Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nói thì nói thế, nhưng các xí nghiệp đó có hấp dẫn bằng các xí nghiệp được ngồi vào cái ghế đại biểu chính thức kia sao?"

"Haiz, thế thì cũng đành bó tay, ai bảo người chủ trì Hội nghị thượng đỉnh Châu Á - Thái Bình Dương lần này lại là một cô gái trẻ chứ?"

"..."

Các thành viên vòng ngoài cùng không ngừng bàn tán xôn xao, người nào người nấy đều đang than ngắn thở dài.

Lúc này, đến phát biểu của Dương Lệ.

Dương Lệ hắng giọng, tiến lên gần micro, bắt đầu bài phát biểu của cô:

"Kính thưa quý đại biểu và các vị thành viên, lần này tôi chủ yếu nói về sự phát triển chung của nền kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương..."

Mấy thành viên ngồi vòng ngoài vốn còn đang khinh khỉnh, nhưng khi nghe Dương Lệ thuyết trình, đột nhiên yên tĩnh lại.

Dương Lệ không lặp lại những lĩnh vực hoặc một khu vực mà những thành viên đại biểu chính thức vừa nói, điều cô nói chính là toàn thể vùng Châu Á - Thái Bình Dương.

Những điều này còn không phải đang đề cập hết thảy ghế đại biểu vòng ngoài thì còn là gì?

Tức thì, những đại biểu vòng ngoài đều yên lặng lắng nghe.

Về phần lớn các thành viên của ghế đại biểu chính, bọn họ đều để lời của Dương Lệ ngoài tai.

Gì mà phát triển kinh tế toàn thể Châu Á - Thái Bình Dương? Đùa à, bảo đám đại biểu chính bọn họ đi "đỡ đần" cho những thành viên ngồi vòng ngoài sao?

"Đúng là trẻ người non dạ, không biết trời cao đất rộng, tưởng mình là ai chứ? Đấng cứu thế sao?"

"Chắc chỉ nói vài lời xã giao êm tai mà thôi".

"..."

Đoàn thành viên đại biểu chính xì xào bàn tán, dường như chẳng xem lời nói Dương Lệ ra gì.

Mặc dù, Phùng Thạch không hiểu mấy chuyện này, nhưng ông ta rõ thận phận Dương Lệ hơn ai hết, đương nhiên là nghe theo vô điều kiện rồi.

Còn về Lý Minh, tuy là người của Lâm Hàn, nhưng lúc này cũng khẽ cau mày, ngẫm nghĩ không biết làm sao giải vây cho Dương Lệ đây.

Trong mắt anh ta, kế hoạch Dương Lệ không thể nào thực thi được, vòng ngoài có biết bao nhiêu thành viên chứ, sao mà giúp hết nổi đây?


Lúc này, Dương Lệ cũng đã nghe được vài câu chất vấn của đám thành viên ghế đại biểu chính xung quanh, nhưng cô đều bỏ ngoài tai, vẫn tự tin dõng dạc nói tiếp.

"Điều đáng nói là, hội nghị lần này nhằm mục đích xúc tiến phát triển kinh tế của cả Châu Á - Thái Bình Dương, và đó cũng là mối quan hệ hợp tác đôi bên đều có lợi, không phải những đại biểu chính như chúng ta chỉ trợ giúp một chiều các thành viên vòng ngoài. Mà quỹ đầu tư Nhân Phàm chúng tôi đang lên một vài kế hoạch sơ bộ như sau..."

Dương Lệ bắt đầu trình bày bước đầu kế hoạch, khi các mục tiêu đề ra dần dần được liệt kê chi tiết thì đã có không ít đại biểu chính và thành viên vòng ngoài động lòng.

Theo lời Dương Lệ, quả thật không chỉ trợ giúp mà còn đạt được lợi ích giữa đôi bên, quỹ đầu tư Nhân Phàm chỉ trợ giúp và nâng đỡ những xí nghiệp có tiềm năng, có thể mang lại lợi nhuận, họ sẽ được giúp đỡ bằng nhiều nguồn lực như sự hợp tác đầu tư hoặc các mạng lưới quan hệ.

Bằng cách này, thì mỗi năm không thể nào không mang về lợi nhuận được.

Xét cho cùng, quỹ đầu tư Nhân Phàm cũng nằm trong Top 20 công ty đầu tư hàng đầu thế giới, nguồn vốn và mạng lưới quan hệ cũng rành rành ra đó.

Những thành viên vòng ngoài chỉ cần đảm bảo xí nghiệp mình vẫn vận hành tốt, thì đã có thể nhận được nguồn đầu tư tương xứng, trong tương lai cũng sẽ đạt được những lợi ích giống như vậy!

Bốp bốp bốp!

Dương Lệ vừa kết thúc bài phát biểu, những tràng vỗ tay rền vang khắp toàn bộ trung tâm hội nghị.

Ngay cả những thành viên đại biểu chính ban nãy còn hơi xem thường Dương Lệ, lúc này cũng nể cô sát đất, họ đang đợi chính sách cụ thể của kế hoạch này, suy cho cùng điều này cũng sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho công ty của họ.

Elizabeth Luna chứng kiến tràng vỗ tay của mọi người, thì cũng làm theo lấy lệ, rồi thầm liếc xéo:

"Hừ, nếu không nhờ có nhà họ Lâm đứng sau dìu dắt, ngay cả cái Hội nghị thượng đỉnh Châu Á - Thái Bình Dương này còn không đủ tư cách để tham gia nữa là, sao có thể nhận được tràng vỗ tay như này chứ?"

Lâm Hàn ngồi ở một góc nơi thành viên vòng ngoài thấy vậy thì cũng mỉm cười.

Lâm Hàn là người rõ hơn ai hết, dù sau lưng Dương Lệ có Lâm Hàn và quỹ đầu tư Nhân Phàm trợ giúp, nhưng chi tiết cụ thể của kế hoạch này đều do một mình Dương Lệ tăng ca hoàn thành.

Nếu không hoàn thành được kế hoạch thì làm sao có thể thực hiện được, sao có thể xuất hiện cảnh tượng trước mắt như thế này?

Ngay sau đó, hội trường bỗng sôi động hơn hẳn, mọi người cũng theo đó mà thảo luận chi tiết về kế hoạch của Dương Lệ.

Sau khi thảo luận trong ba giờ đồng hồ, kế hoạch hợp tác sơ lược cuối cùng đã được vạch ra.

Hội nghị kết thúc, tất cả thành viên đoàn đại biểu chính và thành viên vòng ngoài tràn đầy phấn khởi ra về, người nào cũng mong đợi đến lúc thực hiện kế hoạch hợp tác này.

...

Sau khi hội nghị kết thúc, Dương Lệ và Lâm Hàn hẹn gặp tại một góc bên ngoài trung tâm hội nghị Victoria, rồi cùng nhau trở về khách sạn.


Dương Lệ nắm chặt bàn tay Lâm Hàn, liếc nhìn gò má anh, gánh nặng trong lòng rốt cuộc cũng đã được buông xuống.

Lúc đang còn trong hội trường, cô rất hồi hộp, nhưng sau cũng đã hoàn thành hội nghị một cách suôn sẻ, hơn nữa còn nhận được rất nhiều tiếng vỗ tay.

Giờ khắc này, rốt cuộc Dương Lệ cũng cảm thấy mình có chút xứng với Lâm Hàn.

Đêm đó, truyền thông khắp nơi đã đưa tin về Hội nghị thượng đỉnh Châu Á - Thái Bình Dương này.

Mà tiêu điểm bất ngờ lại chính là kế hoạch hợp tác của Dương Lệ.

...

Trong một khách sạn nọ.

Elizabeth Luna đang nhàm chán xem ipad, sau cùng lại hời hợt ném ipad sang một bên.

Tin thời sự đều đưa tin về Hội nghị thượng đỉnh Châu Á - Thái Bình Dương.

Còn không ngớt lời khen ngợi kế hoạch được vạch ra trong Hội nghị thượng đỉnh lần này của Dương Lệ.

Trong những năm gần đây, nền kinh tế khu vực Châu Á - Thái Bình Dương vốn đã khá suy thoái, lúc này, Dương Lệ đã đưa ra phương án rất khả thi, các nơi trong khu vực gần như đã nhìn thấy được “bình minh”.

Mà Dương Lệ mới đêm trước còn là một người "vô danh tiểu tốt", nhưng sau hội nghị này, bỗng trở thành người có tầm ảnh hưởng trong giới kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương.

Mặc dù, Elizabeth Luna coi thường Dương Lệ, nhưng lại khó tránh phải tán thành với cái kế hoạch kia của Dương Lệ, cũng cảm thấy rất khả thi.

Dù sao, đằng sau Dương Lệ còn có quỹ đầu tư Nhân Phàm hậu thuẫn, thế nên kế hoạch này đương nhiên sẽ được thực thi vô cùng nhẹ nhàng.

"Cũng tại Lâm Hàn hết, nếu không nhờ anh ấy vận dụng thế lực nhà họ Lâm trợ giúp Dương Lệ kia, cô ta còn chẳng có tư cách để tham dự Hội nghị thượng đỉnh Châu Á - Thái Bình Dương nữa là!"

Elizabeth Luna cau mày, trong lòng đang cực kỳ bất mãn với Lâm Hàn.

Mặc dù, trước kia Lâm Hàn đã từ chối Elizabeth Luna rất nhiều lần, Elizabeth Luna cũng chẳng quan tâm lắm, dù gì thì Dương Lệ kia làm sao hấp dẫn bằng Elizabeth Luna cơ chứ.

Sau buổi Hội nghị thượng đỉnh Châu Á - Thái Bình Dương hôm nay, Elizabeth Luna lại thấy luống cuống, có nhà họ Lâm giúp đỡ, dù Dương Lệ kia không có bản lĩnh và bối cảnh thì cũng tiếng tăm lừng lẫy được thôi!

Nghĩ tới đây, Elizabeth Luna vội gọi điện thoại cho Lâm Hàn.

Điện thoại vừa bắt máy, Elizabeth Luna liền mất kiên nhẫn hỏi:

"Lâm Hàn, cuối cùng thì anh có đồng ý kết hôn với tôi không?

Nhà họ Lâm anh rất hùng mạnh, nhưng hoàng gia Anh tôi cũng không kém, gia tộc của hai chúng ta kết thông gia không phải rất tuyệt sao?"

Đầu dây bên kia, Lâm Hàn đang bận hì hục với Dương Lệ, bực mình nói thẳng:

"Không cưới hỏi gì hết, tôi đã nói rất nhiều lần rồi, mong cô đừng có làm phiền tôi nữa!"

Elizabeth Luna nghe xong cảm thấy như bị sỉ nhục.

Cô ta là công chúa nước Anh lộng lẫy, như ánh trăng sáng đêm rằm, từ nhỏ không thiếu người theo đuổi, lúc nào mà trở nên rẻ mạt như vậy?

"Lâm Hàn, anh quá đáng vừa thôi, tôi là..."

Elizabeth Luna mới nói được nửa câu, thì đã nghe thấy tiếng "tít tít" ngắt máy ngang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK