Mỗi một thanh kiếm đều dài đến hai mét, mỗi một thanh kiếm đều chân thực lại sắc bén, mỗi một thanh đều bao quanh kiếm khí lạnh thấu xương.
Nàng khóa chặt Kiều Linh Vận, hét dài một tiếng, trên trăm chuôi lợi kiếm hợp lại làm một, kiếm mang cuồn cuộn, dài đến hai mươi mét, chỉ lên trời chém về phía Kiều Linh Vận.
Mục Vân Phi cũng hoàn hồn, mang theo trường thương trực tiếp lao đến không trung.
Kiều Linh Vận cùng Chung Ly Dịch bay ở trên không, hai người đều bị đẩy lui mấy trăm mét.
Chung Ly Dịch máu me khắp người, cảm thấy thật khiếp sợ.
Hắn tuyệt đối không nghĩ tới Kiều Linh Vận sẽ cường đại đến như thế.
Kiều Linh Vận cũng bị năng lượng bắn nổ tác động đến, làm bị thương khí huyết, nhưng sáu cánh liên tục huy động, cường thế giữ vững thân thể, không có chút do dự gì, lần nữa lao đến Chung Ly Dịch.
Tốc độ nhiều lần tăng lên, giống như một viên thiên thạch đang đánh tới.
Hai người thấy là phải lần nữa chém giết một chỗ.
Kiếm mang chỉ trời đột nhiên xuất hiện ở sau lưng Kiều Linh Vận.
Ngay trong chớp mắt, kiếm mang tăng vọt ánh sáng mấy lần, tốc độ bỗng nhiên tăng mạnh, giống như lưu quang giết tới gần Kiều Linh Vận.
Quá nhanh!
Đây chính là thứ mà thi đấu bài vị lần trước Hoàng Phủ gia được ban thưởng, Tiểu Quang Mang Thánh Pháp!
Mặc dù tu luyện rất khó khăn, nhưng chỉ cần dung hội quán thông liền có thể dung nhập võ pháp, có thể tăng tốc độ trong chớp mắt.
Hoàng Phủ Nguyệt Thiền tu luyện đến đệ nhị trọng, có thể cưỡng ép tăng tốc độ lên gấp hai lần.
Gấp hai kiếm thế, cơ hồ sẽ lao thẳng đến Kiều Linh Vận trong nháy mắt.
Nhưng, sau khi Kiều Linh Vận biến đổi huyết mạch, tiềm lực Lục Dực Thiên Kiêu đã kích phát đến cực hạn, không chỉ có tốc độ tăng lên, mà tính cảnh giác cũng đã lớn hơn.
Mà, nàng cũng đã dự liệu được Hoàng Phủ Nguyệt Thiền đã loạn trận cước, lúc này sẽ vận dụng Tiểu Quang Mang Thánh Pháp tập kích.
Cho nên... Tại lúc nghìn cân treo sợi tóc này, Kiều Linh Vận đã tránh khỏi.
Mục đích của nàng chính là dẫn dụ Hoàng Phủ Nguyệt Thiền ra tay. Dùng thân thể làm mồi dụ, mang theo sát chiêu chí cường của Hoàng Phủ Nguyệt Thiền.
Kiều Linh Vận đã tránh khỏi, nhưng Chung Ly Dịch đang giết tới phía trước lại đang mở rộng hai tay.
Kiếm mang chém giết, năng lượng sắc bén đến cực điểm.
Đây là Hoàng Phủ Nguyệt Thiền điên cuồng, cũng là Thiên Dương kiếm văn toàn diện phóng thích. Ầm ầm!
'Bão Thiên Ấn' mà Chung Ly Dịch đang ngưng tụ bị đối diện bổ ra, kiếm mang chém đến chính giữa mặt.
Huyết thủy phun ra, kiếm mang lạnh thấu xương.
Đầu Chung Ly Dịch bị bổ hai nửa, ngay sau đó đã bị kiếm mang triệt để giết chết.
Diễn võ trường bỗng nhiên an tĩnh, vô số con mắt đều trừng lớn.
Nhất là Chung Ly gia tộc cùng Hoàng Phủ gia tộc.
Từ trưởng bối đến đám tử đệ, toàn bộ đều ngây ngẩn cả người.
Giờ khắc này, rất nhiều người thậm chí nghĩ là mình đang ảo giác, hoặc là mình nhìn lầm.
Nhưng, khi thi thể rách rưới không đầu của Chung Ly Dịch thua ở trên lôi đài, khi máu tươi đang tràn ra đất, diễn võ trường yên tĩnh đã trong sôi trào trong nháy mắt.
- Chung Ly Dịch chết rồi?
- Hoàng Phủ Nguyệt Thiền giết Chung Ly Dịch?
- Vừa rồi là thế nào, không phải Hoàng Phủ Nguyệt Thiền muốn giết Kiều Linh Vận sao?
- Kiều Linh Vận đã tránh khỏi! Kiều Linh Vận tránh khỏi Tiểu Quang Mang Thánh Pháp của Hoàng Phủ gia tộc!
- Đây là dụ sát! Kiều Linh Vận cố ý!
- Nữ tử này thật đáng sợ!
- Hôm nay Kiều Linh Vận làm sao vậy, thực lực tăng mạnh, chiến thuật tuyệt diệu, nàng đã hoàn toàn khống chế diễn võ trường!
Đám người oanh động, tiếng kinh hô liên tiếp vang lên.
- Chúc mừng ngươi, ngươi giết Chung Ly Dịch rồi.
Kiều Linh Vận đứng ngạo nghễ giữa trời cao, quan sát Hoàng Phủ Nguyệt Thiền đang choáng váng phía dưới.
Mục Vân Phi đã vọt tới bầu trời cũng dừng lại, khiếp sợ nhìn thi thể không đầu kia, cũng khiếp sợ trước biểu hiện của Kiều Linh Vận.
- Chung Ly Dịch!
Các tộc lão Chung Ly gia suýt chút nữa sụp đổ.
Đó là truyền nhân mạnh nhất đại tân sinh của bọn họ, cũng là lãnh tụ Chung Ly gia tộc đời sau.
Chết rồi?
Chết trên lôi đài?
Bọn hắn bất luận như thế nào, đều không có nghĩ đến Chung Ly Dịch sẽ chết.
Không chỉ là tự tin đối với thực lực Chung Ly Dịch, cũng là bởi vì coi như Kiều Linh Vận muốn liều mạng, cũng là kéo lấy Hoàng Phủ Nguyệt Thiền đồng quy vu tận.
Tại sao lại có thể như vậy?
- Hoàng Phủ Nguyệt Thiền, ngươi đã thấy rõ ràng chưa.
- Tiện nhân, ngươi liên thủ cùng Kiều gia sao.
Rất nhiều tử đệ Chung Ly gia nổi giận, chỉ vào Hoàng Phủ Nguyệt Thiền trên lôi đài la mắng.
- Tỷ tỷ quá tuyệt vời! Tỷ tỷ, tỷ thắng rồi, tỷ thắng rồi!
Tỷ muội Kiều Vô Song vui mừng thét lên.
Quá đặc sắc, quá kích thích, biểu hiện hôm nay của tỷ tỷ đã để các nàng lau mắt mà nhìn.
- Đây không phải là võ pháp Kiều gia.
Kiều Thiên Mạch quá khiếp sợ, từ đầu đến cuối muội muội không hề biểu hiện ra võ pháp Kiều gia, mà dùng uy lực võ pháp càng kinh khủng hơn mà hắn chưa từng thấy.
Chính là võ pháp cường đại này đã để cho nàng khống chế lôi tràng, thậm chí tinh diệu tính toán vốn liếng.
Mà, tốc độ của muội muội đã nhanh hơn, không phải nhanh một chút, mà là nhanh đến một vấn đề mới.
Tốc độ của Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên, hẳn là có thể so sánh cùng Linh Hồn cảnh nhất trọng thiên mình đây.
- Khương Phàm?
Kiều Thiên Mạch và Phượng Bảo Nam đụng ánh mắt nhau.
Bọn họ cũng đều biết Kiều Linh Vận bị Khương Phàm gọi lên phía sau núi, mà Kiều Linh Vận đã ở nơi đó ở ba ngày ba đêm.
Chẳng lẽ là Khương Phàm truyền thụ võ pháp cho?
Rốt cuộc phía sau núi đã xảy ra chuyện gì?
- Ta rời khỏi!
Mục Vân Phi quả quyết rút khỏi lôi đài, chuyện phát triển đã hoàn toàn ngoài dự liệu, hắn không cần thiết lại dây dưa cùng Kiều Linh Vận.
Trước đó có chút hâm mộ Kiều Linh Vận, vậy mà giờ khắc này lại cảm nhận được vài tia nguy hiểm.
- Vì nam tử của ngươi, ngươi ở lại.