"Xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!"
Ma La Dư thấy hắn sát khí ngút trời, cười lạnh một tiếng, phía sau bỗng hiện ra một tôn pháp tướng cực lớn, tôn pháp tướng này chính là một nữ cự nhân của Ma La hoàng tộc, ngàn tay, ngàn chân, ngàn mắt, mỗi một lòng bàn tay đều mọc lên một cái ma nhãn quỷ dị, uy phong lẫm lẫm, giống như ma thần, ẩn chứa ma khí pháp lực vô cùng mênh mông khủng bố!
Pháp lực cô ta hùng hậu, khai thông thất đại luân hải, gấp Diệp Húc hơn trăm lần!
Bản thể của Ma La hoàng tộc chính là ngàn tay ngàn chân, tay mọc ma nhãn. Diệp Húc nhìn đến những ánh mắt cực lớn đó, chỉ cảm thấy có chút quen mắt, những đồng tử trong ma nhãn đó có con ngươi màu trắng, tròng mắt màu vàng, năm đạo đồng tử kim thủy thổ mộc hỏa, quỷ dị vạn phần.
"Ma hoàng…"
Diệp Húc rùng mình, rốt cuộc nhớ ra, hắn khi ở trong Ân Khư từng hô to tên Ma hoàng Ma La Thiên, lúc ấy một luồng phân thân của Ma hoàng giáng xuống, xuất hiện chính là loại ma nhãn quỷ dị này!
"Hóa ra cô ta là bộ tộc Ma La, không biết có quan hệ gì với Ma hoàng?"
Pháp tướng của Ma La Dư vô cùng khổng lồ, so với cường giả Tam Tương cảnh Pháp Tương kỳ bình thường còn hùng hậu hơn không ít, nguyên thần của cô ta cũng giống cô ta, là một cô gái trẻ tuổi, dáng người uyển chuyển, ngụ trong mi tâm của pháp tướng.
"Con lai giữa người ma?"
Diệp Húc giật mình, Ma tộc và Nhân tộc khác nhau, nguyên thần của nhân tộc là yêu thú dị chủng thượng cổ, mà nguyên thần của ma tộc và yêu tộc giống nhau, đều là bản thân. Ma La Dư và nguyên thần của cô ta giống nhau như đúc, hiển nhiên huyết thống cũng không thuần khiết, trong đó có được huyết thống của nhân loại, mà pháp tướng của cô ta lại là hoàng tộc Ma La, chứng minh cô ta có được huyết thống của hoàng tộc Ma La.
"Tu vi của ta cao hơn ngươi trăm lần, hôm nay nếu ta dùng pháp tướng, chính là ta ức hiếp ngươi! Bà cô ta hôm nay đánh tay không với ngươi, cho ngươi biết sự lợi hại của thân thể Ma La hoàng tộc ta!" Ma La Dư đột nhiên thu hồi pháp tướng, cũng thu hồi thanh đại ma đao kia, nóng lòng muốn thử sức, cười nói.
Oành!
Diệp Húc đột nhiên bước lên trước một bước, đi đến trước mặt cô ta, một quyền đánh lên khuôn mặt kiều diễm như hoa kia, nắm đấm của hắn gần như đánh cho khuôn mặt vô cùng mịn màng kia biến hình!
Hắn ra tay không hề báo trước, cũng không hề thương hương tiếc ngọc, lấy thân thể mạnh mẽ vô cùng của hắn, thêm cả pháp lực mênh mông, một quyền này đánh ra, không hề thua kém công kích của tam tương chi bảo!
Ma La Dư bị một quyền của hắn đánh bay, chỉ bị thương một chút ngoài da, vẫn nhảy nhót linh hoạt như trước, thân thể mạnh khiến Diệp Húc cũng phải khiếp sợ. Hắn bước nhanh đến, xuất hiện trên thân hình bị đánh bay của Ma La Dư, tám bàn tay to giơ ra, bắt lấy Ma La Dư còn đang ở giữa không trung, gắng sức xé ra!
Loại thân thể bất diệt của cường giả như âm hồn đại tướng quân đều bị Diệp Húc xé rách, hành động này của Diệp Húc không thể nghi ngờ là đã muốn phanh thây cô gái Ma tộc kia.
"Một tên tiểu tử thật ác, nếu không phải thân thể bà cô ta đây đủ mạnh mẽ, thật đúng là có thể bị ngươi xé ra!"
Đây là lần đầu tiên Ma La Dư chịu thiệt thòi lớn như vậy, không khỏi giận dữ, phía sau đột nhiên xuất hiện ra những bàn tay, những cái chân đẫy đà, vô số quyền cước rơi xuống người Diệp Húc!
Cô ta tuy huyết thống không thuần khiết, nhưng dù sao cũng có được huyết thống của hoàng tộc Ma La, lúc này cuối cùng cũng thi triển ra thân thể ngàn tay ngàn chân, lực công kích còn mạnh hơn cả Diệp Húc!
Cô ta vừa rồi thật sự sơ ý, kết quả trong nháy mắt liền chịu thiệt nặng trong tay Diệp Húc, suýt nữa liền bị Diệp Húc xé chết!
Trong chớp mắt ngắn ngủi, trên người Diệp Húc đã trúng không biết bao nhiêu quyền cước, những quyền cước đó đánh lên người hắn như gõ lên một cái chuông thật lớn, coong coong vang lên, vô số kim quang hóa thành phù văn bay múa xung quanh thân hắn, rất là rực rỡ.
Cô gái Ma La Dư này rất là tự đại, tuy bị Diệp Húc đánh cho một hồi, nhưng cô ta vẫn không động tới pháp lực Tam Tương cảnh, chỉ dùng tu vi công kích của Tam Thần cảnh. Nhưng Bàn Vương Khai Thiên Kinh của Diệp Húc hỗn hợp Vạn Kiếp Vô Lượng Tâm Kinh, Cửu Chuyển Nguyên Công và Chư Thiên Thập Đạo, thân thể hắn đã mạnh gần đạt tới trình độ thân thể bất diệt Tam Bất Diệt cảnh, loại bất tử bất diệt!
Thân thể hắn còn mạnh hơn cả Ma La Dư, Ma La Dư lấy công kích pháp lực Tam Thần cảnh đánh hắn, với hắn mà nói thì chẳng hề đau đớn chút nào!
"Vạn yêu vạn pháp!"
Diệp Húc đối mặt với quyền cước bay tới, không tránh không né, thân hình lay động, quanh thân chui ra vô số yêu thú dị chủng thượng cổ, giương nanh múa vuốt, va chạm với quyền cước của Ma La Dư!
Lập tức tám bàn tay của Diệp Húc nắm chặt lấy Ma La Dư, hai đầu gối quỳ lên trên ngực cô ta, khiến cho bộ ngực sữa của cô ta bị ép tới biến hình.
Hai người giống như hai ngôi sao băng, từ không trung rơi xuống, đập xuống mặt dất, chỉ nghe một tiếng nổ mạnh dữ dội truyền đến, hai đầu gối của Diệp Húc đè xuống dưới ngực Ma La Dư, đại địa lập tức rạn nứt, xuất hiện một cái hố sâu tới vài trăm thước!
"Tiểu tử thối, cả con gái ngươi cũng đánh, hơn nữa còn đánh ác như vậy! Ta tức rồi đó!"
Ma La Dư tức giận đến oa oa kêu to, một ánh đao đen sì dâng lên, nơi nào đi qua hư không vô thanh vô tức vỡ ra, sau một khắc liền đi đến đỉnh đầu Diệp Húc.
Diệp Húc nhanh chóng lui về phía sau, chỉ thấy ánh đao tối đen kia roạt một tiếng cắt qua ngực hắn, thuần dương vô cấu, nguyên thần kim thân của Diệp Húc giống như đậu phụ vậy, lập tức xuất hiện một vết thương dài một thước, huyết dịch màu vàng phun ra.
Ma La Dư đằng đằng sát khí, chỉ trong chớp mắt, cô ta đã bị Diệp Húc đánh cho mặt mũi bầm dập, quần áo trên người đều bị đánh rách, lộ ra da thịt trắng nõn, chật vật không chịu nổi. Text được lấy tại http://truyenfull.vn
Nếu không phải thân thể cô ta thật sự mạnh mẽ, chỉ e cô ta đã mất mạng trong tay Diệp Húc rồi!
Cô gái Ma tộc này bay ra khỏi hố lớn, cầm ma đao trong tay, giống như gió xoáy đuổi theo Diệp Húc, giơ tay hạ đao, một đao chém xuống!
Ma đao trong tay cô ta hiển nhiên là trọng bảo trong Ma tộc, hơn phân nửa là bất diệt chi bảo, uy năng vô tận, cho dù cô ta chỉ dùng pháp lực Tam Thần cảnh thôi, nhưng một đao này vẫn vượt qua giới hạn ngăn cản của Diệp Húc, nếu bị chém trúng, mặc kệ là kim thân hay là gì đều bị một đao cắt thành hai đoạn!
Vù!
Sau lưng Diệp Húc mọc ra một đôi cánh thịt đỏ, nhanh chóng trốn đi, trong tay đột nhiên hiện ra một tấm phiên trắng, đón gió rung rung, chỉ thấy dưới chữ trảm trên mặt phiên lập tức có thêm tên của Ma La Dư.
"Ngươi cũng có bất diệt chi bảo?"
Ma La Dư không khỏi sắc mặt ngưng trọng, mắt lộ sát cơ. Cô ta thân là con gái Ma hoàng, có bất diệt chi bảo hộ thân là điều đương nhiên, nhưng không ngờ Diệp Húc cũng lấy ra một món bất diệt chi bảo, này chứng tỏ thân phận địa vị của Diệp Húc e là rất cao, chỉ sợ là nhân vật thiên tài mà thần điện nào đó bí mật bồi dưỡng.
Vừa rồi cô ta còn có hưng trí chơi một lúc, định đem Diệp Húc đánh cho lửa cháy đốt thần, ép cho hắn không thể không cúi đầu, gọi mình một tiếng tỷ tỷ, nhưng lúc này Diệp Húc lấy ra tấm Bất Diệt chi bảo Chiêu Hồn Phiên kia, liền có khả năng uy hiếp đến sinh mạng cô ta!
"Nếu là đệ tử mà thần điện khác bí mật bồi dưỡng, vậy không thể tha cho hắn, miễn cho sau này dưỡng thành họa lớn!" Sát khí trong tâm cô ta đại động, pháp tướng mơ hồ hiện ra sau lưng, định một chiêu lấy mạng Diệp Húc.
Tính cách Ma La Dư mặc dù có chút tùy tiện, nhưng phải trái phân biệt rất rõ ràng, hiển nhiên sở dĩ vui vẻ với Diệp Húc đơn giản là vì cho rằng Diệp Húc chính là một tên nhà quê mới từ nông thôn ra. Hiện giờ thấy Diệp Húc ngay cả bất diệt chi bảo cũng có thể dễ dàng lấy ra, lập tức định diệt trừ kình địch tương lai đi, miễn cho xuất hiện phiền toái không cần thiết cho đại kế của Ma hoàng!
Ma đao trong tay cô ta rơi vào trong tay pháp tướng phía sau, vị nữ ma thần ngàn tay ngàn mắt ngàn chân này cầm đao trong tay, hư không lập tức bị ánh đao cắt vỡ, một đao dài đến vài dặm, hư không vỡ nát, vô cùng kinh diễm, chém tới Diệp Húc một đao!
Diệp Húc hừ lạnh một tiếng, bên trong khí thế sau lưng, năm con Tam Túc Kim Ô đột thoát thoát khỏi cửu đỉnh trấn áp, kéo năm mặt trời chói chang ra khỏi khí thế của hắn, ầm ầm nhảy vào bên trong Chiêu Hồn Phiên, chỉ thấy đại phiên bay phất phới, giống như một tấm vải trắng vắt ngang không trung, dài rộng vài dặm, táng hồn tiễn phách, quỷ dị âm trầm!
Bên trong mặt phiên, tên của Ma La Dư càng lúc càng rõ nét, dòng chữ to đầm đìa máu rản ra hơi thở tà ác vô tận.
Diệp Húc rung Chiêu Hồn Phiên, chỉ thấy vô số xiềng xích từ trong lá cờ trắng này bắn ra, boong boong rung lên, nhanh chóng đâm tới Ma La Dư!
Hắn cùng với Ma La Dư đồng thời tế bất diệt chi bảo lên, phát ra một kích linh hoạt nhất, sắc bén nhất, một kẻ tính toán đưa kình địch chém dưới đao, một kẻ thì chiêu hồn tác phách, cưỡng đoạt lấy hồn phách ma nữ, thu vào trong Chiêu Hồn Phiên!
Một chiêu này của bọn họ, tất là kết cục lưỡng bại câu thương, cho dù có một người có thể sống sót, chỉ e cũng là nguyên khí đại thương!
Mắt thấy hai món bất diệt chi bảo sắp công kích đến thân thể đối phương, đột nhiên giữa không trung truyền đến một tiếng răng rắc vang lên, một bàn chân to vô cùng tráng kiện hạ xuống từ trong làn sương mù dày đặc, chắn ở giữa hai món bất diệt chi bảo!
Vô số xiềng xích bắn ra từ Chiêu Hồn Phiên đâm lên bàn chân to này, boong boong rung động, đều bị bắn ngược trở lại, mà ma đao của Ma La Dư chém xuống, chỉ để lại trên bàn chân to này một dấu vết trắng trắng!
"Thân thể Nhân hoàng?"
Diệp Húc sắc mặt kịch biến, vôi vàng thu hồi Chiêu Hồn Phiên, mở đôi cánh thịt ra gào thét bay đi, thế như cuồng phong, giây lát liền bay ra trăm dặm!
"Âm hồn của Nhân hoàng!"
Ma La Dư cũng không nhịn được biến sắc mặt, cũng không dám tiếp tục la lối om sòm nữa, vội vàng lao đi, đuổi theo phía sau Diệp Húc!
Ầm!
Ở giữa không trung, một bàn tay cực lớn đột nhiên hạ xuống, chộp tới hai người, bàn tay này to hơn mười dặm, một chưởng chụp xuống, lập tức lòng bàn tay truyền đến lực hút thật lớn, hút cho Diệp Húc và Ma La Dư đều bị định lại bên trong không trung!
Bàn tay to lớn kia chộp tới, bao phủ chư thiên, phong ấn hư không, phong ấn ngưng kết hư không lại, khiến Diệp Húc và Ma La Dư không đường để trốn!
Đây là một tôn âm hồn Nhân hoàng, kẻ này khi còn sống chính là thực lực Nhân Hoàng kỳ, sau khi chết cũng có được tu vi đại vu Tam Bất Diệt cảnh, thân thể bất diệt, còn mạnh hơn Liệt Hỏa Minh Tôn vài phần, quả thực chính là bá chủ biển Oan Hồn.
Diệp Húc từng thấy các loại thực lực của âm hồn, một cước liền giẫm vỡ âm hồn hai đại vu Tam Bất Diệt cảnh, ngàn dặm giang sơn đều bị dẫm cho hóa thành hỗn độn!
Lúc này, vị âm hồn Nhân hoàng này ra tay với hắn, hắn mới biết được khủng bố ra sao, gần như không hề có chút sức phản kháng.
"Cô bé, ân oán giữa chúng ta về sau lại tính, hiện giờ liên thủ phá vỡ phong ấn của hắn, nếu không thì ai cũng không thể trốn thoát được!"
Diệp Húc mở miệng quát lớn, rốt cuộc bất chấp che dấu thân phận của mình, cũng bất chấp sẽ lại tẩu hỏa nhập ma, chỉ thấy ngọc lâu hiện lên, cửu đỉnh đều xuất hiện, Di La Thiên Địa Tháp cùng Đô Thiên Thập Nhị Đồng Nhân đều xuất hiện ra, sau đó từng cái tiến vào trong cơ thể Diệp Húc!