Mục lục
Hoàng Kim Đồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xong xuôi đâu đấy mới lên giường đi ngủ. Hắn ngủ một mạch đến sáng, mãi đến khi Bành Phi gõ cửa mới thức dậy.

- Tiết thị trưởng, ngài tại sao lại ở chỗ này. Ta đang nghĩ gọi điện cho ngài nói lời cáo từ. Đúng rồi, Bành Phi và Từ huynh đâu rồi?

Trang Duệ đi ra ngoài, thì thấy tị trưởng của Thạch thành phố đang đứng đợi ngoài cửa. Việc này khiến cho hắn bất ngờ, nhân viên công vụ ở đây đều không cần làm việc sao?

Bành Phi đáp:

- Trang ca, Từ Quốc Thanh nói hắn cần phải trở về phòng thí nghiệm gấp. Sau này sẽ liên lạc sau...

- Trang tổng, ta tới để thông báo cho ngài biết, việc của Từ Quốc Thanh, Từ tiên sinh ngày hôm qua đã có kết quả xử lý.

Tiết thị trưởng ở Bắc Kinh quen không ít người, hôm qua hắn có nghe ngóng về thân phận của Trang Duệ. Hồi sáng sớm hôm nay đã tổ chức hội nghị thị trưởng. Hắn muốn trước khi Trang Duệ đi, cho hắn một câu trả lời thuyết phục.

- Trang ca, chuyển đổi công tác, cái này chẳng phải tiện nghi cho tên họ Sầm kia sao?

Bành Phi lái xe, cùng với Trang Duệ rời khỏi Thạch thành phố, còn có nửa tiếng nữa là có thể đi vào Bắc Kinh rồi. Buổi trưa bị Tiết thị trưởng giữ lại, ăn một bữa cơm cùng với Hạ chủ nhiệm. Xong xuôi đâu đấy, Trang Duệ mới có thể lên xe đi về.

- Bành Phi đối với những quan viên hơn ba mươi tuổi mà nói thì việc này cũng coi như hắn bị đày vào lãnh cung rồi. Hơn nữa về sau không ai dám dùng hắn nữa.

Trang Duệ lắc đầu.

Bành Phi đối với chính trị biết quá ít, hắn chỉ thấy được mặt ngoài mà thôi. Hắn thực không biết được chuyển đổi công tác có ý vị như thế nào.

Buổi trưa, trên bàn cơm, Tiết thị trưởng thông báo cho Trang Duệ một chút về kết quả xử lý vụ việc ngày hôm qua.

Xét thấy bên phía Chiêu Thương cục có một số công tác làm cho hình tượng của Thạch thành phố trở nên xấu trong mắt người dân. Sầm thị trưởng lại được phân công làm quản lý Chiêu Thương cục. Mặt khác, tuy giữ chức vụ quản lý Chiêu Thương cục nhưng Sầm thị trưởng lại không có làm được một công tác chiêu thương nào. Điều này khiến cho Sầm thị trưởng không thể nói gì.

Sầm thị trưởng năm nay đã gần bốn mươi tuổi, kết quả này đối với hắn chảng khác nào tánh mạng bị chấm dứt. Đây quả thực so với việc lấy đi tính mạng của hắn còn khó chịu hơn.

Bất quá Sầm thị trưởng cũng biết, mình đã trêu vào người không thể động tới. Cho nên hắn kiên trì nhận sai lầm, đồng thời nhận khuyết điểm với cấp trên. Từ đó mới được giảm nhẹ tội.

Người đoạt được khối thịt mỡ Chiêu Thương cục, cười rất vui vẻ. Mà Sầm thị trưởng chỉ biết yên lặng trốn ở một góc gặm nhấm nỗi đau. Chỉ vì một thợ thủ công mà dấy lên một ngọn sóng dữ, con sóng dữ này đã cuốn bay mấy tương lai của Sầm thị trưởng.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Tiết thị trưởng đại biết cho thành phố muốn tận lực truyền bá sản nghiệp phục hưng. Đối với nhóm thợ thủ công dân gian cũng có những chính sách ưu đãi. Trong đó có việc giảm thuế.

Trang Duệ không nói gì cả, chỉ thông tri cho Tiết thị biết hắn giúp Từ Quốc Thanh sửa chữa lại phòng thí nghiệm. Tất nhiên là lấy danh nghĩa viện bảo tàng ở Bắc Kinh mà làm chuyện này. Trang Duệ hi vọng bên phía thành phố có thể mau chóng giải quyết thủ tục, giấy tờ để phòng thí nghiệm của Từ Quốc Thanh sớm đi vào hoạt động.

Sự tình nhỏ như vậy, Tiết thị trưởng tự nhiên là nhiệt tình đáp ứng. Hắn còn hứa hẹn hàng năm sẽ cấp một khoản tiền cho phòng thí nghiệm của Từ Quốc Thanh làm phí nghiên cứu. Bất quá việc này bị Trang Duệ khéo léo từ chôi. Nếu như nghiên cứu ra thành quả, đến lúc đó sẽ tính toán như thế nào.

Hầm lò Từ Châu từ xây dựng từ thời nhà Tống mãi về sau mới được truyền lưu rất rộng rãi, trong dân gian có ảnh hưởng rất lớn. Nhưng do quan viên thời đó quản lý không tốt mà hầm lò Từ Châu chỉ hoạt động được một thời gian ngắn. Cho nên đối với việc nghiên cứu này ở trong nước còn một chỗ trống, hơn nữa lại không có vật dụng thực tế khai quật được để mà tiến hành nghiên cứu. Giới học thuật trong nước cũng từng có những cuộc phân tranh về vấn đề này.

Nếu như Từ Quốc Thanh có thể đốt chế ra đồ sứ từ hầm lò Từ Châu thì sẽ là một sự kiện quan trọng đối với ngành nghề gốm sứ trong nước, hơn nữa lại có ý nghĩa phi thường trọng yếu. Cho nên Trang Duệ mới lấy danh nghĩa của viện bảo tàng mà sử sang lại phòng thí nghiệm của Từ Quốc Thanh. Việc này mà thành công thì viện bảo tàng của hắn cũng được thơm lây, tục ngữ có câu, nước phù sa không lưu ruộng người ngoài. Chuyện này cũng tính như viện bảo tàng được một lần quảng cáo miễn phí.

Sau khi trở về Bắc Kinh, Trang Duệ để cho Hoàng Phủ Vân giúp hắn chiêu một những đệ tử chuyên tu phục đồ cổ, đưa đến cao huyện. Hôm qua hắn cũng đã bàn bạc với Từ Quốc Thanh, Trang Duệ sẽ giúp Từ Quốc Thanh tìm một số người đến trợ giúp. Có như vậy thì việc nghiên cứu sẽ nhanh hơn. Đồng thời Trang Duệ cũng liên hệ với Hồ Vinh, mời hắn đến Bắc Kinh một chuyến. Hai người luận đàm hẳn một ngày, một ngày sau Hồ Vinh mang theo hơn hai mươi kiện gốm màu đời Đường trở về My-an-ma.

Một năm sau, ở phòng đấu giá quốc tế, thỉnh thoảng có thể thấy được một hai kiện gốm sứ chế tác vô cùng tinh xảo, tất cả đều là gốm ba màu. Trên cơ bản đều được lưu truyền từ các nước Đông Nam Á. Nhiều vị giám định sư trên quốc tế giám định qua tác phẩm nghệ thuật đều có cùng một kết luận, đây là chính phẩm. Bởi vì món đồ còn nguyên vẹn, cho nên trong đoạn thời gian này, hội đấu giá quốc tế sôi sục về gốm ba màu đời Đường. Hơn nữa người đến tham gia đấu giá phần lớn đều là những nhà sưu tầm người nước ngoài.

Trang Duệ ngoài việc lưu lại tám bộ quần áo cung nữ để cho bản thân mình thưởng thức thì còn lại hai mươi kiện gốm màu đời Đường. Tất cả đều thông qua Hồ Vinh mang ra ngoài bán đi. Đến cuối cùng tính toán sổ sách, lợi nhuận lên đến hai trăm triệu. Đương nhiên những điều này đều là về sau.

Viện bảo tàng của Trang Duệ cũng phát triển vô cùng tốt, lưu lượng khách mỗi ngày đều rất ổn định, trên dưới một vạn người. Tuy nhiên mỗi tuần đều có hai ngày viện bảo tàng đóng cửa. Một tháng Trang Duệ cũng có thể thu được từ viện bảo tàng một khoản thu nhập khoảng chừng sau bảy trăm vạn.

Sau khi trừ đi các khoản chi tiêu, lợi nhuận mà viện bảo tàng mang lại không dưới hai ngàn năm trăm vạn. Nhưng số tiền này Trang Duệ không hề đả động đến. Hắn muốn dùng số tiền này để hoàn tiện viện bảo tàng, mua sắm thêm cho viện bảo tàng một số vật phẩm.

Lúc trước Hồ Vinh đến, Trang Duệ cũng đưa cho hắn một tấm ngân phiếu năm ngàn vạn euro ở ngân hàng Thụy Sĩ.

Đây cũng chỉ là một khoản hoa hồng cho lợi nhuận nửa năm nay kiếm được từ mỏ quạng phỉ thúy. Hiện tại Trang Duệ không thiếu tiền.

Bất quá việc phỏng chế gốm sứ Từ Châu vô cùng khó khăn, vượt xa sự tưởng tượng của Trang Duệ. Trải qua hai ba tháng, tiến triển cũng không quá lớn. Hiện tại, vấn đề chủ yếu đều do việc nắm giữ hỏa hầu đốt chế không tốt. Không phải độ ấm cao thì là thấp. Liên tiếp xuất hiện mấy phế lô, một ngàn vạn Trang Duệ đầu tư vào đó cũng đã mất hơn hai trăm vạn.

Trang Duệ dứt khoát để chuyện này qua một bên. Hiện giờ hắn cũng bắt đầu vào năm học mới. Chương trình học ở trường đại học được chia thành lý thuyết và bài tập. Lý thuyết thì chỉ học tại phòng học, phòng học được xếp theo kiểu bậc thang lên xuống để sinh viên có thể dễ dàng học tập. Sinh viên dù là niên cấp nào, chỉ cần đăng ký môn học với nhà trường là có thể đến nghe giảng.

Mà lớp bài tập thì có tính thực hành, mỗi một lớp cũng chỉ có chừng ba bốn mươi người. Thỉnh thoảng các thầy cô trình độ giáo sư, tiến sĩ cũng đến giảng dạy một buổi. Trải qua mấy tháng học tập một cách hệ thống. Trang Duệ đối với việc khảo cổ, giám định và thưởng thức đối với đồ cổ càng thêm nghiêm cẩn. Hơn nữa hiện tại Trang Duệ còn cần một số sinh viên có chuyên môn, có năng lực suy luận phán đoán. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Bởi vì bên trong mộ phần đều là tử vật, muốn thông qua những tử vật này để đoạt được những món đồ cổ thì cần phải có đầu óc suy luận tính toán tỉ mỉ cẩn thận. Rất nhiều giáo sư giảng bài đều thích lấy ra một vài món đồ cổ, ở trên lớp học tiến hành thảo luận. Chương trình học khảo cổ trên lớp vậy mà không có buồn tẻ giống như Trang Duệ vẫn nghĩ.

Mặt khác Trang Duệ không có việc gì thì cũng chạy qua viện y học bên kia nghe giảng về châm viêm học.(DG: châm cứu mà có hơ cây châm trên ngọn lửa thì phải). Hắn cùng với đám Trương Mãnh bên này cũng phi thường quen thuộc, hơn nữa Trang Duệ còn bỏ ra tám ngàn để mua một bộ dụng cụ châm viên.

- Ài! Lão đệ, ngươi đùa thật à?...Cái đồ chơi này có tác dụng sao?

Trang Duệ đang ở bên trong một căn nhà cấp bốn, vẻ mặt Âu Dương Quân sợ hãi nhìn Trang Duệ đang cầm ngân châm lóng lãnh. Hôm nay Trang Duệ vừa chế tác được ngân châm này, hưng phấn đến nỗi không thèm đi học mà trực tiếp phóng xe về nhà. Đồng thời còn kéo theo Âu Dương Quân muốn làm thí nghiệm.

Âu Dương Quân đã từng châm viêm, cho nên hắn biết rõ dưới tình huống bình thường sẽ không chết người. Bất quá người thi châm lại là Trang Duệ, trong lòng Âu Dương Quân không khỏi cảm thấy sợ hãi. Đầu năm nay lăng băm nhiều lắm, hơn nữa với trình độ gà mờ của Trang Duệ không biết có thực hiện được không.

- Đúng vậy! Tiểu Duệ, ngươi chỉ vừa mới học qua vài buổi về châm viêm học. Khả năng còn có hạn, hay là nên chờ ngươi học thêm vài buổi nữa rồi hẵng nói...

Âu Dương Uyển cũng hiểu được hành động này của Trang Duệ có phần đùa giỡn. Cho dù là bác sĩ có y thuật cao thâm cũng không thể mới học qua vài buổi mà đã thực thành thao tác ngay được. Chỉ sợ những bệnh viện có sinh viên mới tốt nghiệp vào làm cũng không dám tùy tiện để cho họ thực hành.

- Trang Duệ, ta thấy vẫn là không nên a....

Tần Đổng Băng xoa xoa bụng của mình, nhìn cây ngân châm ước chừng mười centimet cũng có chút điểm sợ hãi. Tần Đổng Băng đã mang thai tháng thứ tám, bởi vì là long phượng thai cho nên bụng so với những quý phụ khác lớn hơn rất nhiều. Mẹ vợ Trang Duệ cũng lo lắng cho con gái, nửa tháng trước cũng bỏ hết công việc làm ăn từ Hồng Kong chạy đến Bắc Kinh chăm sóc cho con gái.

- Tiểu Duệ. Tứ ca ngươi trước kia chẳng phải nói không sợ sao...

Từ Đại Minh ngược lại đi về phía Trang Duệ, nguyên nhân là do tháng này Âu Dương Quân chưa có đưa đủ tiền lương. Từ Đại Minh hoài nghi lão công đi ra ngoài ăn vụng, cho nên bắt được cơ hội này, nàng muốn để Âu Dương Quân chịu một chút đau khổ.

Hai tháng trước, Trang Duệ cùng với Âu Dương Quân đi ra ngoài vui đùa, nói là hiện tại mình đang học châm viêm, đến lúc đó muốn Âu Dương Quân là vật thí nghiệm. Âu Dương Quân tưởng rằng Trang Duệ nói chơi, lúc đó cũng dõng dạc đáp ứng. Bất quá bây giờ thấy Trang Duệ thực sự muốn làm, tứ thiếu gia của Âu Dương gia chỉ biết đứng yên há hốc mồm.

- Ta nói này lão đệ! Hay là cho bạch sư thử trước được không?

Âu Dương Quân không có hảo ý nhìn về phía bạch sư bên cạnh Trang Duệ. Bất quá bạch sư lại gầm lên một tiếng dọa hắn lui trở về. Phải biết rằng bạch sư được Trang Duệ truyền linh khí vào, còn cần gì dùng ngân châm nữa.

- Tứ ca không có khí chất đàn ông a. Lần này ta chỉ châm lên một vài huyệt vị của huynh thôi. Không có tốn công tốn sức mấy đâu.

Trang Duệ bĩu môi một cái. Bạch sư cùng với Tuyết nhi lập tức đứng lên, một trái một phải bao vây Âu Dương Quân ở giữa. Tiểu kim vũ ở bên ngoài xem náo nhiệt cũng kêu lên một tiếng, đảo lượn trên không tùy thời tập kích.

Tiểu kim điêu trong mấy tháng qua phát triển rất nhánh. Chiều dài của cánh khi dang rộng ra cũng đạt tới hai mét, hơn nữa thân hình cũng vô cùng cường tráng, chiều cao cũng lên đến sáu bảy mươi mét. Cộng thêm bộ lông màu vàng mượt khiến cho người ta có cảm giác thần dị, còn có vài phần phong thái trưởng thành.

Trên một cái cây ở sân sau có một tổ chim được " xây dựng" cách đây không lâu. Lần này Trang Duệ nhìn lại thì thấy cái tổ chim được được tu kiến rộng chừng một mét. Cả cái tổ chim giống như một căn phòng nhỏ vậy. Theo thời gian tuổi tác tăng lên, tiểu kim điêu cũng dần khai mở linh tri. Nó thích bắt chước động tác của Trang Duệ. Nó thấy Trang Duệ ưa thích ôm nhi tử của Âu Dương Quân vào trong lòng, cho nên nó mới làm một cái tổ chim để mọi người phải bất ngờ.

Có một ngày, Từ Tình đưa con ra ngoài sân phơi nắng, quay đi quay lại đã thấy tiểu kim vũ vụng trộm lẻn đến, giang rộng hai cánh ra rõ ràng ôm nhi tử của Âu Dương Quân vào trong. Lúc ấy thiếu chút nữa Từ Tình bị dọa chết khiếp, bất quá lúc đấy nàng thấy tiểu kim vũ không có làm nhi tử bị thương cho nên mới nhịn không kêu lên. Về sau tiểu gia hỏa này thấy tiểu kim điêu lại muốn ôm, so với cha ruột mình còn thân cận hơn rất nhiều.

- Đừng nha. Lão đệ, chuyện gì thì cũng nên từ từ nha. Không phải chỉ là châm cứu thôi sao? Đến đây đi....

Nhìn thấy trước sói sau hổ, trên đầu lại có một con chim điêu đang không ngừng ngó chừng. Âu Dương Quân lập tức thay đổi thái độ, lại nói châm cứu cũng sẽ không có chết người, Âu Dương Quân mạnh mẽ vươn cánh tay ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK