tránh khỏi.
-Tôi không biết.
La Kiệt nói sự thật.
-Nếu cậu ta thực sự có thể làm được, tôi sẵn sàng từ bỏ vị trí đội trưởng.
Từ Hải Thủy nói với dáng vẻ oai phong lẫm liệt.
-Ai thèm quan tâm đến vị trí đội trưởng của anh?
Vũ Nham ở bên nói thêm.
-Có nhóm lính đánh thuê, có hai đội phó.
Khi La Kiệt và Từ Hải Thủy nghe thấy điều này, ban đầu họ lộ ra vẻ rất ngạc nhiên, nhưng sau khi nghiêm túc ngẫm lại, nếu Lâm Tinh Hải thực sự có thể làm được, thì điều kiện này không quá đáng, tất nhiên, đây đều là những việc để sau hãy nói.
Khi bọn họ đang nói chuyện, Lâm Tinh Hải chỉ còn cách khu vực chiến đấu khoảng 100 mét.
Tuy nhiên La Kiệt và những người khác nhận thấy rằng, hắn không hề có ý định dừng lại, mà còn muốn tiếp tục tiến lên.
Bấy giờ sắc mặt của một số người đều có một chút thay đổi.
Nơi hắn đang tiến đến vốn là địa bàn của những Zombie biến dị, với tốc độ kinh hoàng của nó thì 100 mét đã là khoảng cách an toàn cao nhất, nếu tiếp tục đến gần, nếu như bị chúng phát hiện ra, chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Nghĩ đến đây, La Kiệt lập tức cầm thiết bị liên lạc của xe việt dã và hét lớn.
-Đoàn trưởng, Lâm Tinh Hải đang tiến sát khu vực chiến đấu.
-Cái gì? Cậu ta làm gì ở đấy?
Phương Thiên Hoà kích động hỏi, tay đã kích hoạt sẵn máy dò sự sống của Mecha, và nhanh chóng khóa được vị trí của Lâm Tinh Hải.
-Cậu ấy nghĩ ra một cách để đối phó với lũ Huyết Ma...
La Kiệt chưa kịp nói xong, đã bị Phương Thiên Hoà cắt ngang.
-Hồ đồ, cậu ta có thể làm được gì chứ? Mau đưa cậu ta trở về đi.
Trong lúc Phương Thiên Hoà và La Kiệt đang nói chuyện, Lâm Tinh Hải chỉ cách Huyết Ma khoảng chừng 50 mét, bấy giờ hắn mới không dám tiến lên nữa.
50 mét, thực sự là giới hạn rồi, nếu đến gần hơn, rất có thể sẽ gặp nguy hiểm.
Mà ở khoảng cách này, hắn đã rất tự tin, không cần tiếp tục liều mạng tới gần.
Chọn một chỗ ẩn nấp ngẫu nhiên, Lâm Tinh Hải hít một hơi thật sâu, tự trấn an tâm trạng bản thân một chút, sau đó hai nâng khẩu Ripper trên tay lên và bóp cò.
Trong toàn bộ quá trình nổ súng, hắn đều không nhắm trúng.
Điều này là bình thường vì hai tay phải cầm hai khẩu súng cùng một lúc, nên việc có bắn trúng được hay không, phụ thuộc hoàn toàn vào cảm giác.
Bùm. Bùm.
Hai tiếng súng, gần như vang lên cùng một lúc.
Huyết Dịch Ác Ma lại một lần nữa bị trúng đạn, nhưng với hai phát súng, trên người nó chỉ có một vết thương.
Đó là bởi vì, hai viên đạn được bắn vào cùng một vị trí.
Và quan trọng hơn, đó là khoảng thời gian giữa hai lần đạn bắn trúng mục tiêu, không được quá 0,1 giây.
Bùm.
Đạn lửa cuồng bạo, đột nhiên nổ tung trong cơ thể Huyết Ma, làm máu trong cơ thể Huyết Ma sôi trào, một lượng lớn máu biến thành khói tỏa ra dưới nhiệt độ cao.
Tất cả điều này xảy ra quá đột ngột.
La Kiệt đang định giải thích thì ngây cả người, Vũ Nham và Từ Hải Thủy thì sững sờ, bao gồm cả đoàn lính đánh thuê đang theo dõi trận chiến đều sững sợ không tin nổi.
Ngay cả Phương Thiên Hoà và Thẩm Hàn vẫn đang trong trận chiến ác liệt với Huyết Ma, cũng bị choáng váng.
Cho dù là khoảng cách khá xa cơ thể của Huyết Ma, nhưng mọi người đều có thể nhìn thấy đạn lửa hừng hực rực cháy bên trong nó.
Khi đó, trong con ngươi của mỗi người, đều phản chiếu một ngọn lửa rực đỏ, tựa như chính ngọn lửa hi vọng đang sục sôi trong trái tim họ vậy.
Tất cả mọi người đều chìm đắm trong những cảm xúc bàng hoàng, phấn khích hay thậm chí là khó hiểu.
Mà biến chuyển mạnh mẽ đầu tiên sau hành động của hắn, đương nhiên chính là Huyết Ma.
Nó đau đớn gầm lên một tiếng, chiến đấu nhiều như vậy, đây là lần đầu tiên nó cảm thấy mình đang bị uy hiếp.
Huyết Ma nhanh chóng trấn tĩnh lại, lập tức nhìn thấy Lâm Tinh Hải cách đó 50 mét, bèn thục mạng muốn xông tới, biểu tình như rất muốn giẫm chết Lâm Tinh Hải ngay tức khắc, suýt chút nữa đã làm hắn phải lo cho tính mạng của mình.
Dù vậy, Phương Thiên Hoà cũng không phải là một người quá khó tính, mặc dù không biết Lâm Tinh Hải đã đặt quả đạn lửa vào con Huyết Ma như thế nào, nhưng anh ta biết rằng đây có thể là bước ngoặt duy nhất trong toàn bộ trận chiến.
Trong nháy mắt, anh ta dùng hết công lực của mình, một nhát chém nghiêng con Huyết Ma, đồng thời, kết hợp với dị năng liệt thiên của anh ta, trực tiếp thẳng tay chém đứt cái chân đang chuẩn bị bước ra của nó.
Sau đó điều khiển Mecha, hung hăng đấm một cú vào đầu gối, lập tức ánh sáng đen xuất hiện trên chân của Mecha, đây cũng là một cú đánh kết hợp với dị năng liệt thiên.
Bùm.
Huyết Ma khi bị dính đòn này, thay vì có thể tới gần Lâm Tinh Hải, theo cảm tính đã rút lui, khiến khoảng cách càng ngày càng xa.
Lâm Tinh Hải lúc đầu vẫn cảm thấy hơi căng thẳng lo lắng, đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Sau đó hắn nâng súng lên và bắn tiếp.
Bùm. Bùm.
Hai tiếng súng nữa vang lên, lập tức lại có một viên đạn lửa khác bên trong cơ thể con Huyết Ma cháy rực lên.
Bùm. Bùm.
Bùm. Bùm.
Bùm. Bùm.
Sau đó nữa, tiếng súng như có nhịp điệu nhất định, không ngừng vang lên.
Vì thế, Lâm Tinh Hải dần dần quen với việc điều khiển súng kép, tần suất bắn ngày càng tăng nhanh.
Đạn lửa xuất hiện ngày càng nhiều trong cơ thể Huyết Ma.