Mục lục
Đan Đại Chí Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Thanh Thọ âm thầm nhếch miệng, tính sai rồi, tiểu nha đầu này hình như rất khó đối phó, mình đã bị đánh bại ở đây sao?

Lục Dũng của Ly Hỏa thánh địa nói.

- Ngươi không phải đang đuổi giết người uống ngươi nước tắm kia sao, sao lại chạy tới nơi này rồi?

- Ngươi mù sao?

Na Yêu bắt lấy Chu Thanh Thọ bên cạnh đẩy về phía trước.

- Bắt được rồi?

- Chính là cái tên này chạy đến linh trì của Vô Hồi thánh địa uống nước tắm?

- Ha ha, rốt cuộc cũng được nhìn thấy hắn. Có sáng tạo nha! Thiên Khải bí cảnh quả thật đã nhiều năm không thấy được loại cực phẩm này rồi.

Những người thí luyện xung quanh đều nhìn về phía Chu Thanh Thọ.

- Thái Long, giúp ta một tay. Con quỷ nhỏ này bắt ta làm nô. Ta thật oan uổng, ta không biết đó là linh trì, uống một ngụm, còn chưa có nuốt xuống nàng đã trở lại. Giúp ta một tay, ta cho ngươi làm tiểu đệ.

Chu Thanh Thọ rất phối hợp nhìn về phía Thái Long hô to.

- Làm nô?

- Con thỏ nhỏ, ngươi điên rồi sao. Ngươi thật xem linh trì là phòng tắm của ngươi sao.

Thái Long không nhìn nổi nam tử khi dễ nữ tử, càng chịu không được nữ tử khi dễ nam tử.

Huống chi, một nam tử sao có thể cho nữ tử khi dễ bắt làm nô.

- Chuyện của ta còn chưa tới phiên ngươi quản.

- Con thỏ nhỏ, không nên quá bá đạo.

- Ngươi đang bàn bá đạo với ta sao? Thời điểm Thái Long ngươi bá đạo ít lắm sao?

Thái Long á khẩu không trả lời được.

- Ngươi vừa mới gọi ta là cái gì, con quỷ nhỏ?

Na Yêu quay đầu nhìn Chu Thanh Thọ.

- Ta là vì hiệu quả, cũng không phải cố ý.

- Sau này gọi chủ tử.

- Chủ tử? Thật khó nghe. Ta đều đã phối hợp với cô, tối thiểu cô cũng phải cho ta chút mặt mũi chứ.

- Không gọi chủ tử, còn muốn kêu cái gì?

- Chỉ cần không phải chủ tử, muốn ta kêu cái gì cũng được.

Na Yêu nghĩ nghĩ:

- Vậy gọi... Nữ Vương đi.

Nữ vương bát?

Chu Thanh Thọ nhướn mày kinh ngạc nhìn nàng, cẩn thận từng li từng tí hỏi một câu:

- Đây ngụ ý là trường thọ sao?

Ầm ầm...

Một bầy Hỏa Trọng Thử tuôn ra khỏi rừng rậm, vòng quanh hố sâu vài vòng, sau đó liên tiếp nhảy xuống.

Đám người lập tức nín thở định thần, cẩn thận lắng nghe động tĩnh trong hố sâu.

Kết quả... Mấy trăm con Hỏa Trọng Thử nhảy xuống, nửa ngày cũng không có chút động tĩnh, chỉ có không phân rõ thật giả được những âm thanh 'Phù phù' tiếp tục xuất hiện.

Rống!

Một con Hỏa Hùng uy mãnh từ trong rừng rậm đi tới, nhìn đám người và mãnh thú xa xa xung quanh một chút, sau đó lại dũng cảm nhảy xuống.

Đám người lại lần nữa vểnh tai.

Mới đầu cũng không tiếng gì, nhưng thời điểm bọn hắn đang bồn chồn, một tiếng kêu rên như có như không cùng với âm thanh phù phù thuận theo sóng nhiệt dâng trào truyền ra ngoài hố sâu, ngay sau đó liền không có động tĩnh gì nữa.

- Tiếng kêu quá thảm thiết, các ngươi đều nghe được phải không?

Đám người thoáng bạo động, càng cảm thấy kỳ lạ hơn, không biết phía dưới có cái gì.

- Đưa Xích Lân Ưng vào nhìn!

Lục Dũng ra hiệu với các đệ tử khác.

Hắn không kiêu ngạo giống như Diêm Lâu, thời điểm tiến vào Thiên Khải bí cảnh đã từ thánh địa mời đến ba con Xích Lân Ưng, ứng phó tình huống đặc biệt.

Một con ở trên tay hắn, hai con còn lại ở trên tay thủ hộ giả ngũ trọng thiên.

- Đi!!

Đệ tử ngũ trọng thiên bên trái giơ nhẫn không gian lên, một con cự ưng khoẻ mạnh gáy to bay lên không, giương cánh gần hai mươi mét, toàn thân bao trùm lớp vảy màu đỏ sắc bén cứng rắn, móng vuốt như to như cối xay.

Xích Lân Ưng xoay quanh ở trên không gáy to, vảy cánh nhấc lên cuồng phong mãnh liệt, một số mãnh cầm đều kinh hãi gáy to lui lại.

- Xuống dưới xem tình huống.

Đệ tử ngũ trọng thiên cao giọng quát tháo.

Tính tình Xích Lân Ưng rất hung hãn, nó nhìn phía hắn gáy to vài cái đáp lễ sau đó mới lao vào hố sâu.

Bầu không khí lại lần nữa an tĩnh lại, ngay cả mãnh thú tụ tập xung quanh cũng chờ đợi tin tức.

Một phút đồng hồ... Hai phút đồng hồ... Ba phút...

Khi bọn họ muốn tiếc nuối lắc đầu, bất chợt có liệt diễm theo sóng nhiệt phóng lên tận trời.

Xích Lân Ưng đi ra, kịch liệt gáy to, sau đó lại lại đón sóng nhiệt xông vào hố sâu.

- Có bảo bối?

Khuôn mặt Diêm Lâu có chút phản ứng, lập tức tiến lên, bắt lấy móng vuốt Xích Lân Ưng, theo nó biến mất vào bên trong sóng nhiệt nóng hổi.

- Đuổi theo, đuổi theo, mau.

Bọn người Lục Dũng vung ra hai con Xích Lân Ưng khác, cũng theo sát mà nhảy vào hố sâu.

- Vào xem.

Thái Long, Na Yêu đều mang đệ tử vào theo.

Bầu không khí lập tức sốt ruột, một nửa thí luyện giả và đám mãnh thú cung lao vào hố sâu.

Chiều sâu của cái hố này vượt xa mong muốn của bọn hắn, tiếp tục rơi xuống lại bị sóng nhiệt tác động đến thân thể, đau đớn không chịu nổi.

Đến khi bọn hắn rốt cuộc cũng rơi vào không gian dưới đất, tình cảnh hiện ra ở trước mắt để mỗi một ánh mắt đều lóe ra rung động và khó có thể tin.

- Oa oa oa... Nhưng...

- A!! Ngọa tào!

- Cứu ta... Cứu ta!

Rống!!

Rất nhiều thí luyện giả và mãnh thú kêu thảm, trực tiếp rơi vào trong sông dung nham đang lao nhanh, bị nuốt sống không còn gì.

Có một số chật vật leo ra, có một số thì biến mất luôn.

Tình hình hỗn loạn không chịu nổi.

- Thế giới dung nham thật là bao la. Nơi này hẳn là đã tồn tại hơn mấy ngàn vạn năm.

- Nhiều Hỏa Tinh Thạch thật, nơi đây so với tinh thạch của mỏ tinh thạch còn tinh khiết hơn.

- Nơi này quả thực là vùng đất tuyệt hảo để võ giả hỏa văn luyện võ.

Đám người cưỡi mãnh cầm cũng không tránh khỏi rung động, kích động nhìn xung quanh.

Rất nhiều mãnh cầm đều đã nhào về phía cột đá, mổ Hỏa Tinh Thạch.

- Các ngươi nhìn xem! Nơi đó lại có linh quả?

- Mau nhìn, thứ quấn trên trụ đá kia chính là dây leo sao?

Rất nhiều người liên tiếp chú ý tới dây leo trên cột đá, phía trên một cây cột đá bên trong còn có trái cây.

Mãnh cầm gáy to, mọi người phấn khởi, toàn bộ vọt tới phía những trái cây kia.

Hoàn cảnh như vậy lại có thể sinh trưởng được, tuyệt đối là bảo bối hiếm thấy.

- Nơi đó còn có!

Ánh mắt bén nhọn của Diêm Lâu tập trung vào một cột đá cách đó hơn mười dặm, phía trên kia chập chờn một gốc hoa nhỏ, mặc dù cách rất xa nhưng khiến cho Thánh linh văn hắn có phản ứng.

- Ngăn lại những người khác cho ta.

Diêm Lâu cưỡi Xích Lân Ưng, vọt tới đóa hoa nhỏ nơi xa kia.

- Gốc linh hoa kia chính là thứ Ly Hỏa thánh địa chúng ta muốn.

Lục Dũng và các đệ tử khác cầm trường đao, cao ngạo chỉ vào đám người đang xao động.

Hai con Xích Lân Ưng cũng kịch liệt gáy to, trong mắt lấp lóe hung quang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK