Chỉ là hình dáng cũng không tinh xảo, ngược lại có chút thô ráp, cứ như không phải là bị người dung luyện nên, mà là do thiên địa tạo ra, do càn khôn ngưng tụ.
Nguyên thủy, dã tính, bá thế.
Đỉnh lô dập tắt quá lâu, đã mất đi tuyệt thế thần uy đã từng có, cũng ảm đạm đi tất cả ánh sáng, giống như Cổ Thần lâm vào giấc ngủ vĩnh cửu.
- Là Vĩnh Hằng Thánh Sơn có trước luyện binh lô. Hay là luyện binh lô mai táng trước, sau đó lại xuất hiện Vĩnh Hằng Thánh Sơn? Kiếp trước ta chưa tiến Vĩnh Hằng Thánh Sơn, đúng là tiếc nuối.
Khương Phàm đứng trước mặt đỉnh lô nguy nga tang thương, cảm nhận thật sâu được mình nhỏ bé như thế nào.
Như con dân đương thời đang ngước nhìn Viễn Cổ Cự Thần.
- A... Tim ta! Từ trên trời rớt xuống đất, rơi nát bét rồi.
Hỏa Diễm Huyễn Điểu đứng ở trước mặt Bàn Long Cự Đao, phát ra tiếng kêu rên bi thương.
Đao dài trăm mét, tương tự như lão long, đại khí bàng bạc không thể phá vỡ, nhưng chung quy vẫn thất bại bởi thời gian.
Ánh sáng tối đi, phong mang giấu kỹ, lại không còn thần uy.
Không chỉ có Long Đao như vậy, bốn Thần Binh khác cũng đều mất đi hào quang, nằm trong bụi đất.
Không ánh sáng, không có thần tính, yên lặng như vật chết.
- Còn có thể luyện lại một lần nữa không?
Hỏa Diễm Huyễn Điểu cảm giác rất đau lòng, Thượng Cổ Thần Binh, cứ phế đi như vậy.
- Có thể chứ?
Khương Phàm hỏi Đan Hoàng bên trong ý thức hải, trong lòng lại không ôm hi vọng.
- Ta đối với Luyện Binh Thuật không có quá nhiều hiểu rõ. Nhưng, Thần Binh thật sự hẳn là sẽ không tuỳ tiện mục nát, sẽ chỉ hao hết thần lực, quay trở lại bình thường, hoặc có thể là... Bản thân bị phong ấn, rơi vào trạng thái ngủ say.
- Ồ?
Trong lòng Khương Phàm chấn động.
- Ta không hiểu rõ tòa luyện binh lô này cùng chủ nhân luyện binh lô, nhưng ta hiểu rõ Hỗn Độn Nguyên Hỏa. Nó có khí tức Hỗn Độn cực mạnh, có nguyên lực vạn vật, nếu như dùng nó rèn đúc Thần Binh, đầu tiên chất liệu phải tuyệt đối cường đại, nếu không sẽ bị hòa tan. Phàm là có thể trở thành binh thai, tất nhiên phải có chất liệu đặc thù, phụ liệu phi phàm, liền giống với chuôi Long Đao kia, thậm chí ta hoài nghi thật là Viễn Cổ Cự Long, hoặc là xương rồng tuyệt thế nào đó.
- Muốn từ binh thai huyện thành Thần Binh, còn cần giao phó thần lực đặc thù, thậm chí là chân hồn, mà Hỗn Độn Nguyên Hỏa sẽ còn giao phó lực lượng đặc thù.
- Đơn giản mà nói thì như loại Thần Binh này, đã không thể nào xem như vũ khí nữa, mà là hình thái binh khí tồn tại sinh mạng. Nó có ý thức của mình, có hồn phách của mình.
năm thanh Thần Binh này, hoặc là tại thời khắc nào đó triệt để phong ấn mình, chờ đợi tương lai ngày nào đó lại thấy ánh mặt trời. Hoặc là bồi tiếp luyện chủ nhân binh lô cùng chết, hao hết thần lực, cam nguyện chết đi.
- Khả năng đầu tiên tính, bọn chúng vô cùng nguy hiểm. Ai dám vọng tưởng cưỡng ép chiếm lấy lúc bọn chúng ngủ say, một khi thức tỉnh, tuyệt đối sẽ hủy diệt người mạo phạm, hoặc là biến thành con rối.
- Khả năng thứ hai, nếu như linh hồn đã chết, ý thức đã tán, chỉ còn thể xác, có lẽ có thể khống chế được, nhưng muốn phát huy ra lực lượng thật sự, nhất định phải dung nhập mình vào bên trong vũ khí. Mà, binh khí không có thần lực tẩm bổ, trải qua thời gian yên lặng dài như thế, chỉ sợ cũng không có bao nhiêu lực lượng, không đáng để mình dung nhập.
Đan Hoàng cẩn thận phân tích cho Khương Phàm, nói bóng gió là không đề nghị đụng vào.
Nếu như ngủ say, ngươi khống chế kết quả chính là chết.
Nếu như đã chết, ngươi muốn dùng, giá quá lớn, lại đầy biến cố, cái này dù sao cũng là Thần Binh phủ bụi.
Khương Phàm yên lặng nhìn một lát, vẫn yên lặng thu sạch năm chuôi Thần Binh đi.
Hắn chẳng quan tâm sau này sẽ xử lý như thế nào, dù sao cũng không thể tiện nghi cho người khác.
- Nơi này không có chút gì khác sao?
Hỏa Diễm Huyễn Điểu giữ vững tinh thần, nhìn xung quanh.
- Bảo điện lớn như vậy, cũng không thể chỉ có mỗi năm kiện Thần Binh, ngươi nhìn xung quanh xem.
Khương Phàm triển khai hỏa dực, xông về luyện binh lô nguy nga.
Lô cao ngàn trượng, lại có thuế lực vạn trượng.
Khương Phàm vọt tới đỉnh chóp đỉnh lô, thả người nhảy xuống.
Cấu tạo bên trong lò cực kỳ phức tạp, tinh thiết giao thoa, lô tâm lơ lửng, từ đỉnh chóp hướng xuống, giống như được phân hoá chín tầng, mỗi tầng đều phức tạp lại thần bí.
- Ở nơi đó! Hỗn Độn Nguyên Hỏa!
Tại sâu nhất trong đỉnh lô, Khương Phàm phát hiện Hỗn Độn Nguyên Hỏa còn đang thiêu đốt.
Khí tức Hỗn Độn, uy lực Huyền Hoàng.
Hai loại linh nguyên nguyên thủy nhất giữa thiên địa.
Bên trong Hỗn Độn Nguyên Hỏa tràn ngập khí tức Hỗn Độn, càng có uy lực nguyên hỏa kỳ diệu. Từ chỗ cao quan sát xuống, Hỗn Độn Nguyên Hỏa dâng lên hỏa diễm đang xoay chầm chậm, liên tiếp bày biện ra các loại thay đổi kỳ diệu, giống như là tinh cầu tân sinh, đang diễn biến vạn vật.
Khương Phàm có thể cảm nhận được Hỗn Độn Nguyên Hỏa phi phàm, cũng có thể cảm nhận được nó đang suy yếu.
Bị mai táng vô tận đến bây giờ, dù là Thần Hỏa mạnh hơn thì cũng có thời khắc bị dập tắt.
- Là ai mai táng luyện binh lô? Là ai từ bỏ Hỗn Độn Nguyên Hỏa? Chủ nhân luyện lô đâu?
Khương Phàm mang theo tâm tình kích động lại phức tạp, rơi xuống đáy lò.
Nhưng...
- Đây là cái gì? Một quả trứng? Bên trong có người!
Khương Phàm giật mình, xuyên qua ánh lửa lại nhìn thấy một quả trứng lơ lửng.
Lớn chừng bàn tay, tròn trịa sáng long lanh, nở rộ ánh sáng không ngừng liên tục hóa thành lửa nóng hừng hực, tỏa ra tia sáng trong luyện binh lô.
Lại cẩn thận quan sát, bên trong trứng ngọc sáng long lanh vậy mà lại có một hình người đang co ro.
- Thần Hỏa Chân Linh?
Đan Hoàng kinh hô, không liên hệ cưỡng ép dung nhập Khương Phàm linh hồn, cùng một chỗ quan sát đến tình huống bên ngoài.
- Hỗn Độn Nguyên Hỏa dựng dục ra Linh Thể?
- Ý của ngài là, Hỗn Độn Chân Hỏa ra đời linh trí?
Khuôn mặt Khương Phàm có chút động, xuyên qua trứng ngọc cẩn thận quan sát.
Tiểu nhân nhi co ro thân thể, đang trôi nổi xoay tròn bên trong trứng ngọc.