Khương Phàm sau khi đi đến cửa phủ liền buông Kiều Vi Nhi ra, hỏi bọn người Kiều Linh Vận đang đi tới.
- Lý Tịch đại khái là đi tới Cổ Hoa hoàng thành vào khoảng ba năm trước đây, là do đại tiểu thư Hoàng Phủ gia, Hoàng Phủ Nguyệt Thiền mang về. Tình huống cụ thể không ai biết, tuyên bố với bên ngoài là phát hiện trên đường.
- Vào một năm đầu đều không có lộ diện ở bên ngoài, bắt đầu một năm sau thì thường xuyên khiêu chiến đệ tử các tộc. Cảnh giới của hắn tăng lên rất nhanh, nhanh đến mức có chút khoa trương, bây giờ đã là Linh Nguyên cảnh đỉnh phong.
- Linh văn hắn là cái gì?
Khương Phàm lại hỏi.
Thời điểm hắn gặp được Lý Dần, cũng là ba năm trước đây.
Đây cũng là trùng hợp sao?
- Kiếm linh văn.
Kiều Linh Vận kỳ quái nhìn Khương Phàm, sao đột nhiên lại quan tâm tới Lý Tịch.
- Hoàng Phủ gia thì sao?
Khương Phàm cực lực nhớ tới kiếp trước, nhưng lúc sáng lúc tối, có chút mơ hồ nên dứt khoát hỏi trực tiếp.
- Cũng là Kiếm linh văn.
- Kiếm linh văn của Hoàng Phủ gia có gì đặc biệt?
- Linh văn của bọn hắn được xưng là Thiên Dương Kiếm, hoặc là Bá Dương Kiếm. Ngày bọn hắn thức tỉnh linh thì sẽ khai phách ra hai đại hải dương tại đan điền cùng ý thức của bản thân. Khí hải ngưng tụ Kiếm Linh Nguyên, ý thức còn ngưng tụ kiếm ý.
- Người tu luyện kiếm thuật, tại giai đoạn Linh Nguyên cảnh thậm chí Linh Hồn cảnh, theo đuổi cao nhất chính là ngưng tụ kiếm ý thuộc về mình. Nếu như luyện ra kiếm ý, liền sẽ giao phó linh hồn mình cho kiếm thuật, có thể trở nên càng mạnh càng nhanh càng, uy lực võ pháp có thể nói là tăng cường gấp bội.
- Nhưng gia tộc Hoàng Phủ bẩm sinh mang theo kiếm ý, uy lực kiếm thuật bọn hắn thả ra rất mạnh, tu luyện Kiếm Đạo võ pháp cũng càng nhanh lại càng dễ. Nói cách khác, bọn hắn từ khi sinh ra chính là thiên tài Kiếm Đạo.
Ký ức mông lung trong thức hải Khương Phàm rốt cuộc cũng rõ ràng.
Kiếm linh văn của Hoàng Phủ gia xác thực rất mạnh.
Bẩm sinh kiếm ý đã rất đặc biệt, càng đặc biệt hơn chính là sẽ còn xen lẫn càng nhiều linh nguyên.
Ví dụ như lục phẩm linh văn có thể ngưng tụ hai Kiếm Linh Nguyên tại khí hải, đối ứng ý thức hải sẽ hình thành bên trên mười kiếm ý. Mang ý nghĩa, bọn hắn có thể trong nháy mắt phóng thích đồng thời tùy ý khống chế mười chuôi lợi kiếm năng lượng cường đại.
Ví dụ như Thánh phẩm linh văn, có thể ngưng tụ ba Kiếm Linh Nguyên tại khí hải, ý thức hải sẽ hình thành trên trăm kiếm ý. Mang ý nghĩa, bọn hắn có thể tùy thời tùy chỗ, phóng thích trên trăm lợi kiếm năng lượng, tựa như là vũ khí chứa trong Không Gian, lại đều điều khiển mỗi một chuôi như cánh tay.
Lại Ví dụ như Thiên linh văn, không sai, trong lịch sử gia tộc Hoàng Phủ đã từng từng sinh ra một Thiên linh văn, khí hải có thể ngưng tụ bốn Kiếm Linh Nguyên, ý thức hải có thể tu luyện tới hơn ngàn kiếm ý, cho nên kiếm văn của Hoàng Phủ gia mới được gọi là Thiên Dương kiếm văn.
Khương Phàm hỏi:
- Lý Tịch có gì đặc biệt?
- Tạo nghệ tại vấn đề kiếm thuật của Lý Tịch vô cùng cao, được Hoàng Phủ gia đặc biệt vun trồng. Thời điểm hắn vừa tới Cổ Hoa vẫn là Càn Nguyên Thánh phẩm, hai năm sau liền biến thành Đại Thừa thánh văn. Đây cũng là nguyên nhân hắn được gọi là con rể Cổ Hoa đầu tiên.
Kiều Linh Vận nhắc đến người này cũng có chút rung động, bởi vì Càn Nguyên Thánh phẩm đến Đại Thừa Thánh phẩm biến đổi vô cùng khó khăn, không chỉ cần phải tự bản thân có đầy đủ tư chất cùng tiềm lực, càng cần cơ duyên cực kỳ đặc biệt hơn.
Coi như gia tộc Hoàng Phủ là thế tộc mạnh nhất Cổ Hoa cũng rất khó cam đoan mỗi Càn Nguyên Thánh phẩm đại tân sinh đều có thể trước hai mươi tuổi biến đổi đến Đại Thừa Thánh phẩm.
Huống chi vị Càn Nguyên Thánh phẩm trong Hoàng Phủ gia kia đều không có biến đổi, vậy mà Lý Tịch lại được ưu tiên, còn biến đổi thành công.
Khương Phàm lại hỏi:
- Là tạo nghệ Kiếm Đạo của hắn rất cao, hay là trong khí hải của hắn có càng nhiều Kiếm Linh Nguyên?
- Ngươi có ý gì?
- Các ngươi không hiểu rõ?
- Mặc dù Lý Tịch thường xuyên khiêu chiến đệ tử các tộc, nhưng bên ngoài hiểu về hắn kỳ thật rất có hạn. Chỉ biết hắn là Kiếm linh văn, hắn rất mạnh, cũng rất được sủng ái. Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?
- Không ai điều tra qua hắn?
- Có, nhưng ta không biết ngươi đang chỉ vấn đề nào.
- Hắn là Kiếm linh văn, cùng Hoàng Phủ gia cũng Kiếm linh văn, đúng không.
- Kiếm linh văn của Hoàng Phủ gia so với Kiếm linh văn bình thường nhìn bề ngoài cũng không có gì khác nhau, bọn hắn đặc biệt bởi vì họ của bọn hắn là Hoàng Phủ.
Khương Phàm chậm rãi lắc đầu, giẫm lên thềm đá đi lên.
- Sư phụ, ngài thấy thế nào?
Đan Hoàng nói:
- Có thể là trùng hợp. Trên đời này có rất nhiều người giống nhau. Nhưng, nếu ngươi là thật nghĩ đến vấn đề kia, cũng không phải không có lý do.
- Ta muốn chiếu cố Lý Tịch này!
Khương Phàm không phải muốn hoài nghi Lý Tịch, mà trước đó hắn một mực đều có cảnh giác đối với lai lịch, thân phận, linh văn của Lý Dần, thời điểm đột nhiên nhìn thấy Lý Tịch giống Lý Dần như đúc, nhịn không được liền suy đoán đến vấn đề kia.
Lý Tịch lại còn được nhặt được, thời gian lại trùng hợp là ba năm trước đây, linh văn lại tương tự với người của Hoàng Phủ gia nhặt được hắn.
Nhiều trùng hợp thì không còn là trùng hợp.
- Cẩn thận ứng phó.
Đan Hoàng không có ngăn cản, thời điểm trước kia mặc dù đã nhắc nhở qua Khương Phàm không cần có hoài nghi đối với Lý Dần, nhưng nếu quả thật có vấn đề lớn, hắn cũng rất hy vọng có thể tra rõ ràng.
- Ai có rảnh, mang ta đến Hoàng Phủ gia tộc.
Khương Phàm quay người xuống núi.
- Ngươi đi qua đó làm gì?
Trong lòng bọn người Kiều Thiên Mạch bỗng nhiên xiết chặt.
Vừa gây với Đường gia xong, lại khiêu chiến Hoàng Phủ gia?
Vị tiểu gia này quá xao động.
- Ta có chút chuyện muốn điều tra.
- Chúng ta thật không thể nào lại gây với Hoàng Phủ gia, chúng ta cũng không thể trêu vào Hoàng Phủ gia.
Kiều Linh Vận bước nhanh đuổi theo.
- Ta không gây chuyện, chỉ là điều tra thêm Lý Tịch.
- Vì sao?
- Rất quan trọng! Ai đi cùng ta?
- Ta đi cùng ngươi.
Kiều Linh Vận cướp lời nói trước đại ca.