Mục lục
Hoàng Kim Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Điều này...Cần phải xem vào vận may, nhưng...

- Không nhưng gì cả, nếu đã là dựa vào vận may thì nên do chính mình ra tay thì hay hơn. Lục tiên sinh, nghe nói anh từng có chương trình vạch trần bài bịp trên ti vi, đến lúc đó anh chỉ chú ý xem đối phương có chơi bài bịp hay không là được.

Trang Duệ cắt ngang lời Lục Bằng, nói đùa gì vậy, có ba phần thắng mà dám đại biểu cho mình đi đánh bạc? Đây không phải là muốn đưa tiền cho người ta sao? Loại chuyện có hại này thì Trang Duệ sẽ không đồng ý.

- Ngũ Nhi, tôi thấy tôi và cậu trước nay đều ít đánh bạc, chỉ xem náo nhiệt mà thôi, người ta có thể mời người ra mặt đánh bạc, chúng ta cũng có thể như vậy, đến lúc đó cho anh Lục Bằng ra mặt, tỉ lệ thắng của anh ấy sẽ lớn hơn so với chúng ta.

Âu Dương Quân ở bên cạnh cũng mở miệng khuyên nhủ.

Trang Duệ bị lời nói của Âu Dương Quân làm cho tức cười, hắn cười nói:

- Thôi đi anh, em và người ta đánh bạc, các anh mới là người đến xem náo nhiệt, các anh đã đi cả đêm, cũng cần nên ngủ nghỉ một lúc. Mọi người xem như đến đây du lịch, ngày mai chỉ việc phất cờ hò reo cho em là được.

Trang Duệ ngáp một cái, hắn thật sự rất buồn ngủ, vì vậy mà hắn đứng dậy khoát tay đi ra ngoài cửa, thừa dịp lúc này còn sớm muốn về ngủ thêm một lát. Nếu không ngày mai tỏ ra ngái ngủ, cha mẹ vợ mà thấy được thì thật sự là xấu hổ.

- Thôi được, đi ngủ, cô cô nói không sai, Tiểu Duệ đã quyết định thì khó ai thay đổi được, xem như chúng ta lần này đến để du lịch...

Trang Duệ đi ra khỏi phòng, Âu Dương Quân trừng mắt một lúc lâu, cuối cùng cũng chỉ có thể nói như vậy. Trang Duệ không đồng ý thì dù Lục Bằng có giỏi đánh bạc cỡ nào cũng không được đưa ra sử dụng.

- Trang Duệ, lúc này còn ai đến tìm vậy?

Tần Huyên Băng đã sớm không còn buồn ngủ, nàng mặc đồ ngủ đứng bên ban công nhìn mặt trời mọc, khi thấy Trang Duệ quay về thì vội vàng nghênh đón.

- Là anh họ của anh, đến sáng anh sẽ đưa em đến gặp, ngủ, ngủ thôi, không thì chút nữa sẽ mất hết tinh thần...

Trang Duệ thuận miệng nói một câu rồi ôm Tần Huyên Băng về trên giường.

- Còn nói nữa sao? Không phải là anh làm loạn thì bây giờ đã thức dậy được rồi...

Tần Huyên Băng tức giận trả lời một câu, sau đó phát hiện Trang Duệ đã ngủ từ lâu.

Nhưng Trang Duệ cũng không ngủ được bao lâu, một lát sau tiếng trực thăng hạ cánh ầm ầm làm hắn giật mình thức giấc.

- Thuyền quái quỷ gì thế này, ngay cả phương diện cách âm cũng không được tốt.

Trang Duệ lầm bầm một câu, hắn xoay người chuẩn bị ngủ tiếp, nhưng tiếng ầm ầm vẫn vang lên bên tai, thật sự quá ồn, dù nhét tay vào tai cũng thật sự khó tránh.

- Này, không khoa trương như vậy chứ?

Trang Duệ rời khỏi giường ra ban công xem xét và chợt sợ ngây người, hôm nay cũng không phải chỉ có một chiếc trực thăng, tổng cộng có hơn mười chiếc đang quần vũ trên bầu trời, đang được hoa tiêu chỉ dẫn để đậu xuống từng vị trí.

Trang Duệ cũng có thể thấy du thuyền tư nhân của Trịnh Hoa, đồng thời còn có mười du thuyền khác dừng bên cạnh, những người nhìn xa nhỏ như kiến đang bắt thang máy lên tàu. Trang Duệ quay về lấy kính viễn vọng ra xem, hắn thấy vài người, nhận ra vài người, bọn họ đều là người từng đến tham gia đấu giá từ thiện trước đó.

Lúc này trên thuyền có khá nhiều trực thăng, điều này làm cho Trang Duệ sinh ra cảm giác hư hư thực thực như mộng như ảo, đây không phải là trong phim đấy chứ? Khi nào thì trực thăng lại có nhiều như vậy?

- Trang Duệ, ở Hongkong có rất nhiều người có trực thăng, điều này cũng là bình thường, trong nhà chúng ta cũng có một cái. À, là cái vừa đáp xuống tàu, anh xem, mẹ và bố em đều đến đây. Ủa, ông nội cũng đến, mau lên, Trang Duệ, chúng ta đi đánh răng rửa mặt thôi.

Trong phòng có kính viễn vọng cho khách ngắm cảnh biển, Tần Huyên Băng cũng cầm lấy một cái lên xem, sau đó phát hiện bố mẹ và ông đều đến đây, nàng không khỏi cảm thấy bối rối, vung tay kéo Trang Duệ chạy về phía nhà vệ sinh.

- Vội làm gì? Dù sao thì điện thoại cũng đã tắt nguồn, bọn họ cũng không tìm ra chúng ta, cứ để một lúc rồi nói sau...

Trang Duệ nói làm cho Tần Huyên Băng chợt sợ hãi, cả tối qua còn chưa đủ sao? Đúng lúc này vòng eo đã bị Trang Duệ xiết chặt, sau đó đó chiếc miệng rộng có tính chất xâm lược đã áp lên bờ môi của mình.

- Rất thoải mái.

Sau một nụ hôn nồng nhiệt cả ba phút thì Trang Duệ mới buông Tần Huyên Băng với gương mặt đỏ ửng ra, sau đó hít vào luồng không khí tươi mới đầy hương biển.

- Máy bay trực thăng khá tiện lợi, Huyên Băng, máy bay của nhà em mua giá bao nhiêu?

Trang Duệ nhìn những chiếc trực thăng từ trên trời hạ xuống mà không khỏi nghĩ đến tình hình giao thông chen chúc ở Bắc Kinh, hình như nhà mình cải tạo ra một sân bay cũng không là vấn đề.

Tần Huyên Băng trừng mắt nhìn Trang Duệ, nàng nói:

- Giá cả của máy bay trực thăng không phải đắt, chỉ cần vài triệu là mua được, nhưng này Trang Duệ, trong nội địa cho phép sử dụng máy bay trực thăng sao?

Tần Huyên Băng nói thật sự là rót nước lạnh lên đầu Trang Duệ, mua không may được thì cũng như không. Lúc này hàng không trong nước bị quản chế rất nghiêm, địa giới Bắc Kinh thì thật sự không thể nào xâm nhập, nếu không sẽ bị bắn rơi. Những năm nay đám người không muốn sống có rất nhiều, ví dụ diển hình là sự kiện 11/9 ở Mỹ.

Sau khi Trang Duệ và Tần Huyên Băng đánh răng rửa mặt và mở nguồn điện thoại thì có âm báo tin nhắn vang lên dồn dập, lúc này Tần Hạo Nhiên cũng gọi đến.

- Bố mời chúng ta đi ăn sáng...

Tần Huyên Băng nhận điện thoại của bố rồi nói với Trang Duệ.

- Được, đi thôi, anh xem anh họ đã thức dậy chưa, vừa vặn giới thiệu cho chú Tần...

Trang Duệ và Tần Huyên Băng vừa đi ra khỏi cửa thì trước mặt đã là Âu Dương Quân ôm Từ Tinh đi đến, có lẽ là muốn đến gõ cửa. Lúc này bốn người đụng mặt nhau, Âu Dương Quân va Từ Tinh đều chưa từng gặp mặt Tần Huyên Băng, vì vậy mà trước mắt chợt sáng ngời.

Tần Huyên Băng hôm nay mặc váy lễ phục màu đen rất chính thức, tóc búi cao làm nổi bật sợi dây chuyền trên chiếc cổ trắng ngần, trang phục làm bằng tơ lụa có vẻ hơi mỏng làm cho bộ ngực của nàng như ẩn như hiện, eo thon lại bị Trang Duệ ôm chặt, dáng người cao hơn mét bảy phối hợp với giày cao gót càng làm tăng thêm sức mạnh cho Trang Duệ, coi như trai tài gái sắc.

- Ôi, véo anh làm gì? Trang Duệ, đây là bạn gái cậu sao?

Khí chất và dung mạo của Tần Huyên Băng thật sự làm cho Âu Dương Quân ngây cả người, nhưng Từ Tinh phản ứng rất nhanh, nàng véo lên lưng hắn, làm cho hắn kịp phản ứng, cất lời chào hỏi Tần Huyên Băng.

- Huyên Băng, đây là anh họ Âu Dương Quân của anh, đây là chị dâu Từ Tinh, chị ấy là ngôi sao lớn, nổi tiếng trong đại lục. Tứ ca, đây là bạn gái của em, là Tần Huyên Băng, đúng rồi, lễ vật đâu?

Trang Duệ giới thiệu hai bên cho nhau, sau đó vươn tay đòi lễ vật, hắn là em đã cho hai anh chị không ít lễ vật, bây giờ có cơ hội thì nhất định sẽ đòi lại.

- Khụ, khụ, lần nà đến hơi vội, Tiểu Tân, về Bắc Kinh, sau khi đến Bắc Kinh thì Tứ ca nhất định sẽ có lễ vật cho em.

Trang Duệ nói làm cho Âu Dương Quân thiếu chút nữa thì cảm thấy đau ngang thắt lưng, anh đây chạy cả đêm đến cổ động cho cậu, nào có thời gian chuẩn bị lễ vật? Vì thế chỉ có thể cười khổ nói với Tần Huyên Băng.

- Tứ ca quá khách khí rồi, chị Từ, em ở Hongkong cũng từng xem qua nhiều bộ phim chị đóng... Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tần Huyên Băng trước kia lạnh nhạt hờ hững nhưng sau khi gặp Trang Duệ thì dần cải biến, nàng biết rõ đám đàn ông có chuyện cần bàn nên kéo tay Từ Tinh, hai người đi theo sau lưng Âu Dương Quân và Trang Duệ rồi nhỏ to trò chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK