Anh ta cũng không hiểu, vì sao tính cách hai người Vũ Nham và Từ Hải Thủy lại không hợp nhau như vậy, hễ cứ gặp nhau đều muốn gây gổ một trận.
Con đường sau đó, Lâm Tinh Hải giống như được hưởng thụ đãi ngộ của VIP vậy, hắn ngồi trong xe việt dã mà không cần phải động tay động chân gì cả.
Nhưng Lâm Tinh Hải lại cảm thấy không hề vui vẻ mà lại đang phiền muộn, vì hắn đã mất đi cơ hội thu thập lực lượng Huyết khí.
Và chuyện như thế này cũng thật sự không có cách nào để mà nói.
Toàn bộ đội ngũ đều cấp tốc đi tới nhà kho giấu kín Thiết Giáp Thi, sau đó mới dừng lại một chút.
Chỉ tốn vẻn vẹn 20 phút, bọn họ đã rời khỏi phạm vi của trung tâm thành phố.
Lúc này, ở bên ngoài có xe bọc thép của đội tiếp ứng, cũng đúng lúc tới nơi.
Hai Mecha rốt cuộc có thể tiến vào bên trong xe bọc thép, được nghỉ ngơi và bổ sung năng lượng.
Con đường tiếp theo hết thảy cũng đều thuận lợi, đội xe rất nhanh đã rời khỏi phạm vi của thành phố Thiên Sơn.
Nhìn thấy Zombie đang thưa thớt dần đi, Lâm Tinh Hải cảm giác mình đã bỏ lỡ cơ hội thu thập một số lượng lớn lực lượng Huyết khí.
May mà ở con đường trở về phía trước, nếu như gặp phải Zombie, sau khi đánh giết sẽ dừng lại thu thập lực lượng Huyết khí được.
Điều này cũng làm cho sắc mặt Lâm Tinh Hải dễ nhìn một chút, nhưng cứ thế trở lại khu lánh nạn trước đó, bọn họ cũng chỉ mới gặp được ba đợt
Zombie.
Mà Lâm Tinh Hải cũng chỉ thu thập được 16 lực lượng Huyết khí.
-Chẹp,… không được rồi. Mình phải nghĩ biện pháp một mình đi ra ngoài, bằng không ít nhất phải tốn một tháng mới có thể tăng trình độ của gen tối ưu hóa lên tới 100%."
Lâm Tinh Hải phiền muộn nghĩ thầm.
May mắn chỉ là nghĩ thầm, nếu như nói ra, không chừng sẽ bị một đám lính đánh thuê ghen tỵ mà đánh chết.
Nhìn thấy hệ thống hiện lên 16 lực lượng Huyết khí, tuy có ít một chút, nhưng dù gì vẫn là điểm, vẫn có thể đem mức độ gen tối ưu hóa tăng lên thêm 5%, cho nên hắn không chần chừ mà nhấn vào nút "+" kia.
-Đinh. Bởi vì bạn chưa thích ứng hoàn toàn với giai đoạn hiện tại, bạn có muốn tiêu hao gấp đôi lực lượng Huyết khí để tiến hành gia tăng trình độ?
Ghi chú: Nếu cố tình gia tăng khi chưa đạt đủ trình độ thì lực cảm ứng sẽ ngừng phát triển.
Nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, Lâm Tinh Hải có chút sững sờ, hắn chưa hoàn toàn thích ứng với trình độ hiện tại? Điều này nghĩa là sao?
Thật may Lâm Tinh Hải có một ưu điểm, đó là không hiểu thì phải hỏi.
Vì vậy, hắn bắt đầu hỏi La Kiệt ở bên cạnh.
-Này lão La, sau khi trở thành người có gen tối ưu hóa, nếu muốn đột phá tiếp thì phải cần thời gian để thích ứng nữa hả?
-Cần chứ. Sau khi thích ứng với trình độ hiện tại, lực cảm ứng sẽ được cải thiện trong hai ba ngày sau đó. Chờ sau khi ổn định lại, cậu có thể học cách sử dụng lực cảm ứng.
La Kiệt kiên nhẫn giải thích.
-Lực cảm ứng còn có thể cải thiện nữa sao?
Trong lòng Lâm Tinh Hải có chút kinh ngạc, sau đó hắn còn phát hiện ra, lực cảm ứng của mình khác hoàn toàn so với người khác.
La Kiệt thấy rằng Lâm Tinh Hải hoàn toàn không biết gì về những thông tin này nên anh ta giải thích rất cặn kẽ cho hắn, bao gồm cả các cách sử dụng khác nhau về khả năng nhận thức đều được trình bày một cách rất chi tiết.
Ánh mắt Lâm Tinh Hải có chút thất thần, thực tế là hắn đã biết những gì La Kiệt giải thích từ trước rồi.
Cho nên hắn đã trực tiếp hỏi vấn đề mà hắn muốn biết nhất.
-Vậy sau khi tăng trưởng ổn định thì năng lực cảm giác của tôi có thể tăng thêm bao nhiêu?
-Nói chung là so với lần đầu mở khóa gen thì sẽ tăng thêm gấp đôi.
La Kiệt nghĩ ngợi rồi trả lời.
Vẻ mặt của Lâm Tinh Hải đầu tiên là ngạc nhiên, kế tiếp là mừng rỡ.
Nếu như năng lực cảm giác của hắn có thể tăng lên gấp đôi vậy thì hắn có thể cảm giác được mọi thứ trong phạm vi 200 mét.
Đến lúc đó nếu đi lại trong trung tâm thành phố, nơi tầm nhìn bị hạn chế thì cảm giác của hắn có thể được coi như là một chiếc máy dò tìm Zombie.
Ngay cả một cái máy dò Zombie cỡ nhỏ cũng chỉ có thể dò được trong phạm vi ba trăm mét thôi.
Hiển nhiên La Kiệt không đoán được Lâm Tinh Hải đang nghĩ gì trong đầu nên nói tiếp.
-Mặc dù cậu mới mở được khóa gen đầu tiên, tăng khả năng cảm giác lên gấp đôi, nhưng cũng chỉ có thể dò tìm được trong bán kính hai ba mét từ vị trí của cậu, dù vậy cậu cũng không nên nản chí, chỉ cần...
-Tôi không nản chí.
Lâm Tinh Hải cắt ngang lời La Kiệt đang nói, sau đó lại hỏi.
-Đúng rồi lão La, hiện tại khả năng cảm giác của anh là bao nhiêu?
-Haha, không ngại nói với cậu, khả năng cảm giác của tôi đã đạt đến phạm vi trong khoảng 58 mét, bình thường khi người khác mở được khóa gen thứ hai thì sẽ nhận thức được trong phạm vi khoảng 50 đến 53 mét thôi.
Giọng nói của La Kiệt mang theo vẻ tự hào.
Anh ta đang định nói thêm về những chiến công hiển hách của mình thì đoàn xe đã tiến vào đường hầm của hang động và cũng sắp đến khu tránh nạn, nên anh ta đành dừng cuộc trò chuyện lại.
Sau khi lên tiếng chào hỏi những người lính canh giữ ở đây, La Kiệt dẫn đầu đoàn xe đi đến sảnh thang máy.
Nhưng La Kiệt không hề ra lệnh tiến vào khu tránh nạn mà ngược lại để cho cả đội đứng tại chỗ chờ lệnh, tiếp theo dùng máy tính trên cổ tay kết nối vào mạng nội bộ của khu tránh nạn và gửi một vài tin nhắn.
Sau đó thì chờ đợi một cách lặng lẽ.
Điều này làm cho Lâm Tinh Hải cảm thấy tò mò, ngay cả hầu hết đám lính đánh thuê cũng cảm thấy khó hiểu.
Chỉ có những người thủ lĩnh cấp cao của lính đánh thuê như La Kiệt là vẻ mặt mới thản nhiên, giống như họ đã đoán được điều này cả rồi.
-Lão La, có chuyện gì xảy ra vậy?
Lâm Tinh Hải không giấu được sự hiếu kỳ, lên tiếng hỏi.
La Kiệt nghĩ một chút rồi nói.
-Quả thực cũng có một số chuyện cậu cần phải biết, chúng ta đi ra một góc nói chuyện đi.
Khi hai người đi tới góc khuất của đại sảnh, La Kiệt mới nói tiếp.