- Tiểu gia hỏa, ngươi đến tìm đến tỷ tỷ sao, có chuyện gì.
Hướng Vãn Tình ngồi ở trước gương đồng, tỉ mỉ sửa sang trang dung.
Từ phía sau nhìn tới, dáng người thướt tha làm cho huyết mạch người ta căng phồng, tóc dài như thác nước, càng khiến người ta hoa mắt thần mê. . ngôn tình hay
Khương Phàm âm thầm cắn đầu lưỡi, loại mị hoặc phát tán từ trong ra ngoài này thật sự là trí mạng.
- Muốn mời tỷ tỷ giúp một chút.
- Khanh khách... Hỗ trợ?
Hướng Vãn Tình yêu kiều cười hai tiếng:
- Nơi này là Vương Quốc Hắc Ám, pháp tắc sinh tồn nơi này là cái gì?
- Giao dịch!
- Ngươi muốn giao dịch cái gì với ta?
- Ta phải vào Hỗn Độn Tử Phủ, nhưng ta cảm giác có thể sẽ gặp chút phiền phức, muốn mời tỷ tỷ ra mặt điều giải, mang ta an toàn trở về.
- Ngươi muốn đi tu luyện, hay là đi gây chuyện, vô duyên vô cớ sao lại là phiền phức?
- Nơi đó dù sao cũng là địa bàn của Hỗn Độn Tử Phủ.
Khương Phàm không chuẩn bị gây sự, nhưng sợ Hỗn Độn Tử Phủ nơi đó sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, để phòng vạn nhất vẫn là phải chuẩn bị sẵn sàng.
- Vì sao không để cho người của Vô Hồi thánh địa mang ngươi về, mà là tới tìm ta?
- Nếu như huyên náo không nghiêm trọng, chính ta có thể trở về, nếu như huyên náo nghiêm trọng, Vô Hồi thánh địa ra mặt chẳng khác gì là khiêu khích, là mạo phạm, Đại Tự Tại điện ra mặt chẳng khác gì là điều giải.
Khương Phàm nói xong, Hướng Vãn Tình ngừng lại này tay ngọc đang vuốt tỉa đầu lông mày thon thon, đôi mắt đẹp di chuyển:
- Đây là ai dạy ngươi?
Khương Phàm nói:
- Có liên quan sao?
Hướng Vãn Tình xoay người, tỉ mỉ tân trang trang dung đẹp kinh tâm động phách để cho người ta nhịn không được mà khuynh đảo của mình, cặp đùi thon dài tròn trịa ưu nhã chồng một chỗ, đường cong như ẩn như hiện, mang cho người ta dụ hoặc hít thở không thông.
Khương Phàm tranh thủ thời gian tránh khỏi ánh mắt Hướng Vãn Tình, rủ lông mày xuống, lặp đi lặp lại nhắc nhở mình phải tỉnh táo.
- Muốn nói có liên quan, cũng có liên quan, không liên quan, cũng không liên quan.
Hướng Vãn Tình cười nhẹ nhàng đánh giá tiểu gia hỏa trước mặt.
- Nếu như tỷ tỷ không chịu hỗ trợ, vậy chỉ dùng giao dịch. Ngươi bảo đảm ta an toàn đi ra, ta cam đoan có thể dâng lên thi đấu Võ Hầu giải đặc sắc nhất.
- Đây coi như là giao dịch? Nhưng lại muốn ta đến Hỗn Độn Tử Phủ cứu mạng nhỏ của ngươi.
- Ta chỉ phòng ngừa chu đáo, không có chân chính mạo phạm Hỗn Độn Tử Phủ, huống chi Hỗn Độn Tử Phủ càng không có khả năng muốn mạng của ta. Giải thi đấu Võ Hầu bị các ngươi huyên náo xôn xao, nếu như ta chết ở nơi đó, sẽ cho người cảm giác Hỗn Độn Tử Phủ không chơi nổi, cho nên mặc kệ xảy ra chuyện gì, bọn hắn sẽ chỉ tổn thương ta, sẽ không giết chết ta.
Khương Phàm lại cảm thấy hô hấp không suôn sẻ, giống như có tà hỏa lan tràn trong thân thể, kích thích hắn nhịn không được liền muốn giương mắt, tuỳ tiện thưởng thức siêu cấp mỹ nhân trước mặt.
Hướng Vãn Tình nhìn dáng vẻ khẩn trương câu thúc của hắn, nhịn không được cười nói:
- Đừng sợ sệt như thế, tỷ tỷ còn có thể ăn ngươi sao?
- Tỷ tỷ cân nhắc giao dịch của ta...
Khương Phàm nói còn chưa dứt lời, bỗng nhiên cảm giác Hướng Vãn Tình đã đứng lên, gót sen uyển chuyển, dáng dấp yểu điệu, cặp đùi thon dài giống như mỹ ngọc ở trong tầm mắt Khương Phàm buông xuống càng đi càng gần.
Hướng Vãn Tình dáng người cao gầy, đứng ở trước mặt Khương Phàm, cao hơn chừng một cái đầu, nàng duỗi tay ngọc thon thon ra, nắm lấy cái cằm của Khương Phàm:
- Ngươi nếu tới tìm ta, chính là ngươi đã dự cảm sẽ gặp được phiền toái to lớn, muốn giao dịch với tỷ tỷ, không thể nói hai ba câu được.
Khương Phàm muốn ngăn chặn, lại phát hiện thể giống như đang bị năng lượng nào đó khống chế, bị đầu ngón tay Hướng Vãn Tình nắm lấy ngẩng đầu lên.
Hướng Vãn Tình nhìn mắt Khương Phàm, thấp giọng khẽ nói:
- Ngươi chỉ cần nói cho tỷ tỷ. Ngươi có biết linh cầm trong khí hải ngươi kia... gọi là cái gì hay không?
Con ngươi Khương Phàm có chút ngưng tụ, nữ tử này không chỉ có thấy được ý thức hải của hắn, còn nhìn trộm đến khí hải?
Hướng Vãn Tình chú ý tới ánh mắt Khương Phàm, dần dần lộ ra nụ cười nghiền ngẫm.
- Tỷ tỷ, ngươi như thế này có thể...
Khương Phàm vừa mới há mồm, Hướng Vãn Tình đột nhiên tiến đến trước mặt Khương Phàm, cắn môi của hắn.
Khương Phàm vô ý thức muốn giãy dụa, lại phát hiện cơ thể bị đã gắt gao cầm cố lại.
Hướng Vãn Tình cắn bờ môi Khương Phàm, nhẹ nhàng dùng sức cắn ra máu tươi, sau đó... Chiếc lưỡi thơm tho cuốn một cái, dùng sức khẽ nhấp.
Đầu Khương Phàm có âm thanh ông ông như động đất, toàn thân cứng ngắc, hô hấp đều giống như dừng lại.
Hướng Vãn Tình buông Khương Phàm ra, yêu mị như cáo, xinh đẹp Thiên Tiên, sắc đẹp cùng mị hoặc giao hòa hoàn mỹ để toàn thân nàng tản mát ra mị hoặc mỹ cảm cực hạn.
Khương Phàm thấy cơ thể có thể hoạt động, lập tức kinh sợ lui hai bước, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn chằm chằm nàng.
Hướng Vãn Tình thưởng thức máu tươi của Khương Phàm, trong đôi mắt mỹ lệ nở rộ lên một tia tinh mang.
- Tiểu tử, so ra thì ngươi càng mỹ vị hơn.
Ngữ khí Khương Phàm lạnh lùng:
- Đây cũng không phải là điều kiện giao dịch của ta!
- Không cần khẩn trương, Đại Tự Tại điện bất luận là ở Vương Quốc Hắc Ám, hay là tại thế giới bên ngoài, từ đầu đến cuối đều là thế lực trung lập. Bí mật của ngươi, trừ tỷ tỷ ra, không có người thứ ba biết được. Tuy nhiên...
- Tuy nhiên cái gì!
- Thay tỷ tỷ làm ba chuyện.
- Chuyện gì?
- Bây giờ còn không có nghĩ kỹ, chờ ngươi trưởng thành rồi nói sau.
Hướng Vãn Tình nhìn Khương Phàm thật sâu, đôi mắt đẹp di chuyển.
Không nghĩ tới, tại Vương Quốc Hắc Ám này phát hiện một tuyệt thế kỳ tài như thế này.
Khương Phàm chau mày, vẻ mặt nghiêm trọng.
Nữ tử này rốt cuộc đã biết cái gì?