Mục lục
Đám Cưới Hào Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Hạ Diệu Diệu nói hết chuyện giữa cô ta và Khang Thự Nghiệp: “Chị nghe ý của Cố Tích thì đứa trẻ này rất mưu mô. Nghĩ thế nào thì chuyện cô ta đến Mẫn Hàng thực tập cũng không đúng lắm, cho dù là đến đó thực tập thì cũng không nên là đội lễ tân. Chỉ dựa vào cái khuôn mặt đó thì cô ta có thể đến rất nhiều nơi. Cô ta cũng không phải không có chỗ tốt nên chị thấy là chắc cô ta đang suy tính gì đó, em tuyệt đối đừng ngốc nghếch nhảy vào.”

Hạ Vũ cảm thấy chị mình đúng là lo bò trắng răng, cậu còn tưởng rằng có chuyện gì, đối phương không sao là được rồi. Nếu như thật sự xảy3ra chuyện thì cậu thấy có lỗi mấy hôm cũng là chuyện đương nhiên: “Em biết rồi.”

“Giọng điệu gì đây, em nghiêm túc xem nào. Cô gái này xoay Khang Thự Nghiệp vòng vòng, quay tên đầu gỗ như em không phải là dễ như trở bàn tay sao?”

“Chị... cô ta không phải kiểu người em thích...”

“Bây giờ không phải, nhưng ai mà biết được sau này có phải không. Em nhớ đấy, phải mở to mắt mà nhìn, cẩn thận cô ta giở trò với em. Cô gái này muốn bám lấy một người đàn ông quá dễ dàng, em lại chẳng có sức phản kháng lại...”

Hạ Vũ nhìn chị gái, dứt khoát im lặng. Nếu như chị gái lo cậu có gì đó với người kia thì hoàn toàn là2dư thừa, cậu không thích kiểu người đó.

Hạ Diệu Diệu suy nghĩ: “Cô ta tiếp cận em gái em chắc là vì em rồi... Chắc không thể nào có ý đồ gì với nó. Chút lợi ích mà Tiểu Ngư có thể cho cô ta, cô ta có thể lấy được từ bất cứ chỗ nào khác...” Hạ Diệu Diệu suy nghĩ: “Nhưng cô ta lại tìm đến Tiểu Ngư, vậy chứng tỏ trên người Tiểu Ngư có thứ còn nhiều hơn cả những công việc cô ta đang làm mang lại.”

Hạ Diệu Diệu nhìn Hạ Vũ từ trên xuống dưới một lượt. Đương nhiên cô cho rằng em trai cô chỗ nào cũng tốt, Hạ gia bây giờ cũng tương đối giàu có, có một hai cô gái muốn không làm1mà hưởng cũng có thể hiểu được. Nhưng Khang Thự Nghiệp, Hạ Vũ? Hình như không thể nói rõ ai tốt hơn ai.

Hạ Vũ bị chị gái nhìn đến mất tự nhiên: “Chị… chị yên tâm, em tự có chừng mực, sao chị không lo lắng cho Tiểu Ngư? Em thấy Tiểu Ngư và cô ta quan hệ rất tốt.”

“Nếu như cô ta muốn gả cho Tiểu Ngư thì chị không có ý kiến.” Bình thường Tiểu Ngư không tiếp xúc với những công việc quan trọng. Hà gia vận hành bao nhiêu năm rồi, sẽ không ai cho rằng người đứng đầu Hà gia bây giờ sẽ nể mặt em trai vợ, em gái vợ. Lương của Tiểu Ngư cùng lắm cũng chỉ tương xứng mà thôi.

Nếu như Tiểu Ngư muốn1dùng khoản tiền lớn hơn một trăm nghìn thì phải do cô duyệt trước một ngày. Những thứ cô gái đó có thể lấy được từ chỗ Tiểu Ngư vô cùng ít ỏi. Cô ta từ bỏ Khang Thự Nghiệp chuyển sang Hạ Tiểu Ngư đương nhiên là muốn có được nhiều hơn.

Nếu như cô đoán sai, cô gái đó muốn rửa tay gác kiếm, tìm đến người chẳng có mắt nhìn như Hạ Tiểu Ngư thì càng tốt. Nếu như cô ta chọn trúng Hạ Vũ thì mới là phiền phức. Hạ Diệu Diệu nghĩ lại vẫn thấy nên nói với em trai nhà mình. Trước đây cô không phát hiện ra nhưng bây giờ biết rồi thì không thể không xử lý: “Nhị Vũ...”

Hạ Vũ cảm nhận được có gì1đó trong giọng nói của chị Cả nên lập tức tắt tivi quay sang nhìn chị.

Hạ Diệu Diệu rất hài lòng, Nhị Vũ nhà cô vẫn luôn thương người lại chu đáo như vậy: “Tính chất công việc của em không giống, em có thể tiếp xúc với rất nhiều thứ cơ mật của Hoa Hàng. Nghe nói Hoàng tổng cũng rất tốt với em, vì điều gì chị biết em hiểu rõ. Trên cơ sở đó ông ấy có lòng muốn bồi dưỡng em, hơn nữa anh rể cũng rất coi trọng em, chị nghĩ vị trí tổng giám đốc tương lai của Hoa Hàng, em cũng có khả năng tranh giành...”

Hạ Vũ vội vàng định phủ định, sao cậu có thể giành được vị trí đó chứ.

Hạ Diệu Diệu chặn cậu lại: “Nghe chị nói hết, về vấn đề bạn gái chị không chỉ nói cái cô gái lừa gạt này mà người khác cũng vậy. Em không có ý hại người khác nhưng cũng không thể không phòng bị. Sau này người theo đuổi em vì tiền còn tốt, chỉ sợ cái đối thủ coi trọng chính là vị trí của em, muốn dựa vào đó để lấy bí mật thương nghiệp.”

“Đến lúc đó không chỉ em thất tình mà sẽ khiến cả Hoa Hàng giẫm phải cây đinh lớn. Mặt mũi của em, mặt mũi của anh rể em đều sẽ mất hết. Sau này nhìn phụ nữ phải mở mắt to ra, đừng chỉ nhìn người ta trẻ tuổi xinh đẹp.”

“Chị... em...”

“Chị biết em không phải người như vậy, hổ cũng có lúc ngủ gật huống hồ là em. Chỉ nói người bạn này của Tiểu Ngư, nếu không phải chị vừa hay quen biết Cố Tích thì em biết cô ta là loại người đó à?”

Hạ Vũ trầm mặt, đột nhiên cảm thấy lời chị gái nói có lý. Cậu không có ý gì với bạn của em gái nhưng nếu như lần này đối phương thật sự xảy ra chuyện, trong lòng cậu chắc chắn không thể nào không áy náy. Áy náy càng nhiều thì bù đắp càng nhiều, khó có thể đảm bảo tiếp theo không có gì tiếp theo.

Trước đây Hạ Vũ chưa từng nghĩ mình có cái gì, tư tưởng vẫn dừng lại ở chỗ cậu phải an phận làm người. Lời của chị gái đã vô tình nhắc nhở cậu, bây giờ và trước đây đã khác nhau rồi.

Cho dù cậu không nghĩ đến mình thì cũng phải nghĩ đến chị gái và anh rể. Nếu như cậu làm sai gì có thể dẫn đến sơ sót về quyết sách của công ty, như vậy thì chị gái phải nhìn mặt với anh rể thế nào đây.

Hạ Vũ nghĩ đến khả năng đó thì vẻ mặt càng nghiêm túc hơn. Ít nhất cậu tuyệt đối không thể trở thành vũ khí công kích địa vị của chị gái ở Hà gia.

Cậu phải nhanh chóng kết hôn, tốt nhất là lấy người phụ nữ không ảnh hưởng đến hôn nhân của chị gái.

Trong đầu Hạ Vũ đột nhiên xẹt qua một hình bóng, nhưng ngay sau đó cậu lại cười khổ. Đã rất lâu rồi cô ấy không đến tìm cậu, hơn nữa... sao cô ấy có thể xem trọng cậu chứ. Cô ấy chỉ là cảm thấy cậu đáng thương nên đồng cảm với cậu mà thôi. Lần trước sau chuyến bay quốc tế, cô ấy nói cô ấy có bạn trai rồi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK