Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lúc này, những người cùng bàn Hạ Sương và Dương Khiết đang ăn như những người gần đó, mọi người đều chú ý thấy Tiêu Nhã đã đến bèn buông bát đũa xuống. 

 Chỉ có Dương Khiết, vì đưa lưng lại với Tiêu Nhã nên không chú ý thấy, lúc này cô ấy đang gắp một miếng thức ăn ở nơi khá xa, cánh tay đang cố gắng duỗi ra. 

 Hạ Sương thấy Tiêu Nhã đến thì đã nhanh chóng buông bát đũa xuống, nhìn Tiêu Nhã với vẻ hơi kích động. 

 Tuy Tiêu Nhã không thể hiện biểu cảm gì, vẻ mặt bình thản nhưng mang lại cho người khác áp lực rất lớn, cho dù Hạ Sương có kinh nghiệm phong phú trong lòng cũng khó tránh khỏi ngạc nhiên. 

 Biết Tiêu Nhã đã đến phía sau Dương Khiết, lúc này Hạ Sương mới phát hiện ra điều không ổn, không ngờ cô ta lại quên nhắc nhở Dương Khiết. 

 Đột nhiên Hạ Sương thầm kêu lên “không xong rồi”, liệu lần này Dương Khiết có đắc tội với Tiêu Nhã không? 

 Mặc dù Tiêu Nhã và Lâm Hàn có quan hệ tốt, thậm chí có thể nói là rất tốt, nhưng hai cô không có quan hệ tốt với Tiêu Nhã lắm, thậm chí còn chưa gặp mặt. 

 Không ai biết tính khí người này kỳ quái đến mức nào, lỡ cô ấy cảm thấy Dương Khiết không tôn trọng mình mà trách tội, vậy chẳng phải sẽ đi đời sao? 

 Nhưng lúc này Hạ Sương cũng không thể nhắc nhở Dương Khiết, chỉ có thể để mặc mọi chuyện, lòng thầm cầu nguyện sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra. 

 Tiêu Nhã không biết Hạ Sương nhưng biết Dương Khiết. 

 Lần trước sau khi Lâm Hàn đi, thực ra Tiêu Nhã đã âm thầm cho người điều tra về anh. 

 Không phải cô muốn điều tra xem sao Lâm Hàn có nhiều cao thủ như vậy, chỉ là muốn xem vợ Lâm Hàn, Dương Lệ trông như thế nào, người phụ nữ thế nào lại hạnh phúc được Lâm Hàn cưng chiều như thế. 

 Đối với Lâm Hàn, Tiêu Nhã đã bỏ cuộc, dù sao Lâm Hàn đã nói rõ ràng với cô rằng không thể. 

 Mặc dù Tiêu Nhã đã từ bỏ nhưng vẫn muốn điều tra, vì vậy cũng đã điều tra thông tin về vợ Lâm Hàn, Dương Lệ. 

 Mà trong đó cũng có cả ảnh Dương Khiết. 

 Vừa nãy khi Tiêu Nhã đi từ lối vào đại sảnh đến bục cao trong cùng, thực ra cô đã nhận ra Dương Khiết, cũng biết người phụ nữ bên cạnh cô ấy có lẽ là Hạ Sương, người đến đây với Dương Khiết lần này để cùng quản lý công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh. 

 Lúc này nhìn thấy Dương Khiết đang gắp thức ăn, Tiêu Nhã chẳng những không tức giận mà còn đến bên cạnh cô ấy, xoay bàn xoay trên bàn, chuyển món Dương Khiết muốn ăn tới trước mặt cô ấy. 

 “Ăn đi”, Tiêu Nhã cười nói. 

 Dương Khiết nhất thời vui vẻ, vừa nãy cô phát hiện đồ ăn ở đây cực kỳ ngon, ngon hơn hầu hết những món cô đã ăn nên cũng ăn nhiều hơn. 

 Dương Khiết nhanh chóng gắp vài miếng món mình thích ăn vào bát, sau đó vô thức ngẩng đầu lên nói: “Cảm ơn nha”. 

 “Không cần cảm ơn”, Tiêu Nhã mỉm cười đáp lại. 

 Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt Tiêu Nhã, Dương Khiết đã bị sốc, cả người đều sững sờ. 

 Dương Khiết nhìn từ trên xuống dưới, xác định là Tiêu Nhã thì cực kỳ kinh hãi. 

 Cho dù tới giờ Dương Khiết vẫn chưa biết quý tộc là gì, nhưng cũng nhìn ra được Tiêu Nhã là một người cực kỳ lợi hại, nếu không cũng không thể khiến bao nhiêu người kính nể như vậy. 

 Nếu vừa nãy nhìn thấy Tiêu Nhã đến, Dương Khiết chắc chắn cũng sẽ buông bát đũa xuống, thể hiện sự tôn trọng cô ấy. 

 Nhưng buồn thay, cô đưa lưng lại với Tiêu Nhã nên không nhìn thấy, sau đó vì thức ăn quá ngon nên cũng không để ý đến phản ứng của những người còn lại trên bàn. 

 “Ặc…”, Dương Khiết đột nhiên không biết nên nói gì, nhìn Tiêu Nhã với vẻ mặt sợ hãi. 

 Tiêu Nhã không quan tâm lắm, nhìn thấy bên cạnh Dương Khiết còn một ghế trống thì ngồi xuống. 

 Thấy mọi người cùng bàn đều đang nhìn mình, lúc này Tiêu Nhã mới nhìn họ nói: “Ăn đi, đừng nhìn nữa”. 


Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Tiêu Nhã chỉ hờ hững nói một câu, nhưng mọi người trên bàn ăn nghe thấy lại không dám oán than một lời, lập tức nghiêm túc ăn cơm. 

 Nhưng đồng thời họ cũng vẫn chú ý tới Tiêu Nhã trên bàn ăn. 

 Người tinh ý đều nhìn ra có vẻ Tiêu Nhã có quen biết cô gái này, hơn nữa mối quan hệ còn khá tốt. 

 Lúc này ai cũng có chút tò mò, không biết Dương Khiết là ai, là thế lực nào sao lại được Tiêu Nhã đối xử đặc biệt như vậy. 

 Cùng lúc đó, Dương Khiết cũng nhìn Tiêu Nhã với vẻ lúng túng, nói năng lộn xộn: “À, cô Tiêu, không đúng, gia chủ Tiêu, xin lỗi cô, tôi thật sự không biết cô đến, nếu không chắc chắn tôi sẽ không làm thế, tôi…” 

 Tiêu Nhã xua tay nói: “Em nói với chị những lời này làm gì? Em là em vợ Lâm Hàn, quan hệ của chị và Lâm Hàn như thế, chúng ta cũng coi như là một nửa họ hàng, sau này cứ gọi chị Tiêu Nhã là được”. 

 Dương Khiết nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm, Tiêu Nhã không trách cô đã là tốt lắm rồi, còn về việc gọi thẳng cô ấy là Tiêu Nhã, Dương Khiết vẫn chưa có lá gan này. 

 Mà Hạ Sương ở bên cạnh cũng thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cô thật sự sợ Dương Khiết sẽ khiến Tiêu Nhã không hài lòng, nếu vậy thì xong đời rồi. 

 Tiêu Nhã là gia chủ nhà họ Tiêu, quý tộc đang hưng thịnh như mặt trời ban trưa hiện tại, nếu có gì bất mãn với Dương Khiết, Hạ Sương thật sự cảm thấy sẽ chết chắc, không còn cách nào khác. 

 Mà những vị khách trên bàn đang vểnh tai lắng nghe cuộc trò chuyện của Tiêu Nhã và Dương Khiết, sắc mặt ai nấy đều lần lượt thay đổi, trong lòng choáng ngợp, hồi lâu không thể bình tĩnh lại. 

 Cô gái nhìn chỉ được coi là tương đối xinh đẹp trước mắt này, hoá ra lại là em vợ Lâm Hàn, là Lâm Hàn đã giúp nhà họ Tiêu lật ngược tình thế, chuyển bại thành thắng đó? 

 Cũng chính lúc này, những người xung quanh mới hiểu ra, chẳng trách Tiêu Nhã lại đối xử tốt với Dương Khiết như vậy, thì ra là em vợ của thế lực bí ẩn Lâm Hàn. 

 Nhất thời những người lúc trước không để ý đến Dương Khiết, lúc này lại lần lượt âm thầm nhớ mặt cô ấy. 

 Lúc này Tiêu Nhã lại nhìn sang Hạ Sương ở bên cạnh hỏi: “Cô là Hạ Sương đúng không? Là người Lâm Hàn cử đến quản lý công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cùng Dương Khiết nhỉ? Thiên phú kinh doanh của cô rất tốt, rôi rất coi trọng cô”. 

 Hạ Sương cảm thấy được chú ý mà lo sợ, vì thế vội nói: “Đúng thế, tôi là Hạ Sương, cô Tiêu Nhã khách sáo rồi, chút thiên phú kinh doanh đó của tôi tới đâu chứ?” 

 Mà đồng thời những người khách xung quanh nghe câu này cũng hơi kinh ngạc, bây giờ người điều hành công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là cấp dưới của Lâm Hàn và em vợ Lâm Hàn? 

 Trong số đó có mấy người hôm nay còn đang nhằm vào Quang Ảnh, lúc này nghe vậy thì sợ chết khiếp, thầm nói lát nữa phải lập tức dừng nhắm tới, sau đó đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh xin lỗi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK