Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Ở ngoại ô thành phố Phụng Thiên. 

 Ánh đèn xung quanh chiếu mạnh khiến mấy người Trương Thiên Sơn không thể mở mắt. 

 Rõ ràng đây là một cái bẫy đặc biệt chuẩn bị cho Trương Thiên Sơn. 

 Tuy rằng mấy người mà Trương Thiên Sơn dẫn theo thân thủ đều rất tốt, nhưng dù sao cũng ít người, bây giờ lại đang bị mai phục, bị ánh sáng mạnh như vậy chiếu vào nên không có cách nào phản kháng. 

 Xét cho cùng, những người Tạ Kiến An đưa đến đây cũng không yếu, thân thủ của chúng có thể yếu hơn mấy thuộc hạ của Trương Thiên Sơn một chút, nhưng cũng là cao thủ, thân thủ đều rất khá. 

 Chẳng mấy chốc, một nhóm người ở xung quanh đã lao lên. 

 Hiển nhiên bọn chúng đã có chuẩn bị từ trước, lúc này ai cũng đeo kính râm, có thể ứng phó được với ánh sáng mạnh xung quanh. 

 Trương Thiên Sơn cố gắng mở mắt nhìn xem đối phương là ai, nhưng không thể nhìn rõ. 

 Mấy vệ sĩ Trương Thiên Sơn đưa đến thấy vậy thì ngạc nhiên kêu lên: “Đại bàng núi mau đi đi, chúng tôi yểm hộ cho ông!” 

 Nói xong họ liều chết xông lên. 

 Nhưng Trương Thiên Sơn nào có chỗ để trốn? 

 Xung quanh đã bị mấy chiếc xe bao vây, một loạt các cao thủ đứng xung quanh, đây vốn là một bãi đất trống, làm gì có nơi để trốn? 

 Mà bây giờ Trương Thiên Sơn cũng nghĩ đến một khả năng, đó là Tạ Kiến An đã phản bội mình, cái bẫy này là do ông ta lập ra. 

 Dù sao Trương Thiên Sơn có thể dẫn theo vài vệ sĩ đến đây vào lúc này cũng vì nhận được tin từ Tạ Kiến An, ông ta tin tưởng Tạ Kiến An làm việc không có vấn đề gì nên chỉ dẫn theo vài vệ sĩ tới, kết quả lại bị mai phục. 

 Tuy nhiên sau đó Trương Thiên Sơn lại cảm thấy không có khả năng lắm, dù sao ông ta cũng là ân nhân cứu mạng của Tạ Kiến An, lại đối xử với Tạ Kiến An rất tốt, Tạ Kiến An không có lý do để phản bội ông ta. 

 Lúc này vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, những vệ sĩ Trương Thiên Sơn dẫn tới đã lần lượt bị khống chế. 

 Tuy rằng thân thủ của họ rất tốt, nhưng đối phương cũng không tệ, mà họ lại bị ánh sáng mạnh chiếu vào không mở mắt ra được, bọn họ giống như người mù, không thể động thủ, còn đối phương đeo kính râm nên không bị ảnh hưởng lắm. 

 Như vậy mấy vệ sĩ Trương Thiên Sơn dẫn tới hoàn toàn không phải đối thủ của đối phương, huống chi đối phương còn có ưu thế rất lớn về quân số. 

 Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, mấy cao thủ Trương Thiên Sơn dẫn tới lần lượt bị khống chế. 

 Trương Thiên Sơn lập tức trở thành người duy nhất còn lại trên bãi đất trống. 

 Lúc này Tạ Kiến An đã dẫn một nhóm cao thủ đích thân tới đây, bao vây Trương Thiên Sơn ở giữa. 

 “Trương Thiên Sơn, không ngờ ông cũng có ngày hôm nay”, Tạ Kiến An bật cười thành tiếng, có phần đắc ý. 

 Đến bây giờ, bước quan trọng nhất của cả kế hoạch đã thành công, chỉ cần khuất phục được Trương Thiên Sơn thì phần còn lại của kế hoạch sẽ được thực hiện tốt. Ngày chiếm được thế lực Vùng Xám Bắc Đông, trở thành đại bàng núi mới của ông ta sẽ không còn xa! 

 Trương Thiên Sơn cau mày khi nghe thấy giọng nói quen thuộc này. 

 Giọng nói này rất quen thuộc với Trương Thiên Sơn, vừa nghe thấy ông ta đã xác định được người nói là Tạ Kiến An. 

 Trương Thiên Sơn nhớ lại lúc trước Tạ Kiến An là người gửi tin bảo mình tới đây, mọi chuyện đã nổi lên mặt nước, chính Tạ Kiến An đã phản bội ông ta. 

 Mặc dù không dám tin Tạ Kiến An sẽ phản bội mình, nhưng sự thật đã bày ra trước mắt, Trương Thiên Sơn không thể không thừa nhận. 

 “Tạ Kiến An? Sao cậu lại phải bội tôi?”, Trương Thiên Sơn nói với vẻ không dám tin. 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Tạ Kiến An cười đáp: “Phản bội? Sao ông nói khó nghe thế! Tôi chỉ muốn tự mình lập nên địa vị xã hội thôi. Tôi thừa nhận ông có ơn cứu mạng tôi, nhưng bao năm qua tôi làm việc cho ông đã lập nên rất nhiều công lao, cũng đủ để đền đáp ông rồi. Nhưng kế hoạch sau này của ông thì sao? Thậm chí ông còn không có bất kỳ kế hoạch nào định trao lại thế lực vùng Bắc Đông cho tôi, không ngờ ông lại muốn trao cho thằng nhóc Uông Nghĩa mới tới sau này, không ngờ ông còn không kinh doanh Vùng Xám nữa, chẳng phải là muốn khiến anh em chúng tôi đau lòng sao? Nếu ông đã khăng khăng một mực thì đừng trách chúng tôi không khách sáo. Tôi tự lập địa vị, ông cũng không cần phải làm đại bàng núi nữa, ông không xứng!” 

 Trương Thiên Sơn nghe vậy thân thể khẽ run lên, ông ta không ngờ Tạ Kiến An lại có thể nói ra những lời như vậy. 

 Khi Tạ Kiến An còn rất nhỏ, Trương Thiên Sơn đã cứu hai anh em họ rồi nuôi lớn, sau này cũng để Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình đảm nhiệm chức vụ quan trọng dưới trướng mình, phụ trách các thế lực và sản nghiệp nòng cốt. 

 Trương Thiên Sơn vốn tưởng quan hệ của mình và hai anh em Tạ Kiến An giống như bố con. 

 Nhưng Trương Thiên Sơn chưa bao giờ nghĩ tới có ngày mình lại bị chính người mà mình coi là con trai ruột phản bội, không ngờ chúng còn định ra tay với mình. 

 Ban đầu, Trương Thiên Sơn cũng định trao lại chức đại bàng núi cho một trong hai anh em Tạ Kiến An, Tạ Kiến Bình, dù sao họ cũng có năng lực, lại là người đáng tin cậy. Nhưng sau khi quen biết Lâm Hàn và trải qua một số việc sau này, Trương Thiên Sơn hiểu rằng xã hội đang thay đổi, thời đại đang đi lên, không thể tiếp tục sử dụng thế lực Vùng Xám và sản nghiệp Vùng Xám để kiếm tiền như trước nữa. 

 Nếu cứ tiếp tục như vậy, sau này không những không thể tiếp tục kiếm tiền, thậm chí còn có thể gặp rất nhiều nguy cơ, đây là những điều Trương Thiên Sơn đã từng bước phát hiện ra. 

 Vì vậy những thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông cũng phải tìm một con đường mới, mà con đường Lâm Hàn đưa ra lại khiến Trương Thiên Sơn cực kỳ coi trọng. 


 Cũng chính vì lý do này nên Trương Thiên Sơn mới định đào tạo Uông Nghĩa giỏi kinh doanh hợp pháp trở thành đại bàng núi mới của vùng Bắc Đông. Còn hai anh em Tạ Kiến An thì ông ta cũng không bạc đãi họ, sẽ cho họ đủ thế lực và tiền bạc, đủ cho hai anh em họ không cần lo cơm ăn áo mặc, sống cuộc sống vinh hoa phú quý cả đời. 

 Nhưng Trương Thiên Sơn không ngờ hôm nay Tạ Kiến An lại phản bội mình, còn tấn công trực diện. 

 “Tạ Kiến An, cậu thật sự khiến tôi rất thất vọng”, Trương Thiên Sơn có chút run rẩy nói, ông ta suýt chút nữa đã không nén được lửa giận trong lòng. 

 Nhưng lúc này Trương Thiên Sơn đã bình tĩnh hơn, ông ta đã bỏ tay xuống, nhắm mắt lại, sẵn sàng cho lần phản kháng cuối cùng. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK