Lăng Tiêu thái tử vừa mới đột phá, thoát khỏi đạo môn, lấy vu nhập đạo, đem đạo ngân đạo văn của mình hoá thành đạo vận, mặc dù hắn tu luyện tâm pháp cấp Đế Quân, nhưng dù sao cũng vừa mới trở thành Vu Tổ, thực lực tuy tiến bộ thần tốc, tăng lên cả trăm lần, nhưng so với thú nô vẫn có một khoảng chênh lệch rất lớn.
Hắn đột phá trở thành Vu Tổ, đã có thể miễn cường coi là Thần Vương, trở thành thần minh, xếp vào hàng ngũ các đương kim Thần Vương, vô cùng vẻ vang, vô cùng vinh hiển!
Có điều ở trước ngọc lầu của Diệp Húc, hắn lại bị áp chế đến sít sao.
Giờ khắc này, hắn thật sự cảm thấy bản thân giống như một con gà nhỏ, bị sói xám ngậm ở trong miệng, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nó ngốn sạch.
Vù!
Khí huyết quanh người Lăng Tiêu thái tử nhanh chóng trôi đi, điên cuồng nhập vào trong cơ thể Xi Thiên Ma Tổ.
Diệp Húc chi cảm thấy khí huyết của tôn thân ngoại hóa thân này càng ngày càng tràn trề, bên trong cơ thể Xi Thiên Ma Tổ, từng sợi đạo vận bị khí huyết tràn trề thôi động, phục hồi, tản phát ra dao động khiến người ta khiếp sợ.
Đạo vận của tôn Vu Tổ này vô cùng thô chắc, chi một sợi đạo vận cũng đủ khiến cho Diệp Húc cảm thấy mạnh hơn thú nô rất nhiều lần!
Sau khi Ma thần tu thành Vu Tổ, không ngờ lại cường mạnh như vậy, so với loài người, Yêu tộc, Ma tộc, có ưu thế rất lớn! truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Lăng Tiêu thái tử nhanh chóng suy yếu, tình khí toàn thân chảy đi càng lúc càng nhanh, không ngừng hoá thành khí huyết của Xi Thiên Ma Tổ, thôi động càng nhiều đạo vận.
Bát thiên đại họa chúng ta lần này gặp phải bát thiên đại họa rồi!
Phong Tuỳ Vân sắc mặt tối sáng bất định, lẩm bẩm nói: Chết nhiều thần tử như vậy, Chư Thiên Thần Vương nổi giận, trời sập rồi
Phó Tây Lai cười lạnh nói: Phong huynh, những người này muốn giết chúng ta, nhưng ngược lại bị Diệp Húc giết, chết như vậy là đáng, cho dù Chư Thiên Thần Vương nổi giận
thì đã sao? Kẻ đáng chết, tất nhiên vẫn là phải chết!
Phong Tuỳ Vân lẩm bấm nói: Giết thì tất nhiên phải giết, có điều lần này số thần tử chết quá nhiều, nhiều đến mức trong lòng ta phát run Hơn nữa, phỏng chừng Lăng Tiêu thái tử cũng sẽ chết dưới tay Diệp Húc, cha hắn không phải là Thần Vương tầm thường, mà là Đế Quân, có hy vọng đăng cơ bảo toạ làm Thiên đế
Phó Tây Lai liên tiếp rùng mình, lẩm bấm nói: Đại Nhật Đế Quân, con trai Đế Quân Sát tâm Diệp Húc quá nặng, có điều cho dù là thả Lăng Tiêu thái tử thì việc này cũng khó mà bỏ qua được
Diệp Húc ha ha cười nói: Phó huynh nói không sai, giết một người phải chết, giết trăm người cũng phải chết, chi bằng cứ giết luôn tên Lăng Tiêu thái tử này!
Quá mạnh mẽ, quá biến thái
Diệp Húc cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể Xi Thiên Ma Tồ càng lúc càng mạnh, càng lúc càng bá đạo, rõ ràng đã vượt ra khỏi phạm vi hắn có thể ly giải được, trong lòng không khỏi vừa mừng vừa sợ
Mừng là bởi thân thể tôn Xi Thiên Ma Tổ mạnh mẽ như vậy, nếu thôi động, tất sẽ có thể nghiền ép hết thảy Vu Tổ, còn sợ là vì Xi Thiên Ma Tổ hồi phục càng lợi hại, pháp lực cần để thôi động tôn Vu Tổ này sẽ càng lớn, vượt ra ngoài khả năng chịu đựng của hắn!
Đột nhiên trong lòng Diệp Húc cảm thấy một mối nguy hiểm mãnh liệt trào dâng, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, chi thấy một cánh tay kim quang thình lình xé rách vòm trời, thò ra từ hư không, hung hăng đập về phía hắn.
Long Tổ Dương?
Diệp Húc trong lòng cả kinh, chi thấy cánh tay này đạo vận thiên thành, so với thú nô toàn lực ra tay còn đáng sợ hơn rất nhiều, vặn vẹo hư không, khống chế thiên địa đại đạo trong tay, uy lực cường mạnh đến cùng cực!
Cánh tay này còn chưa hạ xuống, hắn dường như đã cảm thấy vô số khoảng thời không bị đè ép xuống, cố định hắn ở một chỗ trong Hư Không cổ lộ, không thể nào nhúc nhích được!
Môn hạ Đại Nhật Đế Quân, Vu Tổ Long Tổ Dương giờ khắc này đã vào đến đáy của Thiên Tuyệt cốc, nhìn thấy Lăng Tiêu thái tử tình hình nguy ngập, vội vàng ra tay!
Cùng lúc đó, trong hư không đột nhiên loé lên một đạo kiếm quang, trong chớp mắt
xuyên thủng thời không bị vặn vẹo bởi bởi bàn tay Long Tổ Dương, đâm thẳng về phía Diệp Húc, sượt qua lông mày, đồng thời đạo vận thiên thành rơi xuống, khiến cho hắn không có chỗ nào để trốn!
Hai vị Vu Tổ đồng thời tấn công Diệp Húc, uy lực vô song, so với thú nô mạnh hơn cả trăm lần!
Ngọc lầu nhập thể!
Diệp Húc đột nhiên hét lớn, ngọc lầu không còn trấn áp Lăng Tiêu thái tử mà dung nhập vào cơ thể hắn, năng lượng trong hai mươi thế giới Chư Thiên bộc phát, chấn vờ thời không bị vặn vẹo bởi bàn tay Vu Tổ, cuối cùng hắn cũng có thể nhúc nhích, nhanh chóng lùi về phía sau.
Đạo kiếm quang kia loé lên, theo sát phía sau Diệp Húc, kiếm quang còn chưa tới, đã phá phá tan sự phòng vệ của hai mươi thế giới Chư Thiên, đâm rách da Diệp Húc, khiến giữa mi tâm của hắn xuất hiện một lỗ nhỏ, một giọt máu từ từ chảy xuống.
Đập nát hắn cho ta!
Thân hình Xi Thiên Ma Tổ khẽ động, phía sau hơn mười sợi đạo vận quét xuống, khiến đạo kiếm quang kia ầm ầm vỡ vụn.
Diệp Húc thôi động Xi Thiên Ma Tổ, chi thấy tôn thân ngoại hóa thân này thình lình xuất chưởng, nghênh tiếp bàn tay của Long Tổ Dương, những âm thanh nặng nề vang lên, đoạn Hư Không cổ lộ run rẩy kịch liệt, dường như bất cứ lúc nào cũng đều có thể bị dư âm xung kích của hai vị đại Vu Tổ phá gãy, hất văng bọn họ vào khoảng hư không mêng mông!
Cũng may Hư Không cổ lộ chính là do Huyền Thiên Đại Đế tự tay luyện chế, cho dù là Vu Tổ mạnh mẽ đến đâu cũng không thể phá huỷ đoạn cổ lộ này.
Long Tổ Dương hét lớn một tiếng, bị Xi Thiên Ma chấn ra ngoài hư không, lại xuất hiện trên Hư Không cổ lộ.
Diệp Húc thôi động cơ thể Xi Thiên Ma Tổ, chống lại kiếm quang cùng đại thủ của Long Tổ Dương, chi cảm thấy tu vi giảm mạnh, qủa nhiên như hắn dự liệu, thôi động tôn hoá thân này vô cùng tốn sức.
Xi Thiên Ma Tổ khí huyết khôi phục càng nhiều, thực lực liền tăng càng mạnh, tu vi hao tổn khi thôi động cũng càng lớn!
Cho dù là Diệp Húc đã trở thành Thánh hoàng, tu vi có bước tiến nhảy vọt, nhưng vẫn
không chịu nổi sự tiêu hao như vậy, một vài động tác đơn giản của Xi Thiên Ma Tổ cũng có thể vắt kiệt tu vi của hắn, một giọt không thừa lại, chi có thể mặc cho người ta chém giết!
Long Tổ Dương ánh mắt uy nghiêm đáng sợ, đảo qua người Xi Thiên Ma Tổ cùng Lăng Tiêu thái tử, liền đó lại dừng trên người Diệp Húc, y bước lớn lên trước, lạnh nhạt nói: Thả Lăng Tiêu Thái tử ra, ta sẽ cho ngươi chết toàn thây!
Toàn thây?
Chi nghe thấy một tiếng cười lớn, một thân hình to lớn xuất hiện trên Hư Không cổ lộ, bước lớn tiến đến, âm thanh vang ầm ầm nói: Long Tổ Dương, có cho hắn chết toàn thây hay không, không phải là việc người quyết là được, mà là Tạ Đình Hầu ta! Thần Tổ có lệnh, tên tiểu tử này nhất định phải chết, hơn nữa còn phải chết thật thê thảm mới có thể
làm nguôi cơn giận trong lòng Thần Tổ, vơi đi nỗi đau mất con!
Tạ Đình Hầu, ngươi giết hắn, nhớ đừng băm nát đầu hắn, đầu của hắn còn phải đem đến cho Quân Thiên Thần Vương lĩnh thướng. Lại một vị Vu Tổ nữa xuất hiện trên Hư Không cổ lộ, thong thả nói.
Lại thêm một vị Vu Tổ lướt đến, thản nhiên nói: Đầu của thiên hạ đệ nhất đại ác nhân, làm sao có thể rơi vào tay Đinh Hoài Sơn ngươi, đúng là không biết tự lượng sức mình.
Nhiều Vu Tổ thật
Phong Tuỳ Vân cùng Phó Tây Lai bắp chân run lên, sắc mặt trắng bệch: Lần này chết thật rồi
Diệp Húc sắc mặt ngưng trọng, các Vu Tổ nối đuôi nhau mà đến, ai nấy cũng đều muốn lấy mạng hắn, mỗi một tôn Vu Tổ hắn đều không thể ứng phó lại, những người này hoàn toàn không phải loại Vu Tổ khùng khùng điên điên như thú nô, mà là những lão quái vật đã chìm đắm trong vu đạo không biết bao nhiêu năm.
Tuổi tác của Diệp Húc đối với những lão quái vật này mà nói, chi là thời gian một lần bế quan, nhỏ bé không đáng kể!
Một vị Vu Tổ ha ha cười nói: Không biết ở đâu chui ra một tên tiểu từ, cư nhiên ngay cả thần tử cũng dám giết, con trai của các Chư Thiên Thần Vương, cơ hồ đều bị hắn giết sạch, ta vẫn là lần đầu tiên gặp một kẻ to gan lớn mật như vậy!
Tên tiểu tử này nếu như giết cả Lăng Tiêu thái từ, thì chẳng phải là ngay cả con của Đế Quân cũng chết trong tay hắn sao!
Lại một vị Vu Tổ khác cười nói: Ta lại không vội ra tay giết hắn, để sau khi hắn giết Đế từ, phần thưởng bắt hắt chắc chắn sẽ tăng rất cao, lúc đấy đầu của hắn mới có giá trị!
Cổ thi của tôn ma thần kia mới là làm cho người ta thèm muốn. Lại một vị Vu Tố xuất hiện, chăm chú nhìn Xi Thiên Ma Tổ, cười nói.
Long Tổ Dương sắc mặt âm u, bước lớn lên phía trước, ép tới Diệp Húc, điềm nhiên nói: Thả thái tò ra!
Diệp Húc thu hồi Xi Thiên Ma Tổ, nhấc bống Lăng Tiêu Thái tử lên, vội vàng lùi về phía sau, tay áo phất lên, cuốn Phong Tuỳ Vân cùng Phó Tây Lai vào bên trong, quát: Đi mau! Tiến vào Huyền Thiên Ma Môn!
Có ta ở đây, ngươi muốn đi sao?
Long Tổ Dương giận dữ, thần tốc đuổi đến, các Vu Tổ khác cũng lần lượt xuất phát, gào thét xông đến, tốc độ còn nhanh hơn cả Diệp Húc!
Lưu Quang ấn!
Diệp Húc thi triển một đạo ấn pháp, tốc đột lập tức bạo tăng, loáng một cái đã vượt qua Hư Không cổ lộ, tốc độ so với những Vu Tổ kia lại càng nhanh hơn!
Tạ Đình Hầu ha ha cười lớn: Đúng là một thứ đồ vật thú vị, cư nhiên còn có loại vu pháp kỳ diệu như vậy, có điều nếu như để cho ngươi trốn thoát thì thể diện của mấy Vu tố chúng ta đặt ở đâu? Há chẳng phải là từng ấy năm đều sống trên thân chó sao?
Ai gọi ta? Ai muốn sống trên người ta? Một con chó lông màu đen không biết từ đâu chợt nhảy ra, đảo mắt bốn phía nói.
Đầu con con phá cẩu này tròn như một quả tình cầu, to béo đáng sợ, Diệp Húc sắc mặt tối sầm: Cái con Hao Thiên Khuyển này, không biết đã ăn bao nhiêu bộ hài cốt Vu Tổ mà bụng lại tròn vo thế này? Với thực lực của nó, e rằng vẫn chưa thể luyện hoá chỗ xương cốt kia
Tạ Đình Hầu nhìn thấy phá cẩu, sắc mặt không khỏi tối sầm, chi thấy Diệp Húc vung tay áo lên, cuốn luôn cả con phá cẩu vào bên trong, gào thét xông về phía cuối Hư Không cổ lộ.
Một tôn ma thần điêu khắc bị khí tức của hắn kích động, đột nhiên sống lại, hai mắt mở to, thần văn đạo vận quanh người chuyển động không ngừng, nắm đấm giống như một
quả tinh cầu khổng lồ, hung hăng nện xuống Diệp Húc.
Xi Thiên Ma Tồ!
Diệp Húc đột nhiên tế khởi thân ngoại hoá thân, chống lại tôn ma thần điêu khắc, ba đầu của Xi Thiên Ma Tổ gào thét, tám cánh tay thi triển, nghênh tiếp cánh tay khồng lồ đang hạ xuống.
Đạo vận quanh người Xi Thiên Ma Tồ băng băng vỡ vụn, cuối cùng cũng đánh lui được cánh tay kia, Diệp Húc gào thét tiến tới, đám Vu Tổ Long Tổ Dương cũng gào thét xông lên, chi thấy tôn ma thần điêu khắc bỏ qua Diệp Húc, cũng không đuối giết, ngược lại nhấc chân lên hung hăng đạp xuống.
Bàn chân của hắn che khuất bầu trời, một cước đạp xuống, cho dù là đám lão quái vật
Long Tổ Dương cũng không thể không dốc toàn lực đối phó, nếu không sẽ liền bị tôn ma thần điêu khắc này giẫm cho nát bét.
Nhưng cũng may những Thần Vương như Luân Hồi Pháp Vương, Nhiên Mi Lão Phật khắp đường phá cấm chế, tôn điêu khắc này đã tàn tạ, uy năng không thể hồi phục như trước, không mạnh bằng thời kỳ toàn thịnh, với thực lực của bọn họ, đánh vờ tôn điêu khắc này chi là chuyện sớm hay muộn!
Dọc đường, Diệp Húc liên tiếp gặp phải nguy hiểm, ít nhất cũng có đến ba tôn ma thần điêu khắc gần như hoàn chỉnh, dồn dập công kích hắn, Diệp Húc dốc hết tu vi toàn thân, dùng Xi Thiên Ma Tổ đối kháng lại công kích của những ma thần, cuối cùng trước lúc tu vi cạn kiệt xông được đến cuối đường Hư Không cổ lộ, đến trước toà ma môn.
Diệp Húc lão đảo ngã xuống đất, Phong Tuỳ Vân cùng Phó Tây Lai lập tức tiến lên, ra
sức đẩy toà ma môn, ma môn không chút chuyển động, hai người gấp đến độ sứt đầu mẻ trán.
Diệp Húc dùng đến pháp lực, nhằm thôi động Xi Thiên Ma Tổ, chi cảm thấy toàn thân trống rỗng, căn bản không có cách nào thôi động dù chi một ngón tay của Xi Thiên Ma Tổ, trong lòng nhất thời nguội lạnh.
Các ngươi còn muốn đi sao? Long Tổ Dương bộ dạng rách nát từ Hư Không cổ lộ bước ra, sát khí đằng đằng, rõ ràng hắn đi qua Hư Không cổ lộ cũng không dễ dàng gì, trải qua đại chiến, cuối cùng cũng thoát được ra ngoài, bỏ lại các vị Vu Tố khác ở phía sau.