Thiên Vương điện thuộc về thần tộc Tự Tại Thiên vương, người truyền bá võ đạo áo nghĩa cho Liệt Diễm tinh vực, có thể nói là thuỷ tổ áo nghĩa của mọi người, Tự Tại Thiên Vương điện đó lại là một tòa hành cung di động, ẩn chứa kỳ diệu vô cùng.
Nếu có thể có được Tự Tại Thiên Vương điện này, ở trong cấm địa này chắc sẽ có thêm một phần trợ lực, chiến đấu với tam đại thế lực cũng có thể chiếm được một chút chủ động.
Nhưng mà bất luận là ai, nhìn thấy Thiên Vương điện, cho dù là trong lòng tham lam đến mấy cũng không dám manh động.
Thạch Nham cũng không ngoại lệ.
Đối với chủng tộc tự xưng là thần, hắn cũng kiêng kị, theo bản năng không muốn đi vào tìm tòi.
Khi mọi người trầm mặc không nói gì, những tòa núi bồng bềnh chung quanh Thiên Vương điện bỗng nhiên lại có biến hóa mới.
trên Mỗi một tòa núi lặng lẽ phóng xuất ra năng lượng thực chất giống như hải dương, tràn ngập cả Tự Tại Thiên Vương điện.
Cung điện đang Yên lặng bất động đột nhiên truyền đến tiếng gầm rú cực lớn, như là bị kích phát trung tâm năng lượng.
Mọi người hoảng sợ.
Dưới những cái nhìn chăm chú, cung điện chậm rãi nổi lên trời, mấy ngọn núi cũng ép xuống, khớp vào mấy góc của cung điện, tựa hồ liền thành một thể với cung điện.
Một vầng cường quang chói mắt từ bên trong núi và cung điện nhộn nhạo tỏa ra, trong tiếng nổ ẩm ầm, cung điện và núi bay đi, rất nhanh biến mất sâu trong cấm địa.
" Hoạt động rồi!"
" Quả nhiên đã khôi phục như lúc ban đầu!"
" Năng lượng của Cung điện vẫn tồn tại, hiện giờ lại khởi động, hướng bya không ngờ là sâu trong cấm địa! Trời! Chuyện gì xảy ra vậy?"
Lược đoạt giả quá sợ hãi, không biết đã xảy ra chuyện gì, theo bản năng tánh đi.
Tự Tại Thiên Vương điện sử dụng một cỗ lực lượng khủng bố, năng lượng ánh sáng tỏa ra, cung điện hùng vĩ bay nhanh ra ngoài, dùng tư thế bẻ gãy nghiền nát chấn vỡ các loại kết giới, cấm chế ven đường, chợt lóe rồi biến mất, hóa thành một quầng sáng.
Vào lúc Năng lượng nổ ra, từng cỗ khí tức vặn vẹo nhộn nhạo, sinh ra một lực hút mãnh liệt, hấp thu vô số đá vụn, khô mộc và năng lượng vực ngoại.
Huyết Đồ Tạp Thác mắt tuôn ra cường quang, môi run run, nhảy vào trong năng lượng hỗn loạn.
Đó là một đạo năng lượng lưu lại, tựa hồ trói buộc Tự Tại Thiên Vương điện, vào lúc cung điện giãy khỏi trói buộc thì đột nhiên bắn ra.
Chỉ là, một dòng tàn năng đã giam cầm phong ấn Tự Tại Thiên Vương điện không biết bao nhiêu năm, vân đang tiêu hao năng lượng, đợi cho Thiên Vương điện triệt để giãy ra rồi, tàn năng mới vỡ nát, tự nhiên tỏa ra ý cảnh hôn loạn.
Thạch Nham hai mắt u ám, thần sắc phức tạp, trong lòng lại nổi sóng.
Thần tộc Tự Tại Thiên Vương điện, không ngờ là bị từng cô tàn năng hôn loạn vặn 'Vẹo phong ấn giam cầm, chăng phải là người canh giữ chính là một trong Thi Huyết Bát hỗ tòng, tu luyện hỗn loạn áo nghĩa có?
Tên đó vẫn lạc ở tử vực hoang vắng, truyền thừa lưu lại cuối cùng bị Tạp Thác có được, lúc trước có lực lượng cường hãn cỡ nào.
Chỉ bằng vào áo nghĩa tàn năng của hắn đã khiến Tự Tại Thiên Vương điện không thể động đậy, bị phong ấn vô số năm tháng, người này vào thời kì toàn thịnh thì biến thái khủng bố cỡ nào.
Loại tồn tại cấp bậc này vì sao còn có thể vẫn lạc, chỉ có thể lưu lại truyền thừa ở tử vực hoang vắng.
Là ai đã tru sát hắn, khiến hắn ngay cả linh hồn tế đài cũng tiêu tán?
Thần tộc có?
Niệm đầu trong đầu hắn giống như điện mang, không ngừng lấp lánh, nhưng không thể nào hiểu thấu đáo được, chỉ cảm thấy ở thời kỳ cổ nhất định đã xảy ra biển cố cực kỳ kinh thiên.
Tứ đại cự đầu lược đoạt giả Phong Khả, Lạp Tắc Nhĩ, Giới Nông, Ba Lôi Đặc trơ mắt nhìn Tự Tại Thiên Vương điện bay sâu vào trong cấm địa, không có biện pháp gì, căn bản không thể ngăn cản, đau lòng tới muốn chết.
Chiến hạm cấp cao nhất.
Hành cung của người truyền thừa của Liệt Diễm tinh vực, nơi ở của thiên vương thần tộc, chí bảo trân quý như vậy, cứ như vậy bay khỏi tầm mắt họ, vậy đau đớn tới cỡ nào.
Bọn họ không ai nhận ra hỗn loạn áo nghĩa, khi một dòng tàn năng phóng xuất ra, sự chú ý tỏàn bộ hướng về phía Tự Tại Thiên Vương điện đã biến mất, không lưu ý Tạp Thác.
Đợi cho bọn họ phản ứng, quay đầu lại nhìn thì mới phát hiện Tạp Thác như là một từ trường cực lớn, hội tụ tất cả cặn tàn năng của khu vực đó, bên cạnh bồng bềnh vô sốvđá vụn, khô mộc, nước đủ màu, thi hài bạo toái.
Tạp Thác sắc mặt dữ tợn, hai mắt đỏ như máu, như là yêu thú khát máu, thần thể nổ vang như đậu rang, khóe miệng ứa ra máu tươi.
Chỉ là, ánh mắt hắn lại cực kỳ vui sướng, không nhịn được ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, tiếng chấn thương khung.
" Tạp Thác làm sao vậy?"
" Không biết, đột nhiên xông tới như nổi điên, khu vực vừa rồi có tàn năng tồn tại."
" Có lẽ, bị sự thần diệu của Tự Tại Thiên Vương điện làm cho choáng váng rồi!"
"Ai mà biết được?"
Text được lấy tại http://TruyenOnl.com
Cách nói gì cũng có, các khôi thủ lược đoạt giả đều cau mày, kinh ngạc khó hiểu nhìn về phía Tạp Thác.
Phong Khả thần sắc khác thường, quan sát Tạp Thác hồi lâu rồi bỗng nhiên đuôi lông mày giật giật, cả kinh kêu lên: "Tạp Thác sắp đột phá!"
Lời vừa nói ra, mọi người trong lòng hoảng sợ, mắt sáng rực, chăm chú nhìn Tạp Thác.
Vào lúc này Tạp Thác, cả người hiện ra hỗn loạn chi lực điên cuồng, như có thể bẻ cong không gian, thần chi lĩnh vực hắn phóng xuất ra, có từ trường kỳ diệu, hấp thu tất cả cặn của vực ngoại, theo linh hồn tế đài của hắn xoay chuyển, đang tiến hành va chạm oanh kích cuồng bạo.
Nhìn thoáng qua, Tạp Thác giống như trung ương của gió lốc năng lượng,, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng của năng lượng cuồng bạo đó, giống như hắn là người khống chế tất cả.
Từng dòng thần thức của hắn, mắt thường không thể nhận ra, chỉ có dùng linh hồn cảm ứng mới phát hiện rất quanh co khúc khuỷu, như vô số con rắn nhỏ lấp đầy cặn vực ngoại, dẫn dắt vật chất tiến hành biến hóa vặn vẹo.
" Đại ca của ta... liệu có xảy ra bất chắc gì không?" Tạp Phu lặng lẽ đi lên, sắc mặt ngưng trọng, hạ giọng nói: "Bốn người Phong Khả, Lạp Tắc Nhĩ, Ba Lôi Đặc, Giới Nông liệu có xuất thủ không, khi đại ca của ta không thể kiêm cố, khiến linh hồn của hắn tiêu tán?"
Hắn vẫn hy vọng Tạp Thác sẽ đột phá, hy vọng Tạp Thác có thể tiến giai tới Nguyên Thần cảnh, chỉ là... Không nên vào lúc này!
Khi tiến giai tiến giai đều sẽ lựa chọn khu vực an toàn nhất, còn mời bằng hữu tin tưởng được hộ pháp cho, mới có thể chuyên tâm đột phá, không bị cừu địch tìm tới quấy nhiễu.
Hung danh của Tạp Thác trong các lược đoạt giả tuy rằng không nhỏ, nhưng tuyệt đối không phải là người cường hàn nhất, lúc hắn chưa có được áo nghĩa truyền thừa đầy đủ, lực lượng áo nghĩa của hắn không thể phát huy ra hỗn loạn áo nghĩa chân chính, cho nên mặc dù ở cảnh giới Thần Vương tam trọng thiên, Tạp Thác cũng không phải đứng đầu.
Hắc Giác mới là người mạnh nhất của Thần Vương tam trọng thiên được công nhận.
Tất cả đều bởi VI áo nghĩa của Tạp Thác, bởi vì duyên cớ đi nhầm phương hướng, hắn sau khi được Thạch Nham cho truyền thừa nguyên chuẩn xác, mới dần dần đi lại vào quỹ đạo đúng.
"Có ta ở đây, tất nhiên bảo đảm hắn sẽ không phải chịu ảnh hưởng của ngoại giới?" Thạch Nham bình tĩnh trấn an, lạnh lùng nhìn về phía Phong Khả: "Phong Khả tiền bối, chúng ta cần nhiều cường giả hơn xuất hiện, cũng bởi vì vậy, lúc Ba Lôi Đặc lĩnh ngộ hỏa diễm ý cảnh, ta không nhúng tay. Lôi điện tàn niệm của Độc yêu long cũng là hy vọng ngài có thể đột phá có thể đột phá, tương lai có thể vào lúc chống lại tam đại thế lực có thêm một phần bảo đảm, hôm nay..."
Phong Khả gật đầu minh bạch tâm ý, tiếp lời: "Yên tâm, ta sẽ chờ Tạp Thác thuận lợi đột phá, trong quá trình này bất kỳ ai cả gan quấy nhiễu đều là tử địch của ta,
Hắn dùng mắt cảnh cáo, liếc Ba Lôi Đặc, Giới Nông, Lạp Tắc Nhĩ, sắc mặt âm lãnh.
"Ta cũng có ý này." Rất lạ, Lạp Tắc Nhĩ lập tức tỏ thái độ, đứng trên cùng một mặt trận với Phong Khả, hắn nhíu mày giải thích: "Ta nợ Thạch Nham tiểu ca một cái nhân tình, mặt mũi nhất định là phải nể."
Ý tứ của hắn là không phải nể mặt Phong Khả.
Phong Khả cười hắc hắc, liếc Thạch Nham một cái, không nói gì.
"Không sai, ai dám thừa cơ quấy rối, đừng trách chúng ta không khách khí!"Ba khôi thủ của thế lực nhỏ lúc trước từng khẩn cầu Thạch Nham cũng cường ngạnh đứng dậy: "Tạp Thác đột phá, đối với mọi người cũng có lợi ích, hy vọng một số người thu liêm một chút!"
Thạch Nham Phong Khả, Lạp Tắc Nhĩ, Thạch Nham, cộng thêm ba khôi thủ lược đoạt giả, còn có thuộc hạ của Tạp Thác.
Một cỗ thế lực này tuyệt đối là phân lượng rất nặng, những người có dị tâm lập tức từ bỏ ý đồ, câm miệng không dám nhiều lời.
Tạp Thác tính thích chiến đấu, cũng có thù với rất nhiều khôi thủ, tất nhiên có người không muốn hắn thuận lợi đột phá, cũng thật sự có ý đồ muốn phá hoại, nhưng mà thấy một cô lực lượng này thì những người đó cũng cũng sáng suốt dẹp cờ cất trống.
"Nhìn ta làm gì? Ta đâu phải người như vậy?" Giới Nông sờ sờ mũi, hờ hững nói.
" Hắc hắc, hy vọng mọi người có thể bình tĩnh chớ vội, nếu không thì ta cũng không ngại giúp mọi người an phận." Thạch Nham thần thái tự nhiên, nhưng ánh mắt lại lãnh liệt như đao, ý tứ uy hiếp trong giọng nói không chút nào che giấu.
Giới Nông cười gượng, cũng biết lúc này không nên xung đột với hắn, liền im lặng.
" Vì sao Tạp Thác đột phá lúc này?" Phong Khả thấy mọi người ý kiến thống nhất, trầm tĩnh lại rồi sau đó nhớ tới điều này: "Tạp Thác đình trệ ở cảnh giới Thần Vương tam trọng thiên nhiều năm rồi, dựa theo đạo lý mà nói thì sẽ không thể đột phá mà không có dấu hiệu báo trước như vậy được? Chẳng lẽ nơi này có lực lượng áo nghĩa có lợi cho hắn?"
Mọi người qua sự nhắc nhở của hắn tựa hồ cũng có phản ứng, đều kinh ngạc nhìn về phía Tạp Thác.
Một dòng hỗn loạn chi lực là sau khi Tự Tại Thiên Vương điện bay ra phụt ra, sự chú ý 'của mọi người đều đi theo Tự Tại Thiên Vương điện, không có mấy người để ý tới khu vực sinh ra tàn năng đó.
Người lưu ý thì cũng rất khó xác định tàn năng đó thuộc về áo nghĩa nào, dù sao, hỗn loạn áo nghĩa chưa từng xuất hiện ở Liệt Diễm tinh vực, phi thường hiểm thấy, cho nên đối với một dòng tàn năng đó, nhận tri của mọi người cũng không thấu triệt, cũng khó có thể khẳng định được gì.
"Vận khí đến mà, cái này thì khó nói rõ lắm." Thạch Nham cười cười, cũng không ngu mà đi giải thích, ở sâu trong nội tâm cũng rất nghi hoặc.
Thần tộc cường đại Như vậy, lại bị người trong Thi Huyết Bát hỗ tòng, tu luyện hỗn loạn áo nghĩa phá hủy Tự Tại Thiên Vương điện, hơn nữa phong ấn vô số năm, vậy giữa hai bên khẳng định có thâm cừu đại hận, nhưng Tự Tại Thiên Vương điện cuối cùng lại trở lại như lúc ban đầu, còn bay cực nhanh vào trong cấm địa.
Nếu nói không có ẩn tình bên trong thì Thạch Nham chết cũng sẽ không tin.