Cảm thụ kỳ diệu Khó có thể tả được.
Chỉ cần tâm thần của hắn ở trong ấn ký ngự hồn truyền ra tin tức, một khối hắc thiết khôi lỗi lai lịch không rõ này sẽ làm việc theo tâm niệm của hắn.
Tâm thần khẽ động, hắc thiết khôi lỗi bỗng nhiên đi về phía hắn, một cỗ tà năng hủy diệt phô thiên cái địa đột nhiên từ trên người hắc thiết khôi lỗi phóng xuất ra, khiến Thạch Nham run lên.
Dưới áp lực đáng sợ này, cả người hắn khẩn trương trước nay chưa từng có.
Huyết Văn Giới quả nhiên có sức ước thúc hắc ám chi thân Lạc La này.
Thạch Nham âm thầm thả lỏng, bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu hồn ấn trong chủ hồn, đưa tâm thần chìm vào trong đó, truyền ra các tín hiệu.
Không ngoài sở liệu.
Hắc thiết khôi lỗi theo tâm niệm của hắn không ngừng biến ảo phương vị, chỉ cần tâm niệm của hắn dẫn tới đâu, hắc thiết khôi lỗi đều sẽ hành động theo.
Mắt đột nhiên sáng ngời.
Các tín hiệu truyền ra, hắc thiết khôi lỗi chạy rất nhanh trong thi hài của hoang long, không ngờ nhanh nhẹn vô cùng.
" Chiến Ma!"
Niệm đầu của Huyền Băng Hàn Diễm đột nhiên từ trong Huyết Văn Giới truyền lại, có vẻ cực kỳ khiếp sợ/
"Hả?"
Thạch Nham sửng sốt một chút, lập tức phản ứng, kinh hỉ:
"ngươi biết lai lịch của người này ư?"
" Khôi lỗi chiến đấu do võ giả thời đại Thượng cổ luyện chế ra, có ý chí chiến đấu thuần túy, vô kiên bất tồi!" Tin tức của Huyền Băng Hàn Diễm có chút kích động: "Ngươi từ đâu có được vậy? Người này tuyệt đối là khôi lỗi chiến đấu do luyện chế thời đại thượng cổ luyện chế ra, tên là Chiến Ma, chỉ có võ giả thời đại đó mới biết phương pháp luyện chế Chiến Ma, khí tức trên người Chiến Ma này phi thường tà ác, ta thấy ít nhất cũng có lực lượng Thông Thần cảnh đỉnh phong."
" Chiến Ma rốt cuộc là gì?"
" Chiến Ma chính là một loại khôi lỗi thuần túy vì chiến đấu mà sinh ra, Chiến Ma đẳng cấp cao có thể gắn lạc ấn chiến đấu của chủ nhân, có toàn bộ thần thông của chủ nhân. Một khối Chiến Ma luyện chế cần hơn trăm tới một ngàn năm hao phí vô số thiên địa tài nguyên, hấp thu các loại năng lượng thiên địa đặc thù mới có thể dần dần thành hình."
Huyền Băng Hàn Diễm tựa hồ thật sự biết tư liệu về phương diện này, vội vàng giải thích cho Thạch Nham:
"Theo ta được biết, ở thời đại đó mỗi một Chiến Ma đều phi thường đáng sợ, có thể sử dụng như phân thân của chủ nhân, có lạc ấn thần hồn của chủ nhân, có thể phát huy ra tác dụng cực lớn."
" Chiến Ma thời đại thượng cổ." Mắt Thạch Nham dần dần sáng lên.
Nói như vậy, chủ nhân đời trước của Huyết Văn Giới không ngờ chính là cường giả thời đại thượng cổ?
So với thời đại viễn cổ thì còn xa xôi ư? Là thời gian xuất hiện võ giả đầu tiên.
Hắn bỗng nhiên ngây ngẩy.
Hắn chưa từng nghĩ đến lai lịch của Huyết Văn Giới lại thần bí hơn xa tưởng tượng của hắn như vậy.
Thời đại Thượng cổ chính là thời đại khởi nguyên của võ giả, ở thời đại đó có võ giả mạnh nhất trong truyền thuyết, có một số võ giả cường đại nghe nói còn vượt qua cả giới định Thần Vương, có lực lượng khủng bố, nhục thân có thể rời khỏi Thần Ân đại lục, tung hoành ngang dọc trên tinh vực.
Nếu Huyết Văn Giới đến từ thời đại đó, như vậy chủ nhân đời trước của Huyết Văn Giới này tất nhiên cũng là cường giả kinh thiên động địa. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Vì sao lại vẫn lạc? Vì sao Huyết Văn Giới lại xuất hiện trong sơn động cũ nát đó? Vì sao nơi hắn từ thế giới khác xuất hiện ở đây lại trùng hợp là sơn động đó?
Chẳng lẽ, võ giả thời đại thượng cổ đó có phương pháp xoay chuyển thời không, dẫn người của thời đại khác tới đây?
Võ giả của thời đại đó trên lĩnh ngộ và vận dụng thiên địa rốt cuộc đã đạt tới độ cao kinh người cỡ nào?
Hắn triệt để ngây dại.
Vào lúc này, hắn bỗng nhiên ý thức được hắn sở dĩ xuất hiện trong sơn động đó có lẽ cũng không phải là ngẫu nhiên, có lẽ tất cả mấu chốt chính là trên Huyết Văn Giới.
" Võ giả thời đại đó hiểu mỗi một lực lượng căn nguyên trong thiên địa, hiểu được tất cả áo nghĩa. Hiện giờ tất cả vũ kỹ, hồn kỹ, vũ hồn được võ giả lưu truyền đều tới từ thời đại đó, đó là thời đại của thuỷ tổ võ giả, có thể nói là ngọn nguồn của võ giả."
Huyền Băng Hàn Diễm kể hết những gì mà nó biết cho Thạch Nham.
Theo sự miêu tả của nó, Thạch Nham càng khiếp sợ hơn.
Dựa theo cách nói của Huyền Băng Hàn Diễm, thời đại thượng cổ đó mới là thời khắc đỉnh phong nhất của võ giả, võ giả hiện nay so sánh với thời đại đó thì có lẽ chỉ là tồn tại nhỏ yếu như con kiến, trong nháy mắt có thể đã bị diệt rồi.
"Chiến Ma này chính là khôi lỗi chiến đấu được đản sinh ra trong thời đại đó, vô kiên bất tồi, ngươi nếu có thể nắm trong tay, Vô Tẫn hải e là không ai có thể chế trụ được ngươi nữa."
Thạch Nham vẻ mặt phấn chấn.
Một chuyến tới mộ địa của viễn cổ hoang long này so với trong tưởng tượng của hắn thì còn thuận lợi hơn rất nhiều.
Nghe thấy rất nhiều lời đồn khủng bố về hoang long mộ địa tới, khi tới nơi hắn vẫn bất an, cảm thấy lần này ít nhất cũng phải trải qua sinh tử mới có khả năng tới được chỗ để thi hài của hoang long, có thể tìm thấy được chiếc quan tài này hay không thì hắn lúc ấy cũng không có một chút nắm chắc nào.
Nào biết đâu rằng, dưới sự chỉ dẫncủa Huyết Văn Giới, hắn không gặp phải bất kỳ phiêu lưu khủng bố nào, giống như là đi dạo, dễ dàng đi tới trung ương của hoang long mộ địa, thấy được thi hài của hoang long, nhìn thấy một khối hắc thiết khôi lỗi này, thuận lợi tới mức khiến hắn cũng cảm thấy không thể tin được.
Còn chưa mất tới một ngày, hắn đã có được thứ mà hắn muốn, thu hoạch bên trong thực sự khiến hắn không nhịn được mà cười to.
Toàn là dựa vào Huyết Văn Giới.
Dị bảo có được từ lúc hắn tới Thần Ân đại lục không ngờ thật sự có lực lượng kỳ dị như vậy, có lai lịch lớn như vậy, có thể lay tỉnh hơn nữa khống chế Chiến Ma do Lạc La luyện chế ra.
Chiến Ma.
Thạch Nham nhếch miệng bật cười, nhìn khôi lỗi được gọi là Chiến Ma này, thầm kêu may mắn.
Cũng may là hắn có được Huyết Văn Giới.
Chạy trong hoang long mộ địa một vòng, hắn phát hiện các loại lực lượng hỗn loạn tồn tại ở nơi này, không ngờ đang lặng lẽ lưu chuyển vào trong cơ thể của Chiến Ma.
Các loại lực lượng tồn tại trong mộ địa của viễn cổ hoang long đều bị Chiến Ma hấp dẫn, từ bốn phương tám hướng ùa tới, biến mất trong cơ thể Chiến Ma.
Chiến Ma này tận tình hấp thu, khí tức từ trên người truyền ra chẳng những không tăng cường mà ngược lại đang chậm rãi thu liễm.
Bằng vào ấn ký của chủ hồn, hắn biết năng lượng hắc ám chi tâm của Chiến Ma này đang tăng cường rất nhanh, nhưng khi những năng lượng này rót vào, Chiến Ma như võ giả cao thâm, biết che giấu khí tức trên người cảm giác áp bách đáng sợ trên người đã biến mất.
Thạch Nham không vội, ở ngay trong trung ương của thi hài hoang long chờ Chiến Ma hấp thu năng lượng.
Bên ngoài.
Ngân Huy cau mày chờ, bỗng nhiên phát hiện khu vực mà năng lượng hỗn loạn lúc trước cực kỳ nồng đậm lúc này đang từ từ giảm bớt.
Biến cố Như vậy khiến Ngân Huy rất ngạc nhiên, mắt lóe sáng, nhìn chằm chằm vào khu vực đó.
"Sao lại vậy?" Ngân Huy ngây ngốc cả nửa ngày, lắc đầu, không dám tin thì thầm:
"Mới qua hai ngày, chẳng lẽ tiểu tử đó ở bên trong có kỳ ngộ gì ở bên trong ư? Vì sao sau khi hắn tiến vào bên trong thì lực lượng hỗn loạn trong đó liền bắt đầu phát sinh biến hóa? Hắn liệu có thực sự biết được sự ảo diệu trong mộ địa của viễn cổ hoang long không?" Ngân Huy vẻ mặt kinh hãi.
"Hả? Bên kia có thứ khác thường!" Cổ Tiêu đang tìm mục tiêu trong nước biển, hai mắt tìm kiếm, đột nhiên lóe sáng.
Hắn từ xa chỉ về phía hoang long mộ địa, cau mày thật sâu, hỏi một số người bên cạnh:
"Các ngươi biết địa phương kia là nơi nào không? Chẳng lẽ là lãnh địa của Ngân Sa tộc? Vì sao có năng lượng ba động mạnh như vậy?" Tư Đồ Kiệt lắc đầu, do dự một chút rồi đột nhiên biến sắc:
"Đó là hoang long mộ địa!"
" Hoang long mộ địa?" Cổ Tiêu ngạc nhiên rồi lắc đầu khó hiểu:
"Đó là địa phương nào?"
" Cấm khu thần bí nhất dưới Đáy biển!" Tư Đồ Kiệt thân là cung phụng của Võ Hồn điện ở Thương Khung hải vực, cũng đã tới đáy biển, biết phía dưới Thương Khung hải vực có một khu vực thần bí như vậy, được tất cả hải tộc nhân coi là cấm địa, chưa bao giờ dám xâm nhập.
Đủ loại cách nói về hoang long cấm địa, được Tư Đồ Kiệt đơn giản miêu tả lại.
Những võ giả phía trên Vô Tẫn hải không biết nhiều về chuyện dưới đáy biển sau khi nghe hắn kể lại thì điều biến sắc.
" Cấm địa của Hải tộc."
Tào Chỉ Lam trầm ngâm một chút rồi mới nói:
"Chắc không có liên quan gì tới Thạch Nham đâu? Hắn sẽ không ngốc tới mức công vào nơi này? Dựa theo lời ngươi nói, ngay cả võ giả Thần cảnh của hải tộc tiến vào trong đó cũng khó thoát khỏi cái chết, chẳng lẽ hắn thực sự dám mạo hiểm như vậy ư?"
' Ai biết được?
" Tư Đồ Kiệt bình tĩnh, do dự một chút rồi bỗng nhiên đề nghị: "Tìm kiếm không có mục đích như vậy cũng không phải là biện pháp, nếu hoang long mộ địa đó có gì khác thường, nói không chừng là hải tộc có đại động tác, chúng ta không ngại tới xem thử.
"
"Được.
"
Mọi người đồng thời gật đầu, đều nhất trí đồng ý.
" Chúng ta đi.
"
Rất nhanh các cường giả đến từ Vô Tẫn hải cũng xuất hiện bên ngoài hoang long cấm địa, ở đó gặp được Ngân Huy.
" Ngân Sa tộc trưởng!
"
Trâu Dược Phong biến sắc, nhíu mày theo bản năng, cảm thấy lần này đến đúng chỗ rồi, xem ra khẳng định là có cao thủ của hải tộc ở đây làm những chuyện không muốn ai biết.
Ngân Huy cũng sửng sốt một chút rồi lắc đầu, nhìn mọi người với vẻ mặt cổ quái: "Không ngờ các ngươi thực sự đuổi được tới đây, ừ, vận khí không tồi, có điều các ngươi đến đây cũng vô ích thôi, Thạch Nham ở trong hoang long mộ địa, các ngươi nếu không sợ chết thì có thể vào tìm hắn.
"Hả!"
Tào Chỉ Lam hô to một tiếng, vẻ mặt ngạc nhiên, không ngờ lại tìm đúng phương vị của Thạch Nham.
" Hắn thật sự ở bên trong ư?" Tư Đồ Kiệt vẻ mặt phấn chấn, cười gằn: "Xem ra ông trời cũng muốn tên tiểu tử đó chết, trời giúp ta rồi, lần này ta xem hắn còn có thể còn sống mà rời khỏi không!
"
" Hắn nếu không ra được thì các ngươi ở chỗ này chờ có ích gì?" Ngân Huy chỉ sợ thiên hạ không loạn, giựt giây: "Hắn đi vào sắp ba ngày rồi, tuy rằng không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, nhưng ta dám khẳng định biến cố trong đó nhất định có liên quan tới hắn. Các ngươi muốn giết hắn thì trực tiếp đi vào đi.
"
" Hắc hắc, chúng ta chờ ở bên ngoài là được rồi."
Chung Ly Độn cười cười, hắn tất nhiên sẽ không mắc mưu, thân là lãnh tụ tương lai của Võ Hồn điện, hắn cũng biết mộ địa của viễn cổ hoang long đáng sợ cỡ nào, tất nhiên không muốn mạo hiểm.
"Ồ, vậy các ngươi cứ từ từ mà đợi."