Mục lục
Hoàng Kim Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trang Duệ ở trước mặt bọn họ thì luôn luôn giữ biểu hiện ổn định, hôm nay say rượu, bộ dáng cũng không còn như bình thường nữa.

Trang Duệ dáo dác nhìn thoáng qua vào bên trong cửa, nhỏ giọng nói:

- Ngồi ở chỗ này cho mát, mẹ của ta đã ngủ chưa?

- Đều ngồi hóng mát ở trong sân, hiện tại vẫn còn sớm mà.

Ngày hè thì ngủ muộn, thông thường đều là sau một giờ mới đi ngủ, hơn nữa mọi người ở trong tứ hợp viện này, mỗi ngày đều nói chuyện phiếm đến tận đêm khuya mới đi ngủ.

- Được, ta sẽ đi theo đường ga ra để về hậu viện.

Trang Duệ biết mẹ không thích chính mình uống rượu, nếu bây giờ mình hiên ngang đi về, nhất định sẽ bị mắng.

Nhưng mà đang lúc hắn muốn cất bước rời đi thì tiếng kêu to của Kim Vũ và tiếng gầm của bạch sư vang lên ở phía trong nhà. Trong tứ hợp viện này, người có được đãi ngộ như thế cũng chỉ có một mình hắn.

- Hắc, tiểu tử thôi, ngươi bỏ vợ ở trong nhà còn chính mình thì chạy đi ăn chơi đàng điếm sao sao, tiểu tử ngươi cũng không có lương tâm, uống rượu cũng không biết gọi anh một tiếng.

Trang Duệ vừa với tiến vào trung viện, còn chưa đến chỗ đám người đang tụ tập nói chuyện phiếm kia, thì mùi rượu trên người đã bị Âu Dương Quân ngửi thấy, nhưng mà tên này cũng chẳng phải là người tốt gì cả, câu nói sau cùng khiến cho Trang Duệ khó xử.

- Đi qua một bên, bằng không hiện tại em sẽ hôn con của anh.

Trang Duệ uy hiếp Âu Dương Quân một câu rồi nhìn về phía Âu Dương Uyển nói:

- Mẹ, mấy vị sư huynh sư tỷ mời đi ăn cơm, buổi tối có uống một chút rượu.

- Được rồi, Huyên Băng đã nói cho mẹ biết rồi. Nhanh trở về phòng tắm rửa thay quần áo đi, Huyên Băng đang mang bầu sẽ không thích ngửi mùi rượu đâu.

Con trai đã lớn, cũng không thể như trước kia mà dạy dỗ ở trước mặt mọi người. Đây cũng là Âu Dương Uyển cấp mặt mũi cho Trang duệ, Trang Duệ đồng ý, mặt mày xám xịt chui vào căn phòng của mình.

Nhưng mà đêm ôm nay Trang Duệ sẽ phải ngủ ở trên ghế san *** ở phòng khách, mặc dù ở trong tứ hợp viện có nhiều phòng nhưng mà vợ của hắn lại sợ ma. Khiến cho Trang Duệ phải ngủ ở trên ghế sô pha một đêm để canh chừng cho lão bà của mình.

Chỗ tốt của việc học thạc sĩ chính là không giống như sinh viên mới nhập trường phải ở trong ký túc, hơn nữa thạc sĩ sinh cũng tự do hơn, có sự tình gì thì cũng có thể báo cáo với thầy giáo của mình, về phần những buổi học cộng đòng, không đi cũng không sợ bị điểm danh.

Ba năm kế tiếp, chỉ cần Trang Duệ học đủ học phần, dĩ nhiên là sẽ có thể tốt nghiệp, môn tiếng anh khiến cho rất nhiều người chùn bước đối với Trang Duệ mà nói thì không hề có chướng ngại gì.

Ngày hôm sau Trang Duệ thức dậy liền nhớ ra hôm nay là ngày các học sinh mới vào học nội quy, hắn sẽ không phải đến trường. Hôm nay hắn sẽ ở nhà chăm sóc Tần Huyên Băng, đến xế chiều sẽ lái xe đến viện bảo tàng tìm Hoàng Phủ Vân, nếu vị Tạ trưởng phòng kia đã biểu đạt ra ý nguyện muốn cấp đồ trưng bày cho viện bảo tàng, tự nhiên là Trang Duệ sẽ không từ chối ý tốt của hắn.

- Ta kháo, lần sau nhất định phải làm một cái bản đồ của trường Kinh Đại ở trong điện thoại.

Trang Duệ lại tiếp tục lạc đường ở trong sân của trường Kinh Đại, sáng hôm nay có buổi " Thông luận khảo cổ học Trung Quốc" được công khai, mặc dù là để cho các học sinh hệ chính quy năm nhất đến học, nhưng mà Trang Duệ cũng không hề có trụ cột gì của khảo cổ học, nên muốn đến xem một chút.

Lịch sử của khảo cổ học chủ yếu là khái quát lại lịch sử của Trung Quốc và lịch sử trên thế giới. Sử học khảo cổ của Trung Suốc giới thiệu về khảo cổ thời đại đá mới, khảo cỏ thời Hạ, Thương, Chu, khảo cổ chiến quốc thời Tần Hán, khảo cổ thời tam quốc lưỡng Tấn nam bắc triều, khảo cổ đời Đường, thời Tống Minh, điền dã.

Ở trong trường học được phần lớn đều là lý luận cơ sở, nhưng mà đây cũng chính là cái mà Trang Duệ còn thiếu, nếu như có thể học hết những lịch sử này đối với việc xem xét đồ cổ của Trang Duệ cũng cực kỳ có lợi.

Nhưng mà công trình khảo cổ học, mỗi một cái đều là luận chứng lớn của thời đại, đều có thể hao phí tinh lực cả đời của một người.

Rất nhiều học sinh theo học hệ khảo cổ đều có một phương chướng chủ công. Mọi người đều chọn lựa từ bên trong thời đại khảo cổ một cái mình thích, cuối cùng là dùng cả đời để nghiên cứu, lấy được tiến triển trọng đại và đột phá.

Sở dĩ địa vị ở giới khảo cổ trong nước của giáo sư Mạnh không thể bị lay động, cũng là bởi vì lý luận cơ sở của hắn cực kỳ vững chắc, mỗi một thời kì của các triều đại lịch sử đều nắm rõ như lòng bàn tay.

Cho dù đi đến một hiện trường khai quật xa lạ, giáo sư mạnh căn bản là không cần giở sách ra xem, cũng không cần xem xét vật phẩm khai quật được, mà chỉ cần xem xét hình thái mồ mả, cũng có thể nói ra đây là đặc thù của thời đại nào, ở trong giới khảo cổ, giáo sư mạnh được xem là tự điển sống của giới khảo cổ.

Trang Duệ đang nghe vị giảng viên kia giới thiệu về những đề mục và tiến trình dạy học của nhà trường, hắn đang giới thiệu về mấy ngành học: Thương Chu khảo cổ, Chiến quốc Tần Hán khảo cổ, tam quốc Lưỡng Tấn Nam Bắc triều khảo cổ, Tùy Đường khảo cổ, Tống nguyên minh khảo cổ cùng đồng ruộng khảo cổ.

Nguyên nhân rất đơn giản, những thứ khai quật được từ thời đại đá mới, tuy rằng có giá trị nghiên cứu rất cao nhưng mà giá trị trên thị trường thì lại rất bình thường. Trang Duệ học tập khảo cổ cũng chỉ là vì muốn xem xét đồ cổ mà thôi, cũng không phải là thật sự muốn làm chuyên gia học giả gì đó.

Bởi vì không có giấy chứng minh lái xe ra vào, Trang Duệ chỉ có thể lái xe từ Túy Tiên Lâu về một bãi đỗ xe miễn phía ở Gia Nhạc Phúc, rồi đi bộ vào trong trường Kinh Đại, nhưng lại khiến hắn vò đầu chính là sau khi đi theo cửa chính vào trong trường Kinh Đại, Trang Duệ lại có thể chạy tới khu giáo học lâu của ngành y học.

Kinh Đại thành lập được bốn năm thì hợp lại làm một với trường đại học y khoa, sau khi di dời vị trí thì chiếm diện tích lớn hơn ban đầu rất nhiều khiến cho Trang Duệ quẹo trái phải một hồi thì không biết như thế nào mà lại chạy tới khu trụ cột của học viện y học.

Trang Duệ cũng ngại ngùng lên không dám gọi điện cho giáo sư Mạnh nữa, hai lần tiến vào trong trường đều lạc đường, tuy rằng giáo sư Mạnh sẽ không nói cái gì, nhưng mà Trang Duệ vẫn cảm thấy có chút dọa người.

Học viện nền tảng của ngành y học đều rất náo nhiệt, không biết là có phải bởi vì là buổi khai giảng đầu tiên hay không mà có rất nhiều học sinh đều tấp nập chạy vào trong lầu.

Trang Duệ không khỏi thầm than trong lòng, bầu không khí học tập của trường Kinh Đại này thật là tốt, học sinh đi học giống như là đi đánh giặc vậy.

Đứng ở cửa lớn của học viện y học cở sở, Trang Duệ đưa tay kéo một vị nam sinh lại, mở miệng hỏi:

- Anh bạn này, xin hỏi một chút.

- Còn hỏi cái gì? Nhanh chân lên nào, đi vào chậm thì đừng nói là chỗ ngồi mà ngay cả chỗ đứng cũng không có.

Vị nam học xinh có khuôn mặt tròn tuấn tú kia, không đợi Trang Duệ nói hết câu, liền vội vã hướng tới trong lầu chạy tới, nhưng mà quần áo của hắn vẫn còn bị Trang Duệ kéo lại, vì thế hắn liền kéo luôn cả Trang Duệ chạy theo hắn vào trong phòng học.

Trang Duệ có chút trợn tròn mắt, như thế này là thế nào? Không đợi hắn kịp phản ứng thì anh bạn đang nóng lòng kia đã kéo hắn vào trong phòng học.

Phòng học hình thang này rất lớn, có chút giống như một lễ đường nhỏ, xung quanh được xếp đầy các dãy bàn hình tròn, vây cái bục giảng vào giữa, lúc này ở bên trong đã có hơn một nửa là có người ngồi, sau khi vị nam học sinh kia lôi Trang Duệ vào trong phòng thì lập tức liền có mấy người vẫy tay với hắn. xem tại TruyenFull.vn

- Anh bạn, vận khí của cậu cũng không tệ, chúng ta ngồi ở phía trước đi.

Trang Duệ nghe vậy thì nở nụ cười khổ, hắn vốn là muốn hỏi một chút xem muốn đi đến học viện lịch sử thì đi hướng nào, ai biết anh bạn này có thể nhiệt tình như vậy, chẳng những kéo mình vào trong phòng học, lại còn giúp mình giành chỗ?

Những buổi thầy giáo mời một ít những danh nhân tới tổ chức tọa đàm sẽ rất hoan nghênh các học sinh tới tham dự, nhưng mà chỗ ít người nhiều, liền cần phải có người đến sớm nhận chỗ, nhưng mà những chuyện như vậy thông thường sẽ phát sinh ở những nam sinh trong lòng có tâm tư với nữ học sinh nào đó.

Trang Duệ lúc trước học đại học chính quy, trừ trước đến nay đều là giành chỗ cho bạn nè ở trong ký túc xá hoặc là giành chỗ cho bạn giá, không nghĩ tới vào trong trường để làm nghiên cứu sinh lại có thể được hưởng thụ loại đãi ngộ này.

Không biết là vị chuyên gia tọa đàm này đang nói cái gì, Trang Duệ vừa mới tiến vào phòng học thì những người phía sau cũng chen chúc mà vào, sôi nổi chiếm vị trí bên trên, Trang Duệ có muốn lui cũng không có đường ta, chỉ có thể chờ đợi sau khi bọn họ ngồi xuống sẽ tìm cơ hội đi ra ngoài.

- A!, Mãnh Tử, cậu ấy là ai vậy ?

Những người ngồi ở chỗ kia nhìn thấy bạn học của mình dẫn theo một người không quen biết đến đây, không khỏi có chút kỳ quái hỏi.

- Ta cũng không biết, anh bạn, cậu tên là gì? Thế nào, có bạn bè gì không?

Người bạn học tên là Mãnh Tử kia gãi gãi đầu, nhìn về phía Trang Duệ, vẻ mặt rất là đắc ý.

Trang Duệ bất đắc dĩ nói:

- Tôi tên là Trang Duệ, nhưng mà không phải là sinh viên của viện y học, cũng không phải là tôi tới đây để nghe chuyên gia tọa đàm, vừa rồi tôi lôi kéo cậu chính là muốn hỏi cậu một chút xem muốn đến viện lịch sử thì phải đi thế nào.

- Cậu, cậu là muốn hỏi đường? Vị bạn học tên là Mãnh Tử kia nghe thấy lời nói của Trang Duệ thì miệng há to đến mức có thể nhét cả một quả trứng vịt vào được, mấy người bên cạnh nghe thấy vậy cũng cảm thấy líu lưỡi.

Sau khi trầm mặc một lúc, lấy Trang Duệ làm trung tâm đột nhiên phát ra một trận cười rung trời.

- Này người bạn thân, Mãnh Tử, cậu cũng quá mạnh mẽ đi!

- Trương Mãnh, cậu cũng không kéo được cô gái nhỏ kia đến sao, cô gái này khẳng định là không cảm thấy hứng thú gì với đông y.

- Đúng hiện ta hoài nghi nghiêm trọng giới tính của cậu, Mãnh Tử cậu phải thành thật khai báo mau.

Trương Mãnh và mẫy người bạn học lại nổi lên tiếng cười, vang khắp cả trong phòng học lẫn cầu thang khiến cho đông đảo ánh mắt của mọi người đều tò mò nhìn về hướng này, tự nhiên sẽ có người tới hỏi thăm, không bao lâu liền truyền khắp cả phòng học.

Chuyện này chờ khi buổi tọa đàm này kết thúc, lập tức sẽ được lan truyền khắp trường Kinh Đại, trở thành một chuyện đáng cười nhất trong năm nay.

Nhìn thấy mọi người cười, nhưng mà thật ra Trang Duệ cũng không tức giận, hắn tới nơi này cũng chỉ là để tăng thêm kiến thức mà thôi. Hơn nữa trong chuyện này thật sự là có chút hài hước, mà vị bạn học tên là Trương Mãnh này cũng có chút quá sơ ý.

- Anh bạn, thật xin lỗi, chỉ tại cái tính nôn nóng của tôi, thật sự là xin lỗi.

Trương Mãnh bị mọi người cười đến mức mặt đỏ đến mang tai, lúc sau mới kịp phản ứng lại, vội vàng nhận lỗi với Trang Duệ, cũng bởi vì cái tính nhanh nhảu của hắn, không đợi cho Trang Duệ nói hết lời đã kéo người ta vào trong phòng, như vậy mới gây ra một chuyện cười lớn đến như vậy.

- Không có việc gì, xem ra hôm nay tôi không thể sang bên kia nghe giảng được rồi.

Trang Duệ quay đầu lại nhìn thoáng qua, thần sắc có chút bất đắc dĩ, nhưng mà may mắn là cái buổi: Thông luận khảo cổ học Trung Quốc kia, cũng không phải là của giáo sư Mạnh, nếu không tâm tình của Trang Duệ lúc này khẳng định là không tốt như vậy.

Từ lúc tiến vào trong phòng học, chứng kiến bức tranh chữ viết màu đỏ được treo bên trên Trang Duệ cũng đã hiểu được. Đây là một vị ở trong quân y được phó viện trưởng của Kinh Địa mời tới, tổ chức một buổi tọa đàm về đông y.

Bửi vì vị giáo sư này chính là một ngôi sao sáng của giới y học trong nước, cho nên khi trước khi bắt đầu buổi tọa đàm chừng nửa giờ thì rất nhiều học sinh của viện y học đã chen chúc chạy tới đây, sợ tới chậm sẽ không giành được vị trí tốt.

Nhưng mà Trang Duệ cũng là một người oan uổng, hắn chẳng qua chỉ là muốn hỏi đường mà thôi, nhưng mà bây giờ quay đầu lại nhìn xem, trong phòng đã chật kín người ngồi, ngay cả bên ngoài hành lang cũng có rất nhiều người đứng, muốn chen ra cũng đừng nghĩ tới.

- Hắc anh bạn, cậu tên là gì? Khi trở về tôi sẽ dẫn cậu đến học viện lịch sử bên kia.

Trương Mãnh có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, nhưng mà lại có chút kỳ quái hỏi:

- Đúng rồi, nếu cậu là học sinh của học viện lịch sử thì tại sao lại không biết đường đến đó?

Tuy rằng bộ dạng của Trang Duệ không phải là già, nhưng mà lăn lộn ở trong xã hội vài năm, cái loại khí chất thành thục này rõ ràng là mấy tên nhóc con mười tám mười chín tuổi mới vào đời không thể so sánh được. Nhưng mà là một học sinh lâu năm đi học mà ngay cả đường trong trường cũng không biết, chuyện này cũng có chút quái dị.

Tôi tên là Trang Duệ, là nghiên cứu sinh năm nay mới vào trường, trường Kinh Đại rộng như vậy, tôi cũng không biết tại sao lại lạc đến nơi đây, khi nào trở về phải tìm một cái bản đồ mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK