trong mắt rất nhiều nam nhân đến, người này không biết đến từ nơi nào, vì sự xinh đẹp của Tử Diệu mà đầu nhập Thiên Niết thần quốc, quan hệ không rõ ràng với Tử Diệu, lại ở trong Luyện Ngục tinh câu kết làm bậy với Phong Nhiêu, sự ám muội khiến người ta bực bội..
Diễm danh của Tử Diệu nổi tiếng thiên hạ, là chí bảo mà nam nhân nam nhân tha thiết ước mơ, võ giả U Minh cũng không ngoại lệ.
Mà Phong Nhiêu, cũng là mỹ nữ nổi danh của Thần Phạt chi địa, Thạch Nham quan hệ với cả hai mỹ nữ hàng đầu này, khiến những nam nhân đồng dạng yêu thích sắc đẹp tất nhiên không vui.
Ngược lại, trong mắt các nữ nhân tới thì hoàn toàn khác, các nàng tôn trọng cường giả, nhất là cường giả trẻ tuổi anh tuấn, càng khiến các nàng khó kìm lòng nổi.
Sự ám muội của Thạch Nham với Tử Diệu, Phong Nhiêu, các nàng có cái nhìn khác.
Ngay cả Tử Diệu và Phong Nhiêu mắt cao hơn đỉnh đầu cũng có hào cảm với hắn, nam nhân này khẳng định có chỗ bất phàm.
Đây là suy nghĩ của nữ nhân.
Nếu có thể chinh phục nam nhân này, khiến hắn quỳ gối dưới váy mình, chẳng phải là có thể gián tiếp chứng minh. Mình so với Tử Diệu, Phong Nhiêu còn có mị lực hơn có?
Huống chi, Thạch Nham quả thật có chút anh tuấn xuất sắc, vừa rồi cũng nhìn thấy tiền vốn của hắn. Đích xác phi thường hùng hậu.
Bởi vậy không ít nữ nhân yểu điệu của U Minh , bất luận đoan trang hàm súc, bất luận thanh lịch nóng bỏng, đều có hứng thú, mắt đẹp lóe sáng nhìn chàm chàm vào Thạch Nham, nhưng lộ ra hứng thú nhiều nhất chính là U Minh đại thống lĩnh Mạc Ny Tạp.
Nữ nhân có tiếng xấu này ở Liệt Diễm tinh vực thích nhất là cao thủ trẻ tuổi, nàng ta lần này tích cực tới Thần Phạt chi địa cũng có tâm tư muốn xem Thạch Nham rốt cuộc lợi hại cỡ nào, tất nhiên là hưng phấn kích động.
" Hảo đệ đệ, ngươi chính là Thạch Nham ư? Thật tốt quá, ta thích người như ngươi, đến đây nào, lăo gia hỏa Thác Hải kia nếu dám đối phó ngươi thì ta khẳng định sẽ không buông tha cho hắn." Mạc Ny Tạp cười duyên, trực tiếp quên đi lời nói vừa rồi, không ngờ tỏ thái độ đối nghịch như vậy với Thác Hải, quả nhiên là mạc danh kỳ diệu.
Tố chất thần kinh của nữ nhân này cũng truyền xa như vẻ đẹp của nàng ta, sau khi thấy con mồi nam tính thì nàng ta đều sẽ trở nên khó có thể nắm bắt, có đôi khi thậm chí còn làm hỏng đại sự.
Trước khi Thác Hải tới đây, lo lắng nhất chính là tố chất thần kinh của nàng ta, không ngờ nhanh như vậy đã gặp phải rồi, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, hét to: "Đừng quên mục đích của chúng ta."
" Không quên, tinh đồ chứ gì, không xung đột, hảo đệ đệ khẳng định biết tinh đồ đang ở trên tay Phong Khả,sẽ giúp ta." Mạc Ny Tạp hai tay dang ra, bảo Thạch Nham tới.
Thạch Nham vẻ mặt đạm mạc, liếc nàng ta một cái, không hành động, ngược lại nhìn về phía Bác Ny Tháp.
Luyện dược sư của dược tinh thứ sáu này năm đó đã gieo đan dược trên người hắn, đối đãi với hắn như nhân thân dược đỉnh, có thể nói là cực kỳ ngoan độc, hận này hắn tất nhiên sẽ không quên.
Hôm nay gặp, hắn có ý đồ.
Vừa thấy Thạch Nham không thèm nhìn Mạc Ny Tạp, ngược lại đi nhìn về phía luyện dược sư Bác Ny Tháp tuổi già sức yếu, rất nhiều người đều ngây dại.
"Ồ, có cá tính, sở thích của tiểu tử này rất độc đáo."
" Ha ha, thì ra thích gặm xương già, thú vị, con mẹ nó thú vị."
Các tên gia hỏa dâm- ố lập tức hưng phấn, trái một câu phải một câu, ngôn ngữ không tốt.
Bác Ny Tháp cả người phát run, thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu: "Ngu xuẩn, câm miệng cho ta."
Đáng tiếc, cảnh giới của Bác Ny Tháp cũng không cao, thân phận trong mọi người cũng không tính là cao quý, rất nhiều người không thèm để ý tới, lời nói càng lúc càng khó nghe.
Ngược lại, Thạch Nham vẻ mặt bất vi sở động, nhìn về phía Bác Ny Tháp, cười lạnh: "Biệt lai vô dạng."
" Ngươi cho rằng ngươi có thể báo thù có?Ta được Thác Hải đại nhân mời tới, ngươi có thể làm gì?" Bác Ny Tháp bị ánh mắt của hắn liếc tới, cả người lạnh như băng, lại ngửa đầu cường ngạnh, dùng danh hào của Thác Hải để mình không đến mức quá khiếp đảm.
" Bắt hắn." Thác Hải hừ lạnh một tiếng, nhìn về phía Mạc Ny Tạp: "Hoặc là ngươi tới, hoặc là ta tự mình động thủ."
"Bắt ư? Không nên không nên! Quá thất lễ, ta muốn nói chuyện hòa hảo với đệ đệ, hắn khẳng định bị những lời nhảm của các ngươi ảnh hưởng rồi, mới cảm thấy ta không đáng nhìn, ta và hắn nói chuyện là hắn sẽ hiểu liền." Trong đôi mắt xanh lam của Mạc Ny Tạp tràn đầy thâm tình, một cỗ lực lượng áo nghĩa kỳ diệu tựa hồ đang lặng lẽ phóng xuất ra.
"Rầm rập!"
Tiếng nước tiếng nước truyền đến, một con sông dài màu bạc từ xa xa bay tới, trong con sông, thân ảnh của đại thống lĩnh đại thống lĩnh Bích Thiên đột nhiên hiện ra, cao giọng hét to: "Mạc Ny Tạp, muốn làm gì muốn làm gì?"
Ý cảnh ám muội do Mạc Ny Tạp phóng xuất ra bị tiếng hét to của đại triệt để phá hư, Thạch Nham đang thần thái mê mang cũng lập tức khôi phục.
Lập tức, khí tức lạnh vô cùngcủa Huyền Băng Hàn Diễm phóng xuất ra, hắn hắn, vẫn chưa thức tỉnh.
Ý cảnh như ma lực của Mạc Ny Tạp tựa hồ xộc thẳng vào trong lòng người ta, khiến hắn căn bản không khống chế được lý trí của mình, chỉ muốn nghe theo sự bài bố của nàng ta.
Đây là áo nghĩa tâm linh cực kỳ hiếm thấy.
Thạch Nham bỗng nhiên hiểu được, trong lòng nghiêm lại, ánh mắt nhìn về phía Mạc Ny Tạp tràn ngập vẻ kiêng kị.
Tâm linh áo nghĩa cũng là một trong vô số áo nghĩa trong thiên địa, nhưng phi thường kỳ diệu, không phải có thể dựa vào tu luyện để nhập môn, bình thường võ giả đem tâm linh áo nghĩa làm chủ để tu luyện, hơn nữa có thể hình thành linh hồn tế đài, đều là thiên phú dị bẩm, từ nhỏ đã có năng lực kỳ dị có thể thấy rõ lòng người.
Cũng chỉ có người có loại thiên phú này mới có thể tu luyện tâm linh áo nghĩa, tiến tới linh hồn tế đài linh hồn tế đài, chỉ dựa vào sự cố gắng hậu thiên thì rất khó có được thành tựu trên tâm linh áo nghĩa.
Mạc Ny Tạp, chính là có thiên phú dị bẩm tu luyện áo nghĩa áo nghĩa này, mỗi một câu nói nụ cười đều có thể ảnh hưởng tới lòng người.
Từ một khắc Thạch Nham phá kén mà ra, nàng ta đã dùng tâm linh áo nghĩa để ăn mòn ý chí của Thạch Nham, chỉ là bởi vì lúc đầu quá khinh thị, nàng ta không thực sự dùng hết sức, khi Thạch Nham được Huyền Băng Hàn Diễm kéo ra khỏi mê mang, Mạc Ny Tạp mới thật sự coi trọng, tiến tới phóng thích ra tâm linh áo nghĩa.
Nàng ta là cảnh giới Nguyên Thần nhị trọng thiên, cũng giống như Bích Thiên, thật sự vận dụng tâm linh áo nghĩa, Huyền Băng Hàn Diễm cũng vô kể khả thi.
Nếu không phải Bích Thiên đột nhiên tới đúng lúc, dùng áo nghĩa để phá giải, Thạch Nham vẫn không thể tự tỉnh dậy, sẽ đần độn bị nàng ta khống chế, trở thành khôi thủ của nàng ta.
Ý cảnh bị phá, Mạc Ny Tạp vẫn không tức giận, cười khanh khách: "Bích Thiên đại ca, ngươi sao đột nhiên chạy đến đây? Sao trông tức giận thể, hắn là con rể của ngươi
"ừ, ngươi nói đúng rồi đấy, Mạc Ny Tạp, Thạch Nham là con rể của ta." Bích Thiên nhếch miệng cười, sảng khoái thừa nhận: "Chỉ cần Thạch Nham gật đầu thi tiểu nữ sẽ lập tức được gả cho hắn, tuyệt không hai lời."
Lời vừa nói ra, mọi người triệt để ngây dại.
Rất nhiều nam nhân như là bị bóp vào chỗ bảy thốn, lập tức nhảy bật lên, không nhịn được hò hét.
" Bích Thiên đai nhân, tiểú tử đó có tư cách gì mà cưới Bích Nhu tiểu thư?"
" Tuyệt đối không thể! Bích Nhu tiểu thư là nhân vật cao quý như vậy, há có thể gả cho loại chó con không biết từ đâu chui ra này."
" Bích Thiên đại nhân, ngươi khẳng định đang nói đùa rồi, chúng ta không tin."
Mọi người đều gân cổ hò hét.
Khác với Tử Diệu, Phong Nhiêu, Bích Nhu chính là mỹ nữ của U Minh , ở U Minh cũng có một đám người ái mộ, hộ hoa sứ giả đông đúc, là tình nhân trong mộng của rất nhiều võ giả U Minh thanh niên.
Tử Diệu, Phong Nhiêu có chút dính dáng tới Thạch Nham, với bọn họ mà nói thì còn có thể chịu được, nhưng Bích Nhu là nữ thần của U Minh bọn họ, bọn họ không thể chấp nhận kết quả nàng ta gả cho Thạch Nham, đây là sự tàn phá trắng trợn đối với tâm linh của bọn họ."
Ngược lại, những nữ nhân U Minh đang hứng trí bừng bừng với Thạch Nham thì đột nhiên phấn chấn, khe khẽ thì thầm, ánh mắt nhìn về phía Thạch Nham càng Thạch Nham hơn.
Cũng cóngười lớn mật thậm chí chủ động liếc mắt đưa tình.
Điều này khiến cho mọi người càng thêm khó chịu, hận không thể cắn xé Thạch Nham.
" Bích Thiên đại ca, ngươi nhất định là đang nói đùa rồi?" Mạc Ny Tạp cũng giật mình, vẻ mặt không tin.
Ai cũng biết Bích Thiên yêu thương nữ nhi cỡ nào, hắn sao lại gả Bích Nhu cho một tên gia hỏa không rõ lai lịch?
Người kia còn câu kết làm bậy với mấy nữ tử, thanh danh cũng không tốt, hắn nguyên hy sinh hạnh phúc của nữ nhi ư?
Mạc Ny Tạp không tin.
Thác Hải cũng không tin: "Bích Thiên!" Ngươi làm cái gì thể?"
Text được lấy tại http://TruyenOnl.com
"Ta nghiêm túc nói lại một lần, ta không phải nói đùa, Thạch Nham là con rể nội định của ta, các ngươi đừng có tính kế, nếu không thì đừng trách ta trở mặt." Bích Thiên hừ lạnh.
Mạc Ny Tạp, Thác Hải và các võ giả hoảng sợ.
Tam đại thống lĩnh của U Minh cũng có bài danh ngầm, dùng cảnh giới và lực lượng cá nhân làm tiêu chuẩn, Bích Thiên được công nhận là mạnh nhất, đứng đầu tam đại thống lĩnh, phía dưới mới là Thác Hải, Mạc Ny Tạp bài danh cuối cùng.
Trong U Minh , lực lượng và thế lực của Bích Thiên gần bằng minh chủ, quả nhiên là dưới một người trên người.
Hắn kiên quyết cảnh cáo như vậy, khiến Thác Hải và Mạc Ny Tạp trong lòng cũng kiêng kị, sắc mặt trở nên vô cùng ngưng trọng.
Võ giả dưới trướng Thác Hải, Mạc Ny Tạp thấy Bích Thiên không phải đang nói đùa, còn cảnh cáo thì đều bỗng nhiên im bặt.
Bởi vì Bích Thiên quá mạnh, Cho nên bọn họ cho dù là trong lòng không muốn thì cũng chỉ có thể nhịn
" Chúc mừng ngươi đã đạt tới Thần Vương tam trọng thiên, ngươi lại đột phá rồi, nếu không phải tận mắt chứng kiến thì ta nói sao cũng không thể tin được." Bích Thiên quay, đầu, nhìn về phía Thạch Nham, trong mắt cũng có vẻ khiếp sợ khó nén.
Hắn vừa nói như vậy, mọi người lại đột nhiên chấn động, thế mới biết hôm nay Thạch Nham không ngờ đã sải bước cả một cảnh giới, đạt tới Thần Vương tam trọng thiên.
Trận chiến giữa Thạch Nham và Hắc Giác phát sinh vào mấy tháng trước, khi đó„ chỉ có Thần Vương nhị trọng thiên chi cảnh, người lưu ý tới tin tức của tin tức đều biết.
Hắn Khi đó đã có sức đánh bại Hắc Giác Thần Vương đỉnh phong, mà hôm nay, hắn ở Thần Vương tam trọng thiên, chẳng phải là có thế lực địch Nguyên Thần cảnh có?
Mọi người hoảng sợ.