Hệ thống trả lời một câu khẳng định, lại sợ cô bị đả kích nên an ủi: "Nhưng mà ký chủ đừng buồn, có hệ thống ở đây, ký chủ sẽ trở thành thiên tài học giỏi với chỉ số thông minh là 200 sớm thôi!"
Giang Miên Miên lại không hề quan tâm xua xua tay: "Ta buồn cái gì? Không phải ngươi nói rồi à, chỉ số thông minh kiếp này của ta cao hơn kiếp trước đó."
Chỉ số thông minh 104.6, bây giờ cô có thể tung hoành giang hồ trong phạm vi người bình thường rồi. Mà trí nhớ 119 đã là hơn người thường rồi đó!
Học sinh yếu kém bẩm sinh lười biếng luôn dễ thỏa mãn như vậy.
Hệ thống: Vẫn thiếu nghị lực như ngày nào!
"Ký chủ, phía góc trái có 10 điểm trí lực được tặng, cô có thể tự mình thêm vào khả năng mình muốn."
Giang Miên Miên không thèm nghĩ ngợi mà nói luôn: "Thêm vào trí nhớ hết đi."
Cô nghĩ rất đơn giản, chỉ cần có trí nhớ tốt thì sẽ học thuộc nhanh, làm bài nhanh.
Hệ thống thấy vậy cũng không ý kiến gì, chỉ là sau lưng thầm cười cô quá ngây thơ.
Trí nhớ thì có tác dụng với kiến thức lớp một, hai, ba đó, nhưng từ lớp ba trở lên, đa số câu hỏi sẽ thuộc về hướng tư duy nhiều hơn.
"Ký chủ, bây giờ cô có thể làm đề thi lớp một."
Giang Miên Miên không muốn di chuyển, nhưng vừa học xong là lúc nhớ kỹ nhất, đành phải làm.
Cô dễ dàng nhận được gấp đôi tỉ lệ phần trăm, lại có thêm 10 điểm trí lực nữa, đều thêm hết vào mục trí nhớ. Mắt nhìn lên giao diện...
Trí nhớ (200): 139
Năng lực quan sát (200): 104
Lực chú ý (200): 98
Tư duy (200): 100
Sức tưởng tượng (200): 102
Chỉ số trí lực bình quân: 108.6 (trí lực thông thường 90-110)
Nhìn vào con số 139 cực bắt mắt, Giang Miên Miên thỏa mãn gật nhẹ đầu, nhắm mắt chuẩn bị đi ngủ.
Hệ thống lại nói: "Ký chủ, sau khi bắt đầu hình thức học bá thì sẽ không giống lúc còn hình thức mầm non. Sau này mỗi ngày ký chủ phải học trong không gian hệ thống ít nhất một tiếng, nếu không sẽ trừ một điểm trí lực."
"Con mẹ nó! Sao ngươi không nói sớm?" Giang Miên Miên trợn to mắt.
Cô vất vả cả tuần mới kiếm được 10 điểm trí lực, đổi qua thì cũng mới 2 điểm giá trị tinh thần thôi đấy!
Nếu nói sớm thì chắc chắn ngươi phải dụ dỗ tới tận khai giảng!
Trong lòng hệ thống đang thầm phỉ nhổ, nhưng ngoài miệng thì nghiêm túc:"Ký chủ, có thưởng thì phải có phạt, đây chính là quy tắc sinh tồn của xã hội con người các cô mà."
Hệ thống lòng dạ hiểm độc!
Giang Miên Miên thầm nghiến răng nghiến lợi: "Coi như mi giỏi!"
Cô rất muốn khí thế đi ngủ luôn, nhưng lại xót chỉ số thông minh vốn chẳng nhiều của mình, đành phải vào không gian hệ thống học tập.
Nhưng hệ thống lại không nói cô biết, dòng chảy thời gian trong không gian khác bên ngoài, sẽ chậm hơn gấp ba lần.
Có nghĩa là, Giang Miên Miên tưởng mỗi ngày mình chỉ cần học một tiếng, trên thực tế lại là ba tiếng đồng hồ.
Đó là vì thể xác, tinh thần của con người và sinh vật là gốc cacbon, quá mỏng manh. Chậm gấp ba lần đã là giới hạn chịu đựng của con người rồi, nếu không thời gian trong không gian sẽ còn chậm hơn.
Nếu ký chủ ghét học hành này biết được chắc chắn sẽ điên mất, vẫn nên giấu đi.
Thế là Giang Miên Miên học trong môi trường khép kín, dần dần trôi qua một tháng.
"Phù..."
Giang Miên Miên uống một ngụm nước trà, viết chữ cuối cùng trong bài thơ cổ vào trong khung chữ hình vuông, đưa về phía trước.
"Chị Ái Bảo, em viết xong rồi."
Đại Nha, Nhị Nha ngẩng đầu, ngưỡng mộ nhìn cô: "Tam Nha giỏi thật đấy. Bọn chị còn chưa học xong sách lớp một mà em đã đọc xong, viết xong sách lớp ba rồi!"
Giang Miên Miên cười hì hì, cảm giác khi làm học bá cũng không tệ!