Mục lục
Đám Cưới Hào Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khấu Linh vừa sinh xong nên tuyệt đối không nhìn sai được! Lớp trưởng Hạ có vẻ3 vừa mang thai, cô ấy có thể nhìn ra, chuẩn như nhìn thằng nhãi Quyển Quyển n2hà cô ấy vậy! Khâu Linh nghĩ, nếu như lớp trưởng Hạ biết cô ấy nghĩ thế nào, 5còn không xông lên cắn cô ấy à! Hạ Diệu Diệu cười theo: “Cậu tinh mắt thật đấ4y! Nói mau, đứa trẻ trong nhà mấy tuổi rồi? Không ngờ cậu mới liếc mắt nhìn đ0ã nhận ra được!” “Sáu tháng.” Khâu Linh nghe vậy càng cười rạng rỡ hơn, thấy trên gương mặt Hạ Diệu Diệu viết rõ là người phụ nữ thẳng thắn rộng rãi, cô ấy kéo cô tới nhìn trái nhìn phải như tìm thời tuổi trẻ của mình: “Không thay đổi gì cả! Lớp trưởng Hạ, cậu hoàn toàn không có chút thay đổi nào, vẫn là lớp trưởng giỏi ăn nói của chúng tớ

Thấy cậu ở đây, tớ lại có cảm giác như mình còn đang học đại học vậy! Ha ha ha!” Hạ Diệu Diệu cố ý nói: “Khi không thấy tớ thì giống như đang học tiểu học, vậy không phải là càng có cảm giác trẻ trung tràn trề hơn à!” Hạ Diệu Diệu nói xong còn giơ hai tay nâng cằm làm động tác như bông hoa nở, và đáng yêu

Khâu Linh không nhịn được cười: “Lớp trưởng, lớp trưởng, cậu nhanh tha cho tớ đi, còn tiểu học gì chứ? Con tớ cũng đã học tiểu học rồi! Cậu mang thai đứa thứ hai à?” Cô ấy kết hôn muộn, sinh cũng muộn, biết mấy người bạn học có khả năng đã làm mẹ sớm rồi

Hạ Diệu Diệu cười rất phóng khoáng, đầy khí phách vươn ba ngón tay: “Đứa thứ ba!” Khâu Linh không nhịn được nữa, cười gập cả thắt lưng và vỗ vai Hạ Diệu Diệu nói: “Lớp trưởng lại nói đùa rồi! Còn nói là đứa thứ ba!” Nhà ai dám có đứa thứ ba chứ! Tạm thời không nói bây giờ áp lực kinh tế nặng hơn, cho dù là chính sách nhà nước cũng không thể làm giảm tính chất của chuyện này được: “Lớp trưởng đúng là thích đùa.” Hạ Diệu Diệu mỉm cười: Cậu bảo nói đùa thì cứ xem là đùa đi, số lượng cũng chỉ là một con số, vậy thì số mấy mà chẳng được: “Cậu cố ý chạy tới đây à?” Nhà của Khâu Linh vốn không phải ở đây

Khâu Linh gật đầu: “Ừ

Tớ muốn đến xem

Mặc dù mới có mấy năm không gặp nhưng trong lòng rất nhớ

Đúng lúc trường kỷ niệm trăm năm nên tớ cũng xem như có cái cớ

Người này chính là - Khổng Đồng Đồng? Đúng không? Trí nhớ của tớ vẫn tốt lãm.” Khổng Đồng Đồng giả vờ như muốn đạp cô ấy một cái

Phòng ký túc của bà đây đối diện với cửa phòng của cậu, nhiều lần giúp cậu lấy nước, bình thường cũng giành chỗ giúp cậu! Ngay cả bà đây mà cậu cũng không nhớ rõ thì bà đây phải ném cậu xuống biển: “Có tin tớ diệt cậu không hả?” Khâu Linh cười như điên vội vàng giả vờ trốn tránh nhưng không cẩn thận và phải người tới phía sau: “Xin lỗi, xin lỗi.” Cô ấy vội vàng lại quay đầu: “Sao cậu vẫn hiểu động như thế chứ? Cậu xem tớ đi, mấy năm không gặp có phải thấy tớ xinh đẹp, hiền lành hơn rất nhiều không...” Khổng Đồng Đồng suýt nữa thì nôn: “Còn có người tự khen mình như vậy à! Cậu cũng không nhìn xem lại có phải nếp nhăn của mình có thể kẹp chết muỗi không nữa!” Bởi vì đang tuổi trẻ trung nên bọn họ trêu chọc càng hăng hơn: “Cũng không thể nói như vậy được

Cậu không giống với người khác

Chuông nhỏ của chúng ta chỉ có thể càng lúc càng vang! Hãy nhìn Diệu Diệu xem, người ta đã sắp sinh đứa thứ ba rồi ấy.” Khâu Linh nghe vậy thì kinh ngạc nhìn về phía lớp trưởng Hạ: “Lớp trưởng! Thật à? Đúng là đứa thứ ba sao?” Nói xong, cô ấy nhìn về phía bụng Hạ Diệu Diệu với vẻ không thể tin nổi

Khổng Đồng Đồng tiếp lời, kiêu ngạo như cô sinh vậy: “Đương nhiên.” Khâu Linh lập tức có vẻ dè dặt, buồn bực vì bản thân mình đã đánh giá thấp bạn

Vậy mà cô lại sinh ra đứa thứ ba! Không phải cô có tư tưởng quá bảo thủ thì chính là rúc vào sừng trâu, đương nhiên cũng phải có điều kiện tốt mới nghĩ tới chuyện sinh con.

Những lớp trưởng Hạ, còn cần phải nói về người này sao? Tình cảnh gia đình không tốt, suy nghĩ cứng nhắc, rất thích theo đuổi công bằng, còn hơi háo thắng

Nếu cô đã muốn làm chuyện gì thì có tám con trâu cũng không thể kéo lại được! Khi cô yêu Hà Mộc An thì đối xử với Hà Mộc An tốt tới không chịu nổi nữa! Vô duyên vô cớ làm cho đám nam sinh xem thường cô! Khâu Linh không nói cô như vậy là tốt hay không, nhưng có đôi lúc cô làm cho người ta cảm thấy không chịu tranh giành, còn bảo thủ và không dễ nói chuyện

Tính cách Khâu Linh và Hạ Diệu Diệu khác nhau, đây cũng là nguyên nhân khi lên đại học, quan hệ giữa cô ấy và Khổng Đồng Đồng lại tốt hơn

Tình cảnh gia đình của cô ấy không tệ, là con một nên rất được ba mẹ nuông chiều, thành tích lại tốt, làm cái gì cũng trôi chảy

Nếu như có ai dám không biết sống chết mà nói nhảm ở trước mặt cô ấy, cô ấy sẽ có thể cho người đó một cái tát! Cho dù bản thân không tát cũng sẽ dùng tiến của ba mẹ đập vào mặt.

Sinh con mới biết thương thân, người phụ nữ nhất định phải yêu quý chính mình, cũng không thể cái gì đều nghe theo đàn ông được! Sinh ba đứa một thể nào chứ? Không nói gì khác, công việc thật vất vả mới ổn định lại vì con mà mất mấy năm! Ở tuổi này của các cô, trong nhà có ba con thì chắc chắn tuổi cũng không chênh lệch nhiều

Nói không chừng về sau cũng không thể bàn tới công việc, hay độc lập, chỉ có thể ở trong nhà trông con

Chờ tới khi con lớn, bỗng nhiên nhìn lại mới phát hiện mình đã sớm tách rời thế giới mấy nghìn năm! Đàn ông cũng sẽ ghét bỏ cô! Phụ nữ cũng không thể sống vì con, cho dù đàn ông giả điên thì sinh hai đứa là đủ rồi

Sinh ba, ha ha, không phải là Khâu Linh có cái nhìn phiến diện, mà những người sinh ba trở lên bên cạnh cô ấy nếu không phải là điều kiện cuộc sống không tốt thì cũng là gia đình nhà chồng cay nghiệt, cứ lấy lý do nối dõi tông đường để chèn ép người vợ! Khâu Linh không biết nên nói gì! Nói nặng thì quan hệ không tới mức đó

Mà nói nhẹ lại sợ bạn học cũ không nghĩ ra! Trái lại nếu không cẩn thận thì có thể khiến lớp trưởng Hạ cảm thấy số phận bất công! Khâu Linh cảm thấy nghẹn lại, tâm trình tốt đẹp của ngày hôm nay lập tức biến mất hơn nửa! Trái lại, trong lòng cô ấy dâng lên ngọn lửa không tên vì người bạn không chịu tranh giành này! Điều kiện của nhà lớp trưởng Hạ không tốt, trong nhà lại có rất nhiều em trai, em gái nên nhất định đã là gả cho một người đàn ông có điều kiện kém hơn, chơi bời lêu lổng, nói không chừng còn bạo lực say rượu, uống say lại đánh vợ cũng nên! Dạng đàn ông này luôn cảm thấy phụ nữ là vật sở hữu của mình, muốn ức hiếp thế nào cũng được, còn cảm thấy mình quý giá, không sinh ra con trai thì dường như loài người sẽ diệt sạch vậy! Khâu Linh nghĩ tới điều này lại giống như muốn xông lên đạp chết những tên đàn ông có khuynh hướng mắc bệnh gia trưởng khốn kiếp kia! Tính tình Khâu Linh nóng nảy nên không chấp nhận được việc này! Trong lòng cô ấy vừa thương tiếc lại đau lòng, còn có chút tiếc nuối vì dạy người mãi không nên thân! Cô gái lúc đó sống vươn lên thể nào, bây giờ nhìn vẫn dịu dàng ấm áp, tính cách thẳng thắn dễ ở chung, sao lại không nhận được sự đền đáp tốt chứ! Khổng Đồng Đồng thấy vẻ mặt Khẩu Linh kỳ lạ liền cười ha ha: “Có phải cầu kinh ngạc đến ngây người không?” Khổng Đồng Đồng vô cùng đắc ý

Khi mình nghe nói Hạ Diệu Diệu mang thai đứa thứ ba thì thán phục tới dọa người

Lúc này nhìn thấy vẻ mặt người khác như vậy, cô ấy cảm thấy rất sảng khoái

Hà Mộc An này là người trong nóng ngoài lạnh, không nhìn ra trên khoản sinh con lại giỏi như vậy! Bình thường trong nghiêm trang, còn tưởng anh sắp mọc cánh thành tiến chứ! Đương nhiên các cô ấy cũng chỉ dám nói lén những lời này, đùa một chút thôi, chứ không dám nói ở trước mặt anh

Thăng chức xong cũng không hề nể mặt Hạ Diệu Diệu mà đối xử tử tế với các cô ấy, làm hại các cô ấy không có chút cảm giác vinh quang của “họ hàng gần”! Hu hu hu, cô ấy nghĩ lại cũng muốn rơi nước mắt! Khâu Linh nghĩ, có phải Khổng Đồng Đồng bị thiếu iốt không? Chuyện như vậy mà cô ấy còn cười được! Khổng Đồng Đồng đúng là đồ ngốc! Cô ấy là bạn tốt của lớp trưởng Hạ mà không khuyến cô sao? Bây giờ Khâu Linh thật sự muốn cầm bồ cào tới các mặt cô ấy! Khổng Đồng Đồng thoải mái mỉm cười

Khi cô muốn tiếp tục vui sướng vì sự nhanh trí của mình lại nghe có người làm phiền

“Hà phu nhân cũng tới à? Vừa rồi tôi không thấy cô ở trong sảnh, còn tưởng cô không đến đấy

Hân hạnh được gặp Hà phu nhân.” Phương Thậm lịch sự gật đầu

Anh ta cao ráo, gương mặt điển trai, chỉ đứng cách Hạ Diệu Diệu có hai cánh tay

Khoảng cách này rất vi diệu, có thể tránh bắt tay làm giảm sự tôn trọng với phái nữ, lại thể hiện ra sự tôn trọng lớn nhất với phái nữ

Hạ Diệu Diệu đang cười khúc khích bỗng đổi thành về khách sáo, phù hợp với thân phận

Cô vừa quay đầu, thái độ chào hỏi đối với người khác đã thay đổi, còn làm rất thuần thục: “Là Tổng giám đốc Phương à, không ngờ lại có thể gặp được Tổng giám đốc Phương ở chỗ này

Tôi tới muộn không kịp thời gian lên sảnh chính nên không qua nữa

Tổng giám đốc Phương qua dùng cơm sao?” Đối phương đang cầm khay thức ăn, trên khay có vài đĩa thức ăn

Đối với những người tài giỏi đứng đầu, sẽ có trường hợp họ cố ý sắp xếp để gặp nhau, nhưng phải dựa trên cơ sở cùng chung tài nguyên

Những trường hợp như kỷ niệm ngày thành lập trường, dù là người tự cao tự đại thì trong lòng cũng có tình cảm, cho nên thật sự không có mấy người không tới sảnh chính, tham gia xong buổi gặp mặt liền

Phương Thậm chính là người sau

Nhưng Hạ Diệu Diệu vẫn hơi kinh ngạc khi gặp anh ta ở nơi cung cấp thức ăn cho phần lớn sinh viên nhớ lại thuở xưa này

Hạ Diệu Diệu nhìn về phía sau Phương Thậm, quả nhiên thấy xung quanh anh ta có không ít người, bọn họ đều là bạn học ngày xưa được xem như Thiên Lôi để anh ta sai đâu đánh đó

Lúc này tất cả đều nhìn cô với vẻ kinh ngạc, suy đoán và nghi ngờ

Hạ Diệu Diệu không ngại người khác quan sát

Bởi vì tất cả đều là thành viên trong hội sinh viên cùng một khóa nên cho dù không quá quen thuộc nhưng cũng đã từng có vài lần mở đại hội, cô cũng lịch sự khách sáo cười một cái

Mọi người cũng vội vàng cười theo

Phương Thậm còn khách sáo chào hỏi như vậy, bọn họ có thể không làm sao? Cũng bởi vì nhóm bọn họ dừng ở đây mới làm cho không ít người xung quanh liếc nhìn

Phương Thậm cũng cảm thấy không được thỏa đáng lắm, lập tức thấy áy náy

Nếu để người khác để mắt tới hành vi của anh ta, hoặc làm cho người khác có ác ý với Hà phu nhân, anh ta có tám cái miệng cũng không nói rõ được! Theo lẽ thường, Phương Thậm có tình cảm với những người trong trường nhưng không cần khách khí như vậy, nhưng thời gian dài dẫn tới thay đổi quá lớn, Hà Mộc An gây ra áp lực khiển phần lớn bọn họ nhìn thấy anh thì giống như nhìn thấy các bậc cha chủ nghiêm túc đến nhà, muốn hầu hạ dưới gối thì tuyệt đối không thế, cho dù muôn tỏ ra thân thiết, cũng phải xem có thực lực đó hay không đã.

Mặc dù Hạ Diệu Diệu không có công lao và thành tích, thậm chí rất bình thường, nhưng người sáng suốt đều nhìn ra được mức độ ngài Hà coi trọng cô

Hễ là chuyện gì liên quan tới cô đều có thể cố gắng hết sức, điều đó vô hình đã kéo cao địa vị của cô, làm cho người đứng ở bên cạnh cô không thể nghĩ rằng đây là một người phụ nữ bình thường, không có gì nổi bật

Lại giống như bây giờ, ở trong giới không có người nào dám tùy ý nhắc tới chuyện ngài Hà cưới người vợ có thân phận không cao, mặt mũi bình thường, còn bằng tuổi với ngài Hà

Bây giờ, bọn họ nhắc tới cô đều gọi cô bằng “phu nhân”

Đây cũng là nguyên nhân anh ta vừa nhìn thấy cô thì theo bản năng muốn chào hỏi, thậm chí quên trong trường hợp như vậy, thân phận của anh ta bây giờ thật sự không thích hợp, có thể gây phiền toái cho cô

“Xin lỗi Hà phu nhân, tôi làm phiền cô dùng cơm rồi

Tôi đi trước đây, thật sự xin lỗi.” Phương Thậm kín đáo lùi lại hai bước rồi xoay người, gần như cố gắng rời đi mà không làm cho người khác chú ý

Hạ Diệu Diệu quay đầu, vỗ vào vai Khổng Đồng Đồng cười khúc khích: “Cậu thấy nam thần Phương ngốc thế nào chưa? Thế nào? Có cần tớ giới thiệu cho hai người không?” Khổng Đồng Đồng lập tức nhảy dựng lên và hét chói tai: “Được lắm, được lắm! Cậu làm nhanh đi! Làm nhanh đi! Anh ta chưa cưới mà tớ chưa gả! Chúng tớ quả thật là đẹp đôi! Nam thần! Nam thần! Khi còn học đại học, chúng tôi đều thầm mến anh! Anh là mặt trời của chúng tôi, là tín ngưỡng của chúng tôi, là vũ trụ với ánh sáng rực rỡ của chúng tôi! Trước đây Hạ Diệu Diệu cũng bởi vì thầm mến anh mới vào hội sinh viên đấy!” Trước kia hộ khẩu hiệu này còn có chút ngượng ngùng, lúc này cô lại hộ rất dũng cảm, hoàn toàn không bài xích! “Tớ bịt miệng cậu lại giờ!” Hạ Diệu Diệu lại không cười được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK