Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

749: Tình thế áp đảo



 Bên ngoài trang viên của Trương Thiên Sơn. 

 Hơn 300 cao thủ do Lâm Hàn dẫn đến đồng loạt bước xuống xe, chuẩn bị chiến đấu. 

 Mà những cao thủ bên Tạ Kiến An cũng vội vàng chuẩn bị, xếp hàng đứng đối diện với đám người Lâm Hàn. 

 Lúc này, vừa vặn là giữa trưa. 

 Rõ ràng là lúc mặt trời chói chang nhất, nhưng bầu không khí lại hơi lạnh lẽo một cách khó hiểu. 

 Khi những cao thủ bên liên minh Tạ Kiến An nhìn thấy người đối diện thì chợt cảm thấy là lạ. 

 Bọn họ nhận được tin tức từ bên trên truyền xuống là tuy đám người Lâm Hàn khá đông, có gần 400 người, nhưng đều là những tên côn đồ bình thường, còn cao thủ thì lại chưa tới 50 người. 

 Có điều, giờ nhìn gần 400 người kia, bọn họ lại cảm thấy không phải như thế. 

 Tuy chưa đánh nhau, gần 400 người bên Lâm Hàn cũng chưa có hành động gì mà chỉ mới đứng tại chỗ đó thôi. 

 Nhưng người bên phe Tạ Kiến An cũng là cao thủ, thế nên họ đều cảm nhận được sự khác thường tỏa ra từ trên người của đối phương. 

 "Sao cứ cảm thấy bọn họ chẳng ai dễ chọc hết vậy?" 

 "Tôi cũng thấy bọn họ là lạ, chắc hẳn không phải là tay đấm bình thường". 

 "Không lẽ họ toàn là cao thủ? Gần 400 cao thủ, Hoa Hạ làm gì có thế lực nào mạnh như vậy". 

 "Gần 400 cao thủ? Không thể nào, chắc họ chỉ mạnh hơn những tay đấm bình thường một chút thôi". 

 Trong lúc những cao thủ bên phe liên minh của Tạ Kiến An bàn tán xôn xao thì bên Lâm Hàn lại chẳng muốn lãng phí thời gian với họ. 

 Dù sao giờ cũng không biết Trương Thiên Sơn thế nào, rất có thể là ông ta đang ở trong tình trạng nước sôi lửa bỏng. 

 Mỗi một phút một giây mà Lâm Hàn lãng phí cũng có khả năng khiến Trương Thiên Sơn càng thêm nguy hiểm hơn. 

 Lúc này, Lâm Hàn dứt khoát hạ lệnh: "Nhanh chóng giải quyết đối phương đi! Rồi tiến vào trang viên giải cứu Trương Thiên Sơn!" 

 Các cao thủ nhà họ Lâm, đám Tôn Hàn Các và Ngô Xuyên cùng một số cao thủ được nhà họ Tiêu cử đến giúp đỡ nghe thấy mệnh lệnh của Lâm Hàn, lập tức không chút do dự xông lên. 

 Vốn bên Lâm Hàn đã chiếm ưu thế về số lượng, cộng thêm việc tất cả đều là cao thủ, mà thực lực còn mạnh hơn bên liên minh, nên chẳng có gì là sợ hãi cả. 

 Những cao thủ phe liên minh thấy thế không khỏi vội vàng tham gia vào trận chiến. 

 Tuy họ cảm thấy có gì đó là lạ, nhưng với tình hình như hiện tại thì không thể nào rảnh để mà đi điều tra được. Họ cũng không còn đường lui nữa, nên chỉ có thể chiến đấu. 

 Thoáng chốc, hai bên đã xông vào nhau. 

 Vừa đánh nhau thì tình hình đã nghiêng về một phía. 

 Những cao thủ bên phe liên minh hoàn toàn không phải đối thủ của bên Lâm Hàn. 

 Bọn họ đánh với đám cao thủ nhà họ Tiêu hay những cao thủ do Ngô Xuyên dẫn tới còn được, dù vẫn có lúc thua kém, nhưng không đến nỗi bị nghiền ép tới mức này, thậm chí có đôi khi còn nhỉnh hơn vài người bên kia. 

 Còn những người trong Tôn Hàn Các, bản thân đã có thực lực mạnh hơn đám liên minh, sau khi giao chiến, đối phương cũng lộ vẻ cố hết sức. 

 Càng không cần phải nói đến cao thủ nhà họ Lâm. 

 Có lẽ sẽ có vài người trong đám cao thủ nhà họ Lâm không có bản lĩnh bằng người của Tôn Hàn Các, nhưng bọn họ lại phối hợp rất ăn ý với nhau. 

 Tuy giữa các cao thủ trong Tôn Hàn Các cũng có một mức độ phối hợp nhất định, nhưng khi so sánh với những cao thủ nhà họ Lâm thì lại chênh lệch khá rõ. 

 Hơn nữa, cao thủ nhà họ Lâm lại chiếm số đông, tất cả còn phối hợp nhịp nhàng tạo nên một sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ. Quân liên minh phe Tạ Kiến An lập tức bị đánh cho tan tành xẻ nghé. 

 Lâm Hàn đứng đằng sau đương nhiên sẽ không ra tay, cũng hoàn toàn không cần anh phải tự mình ra trận. 

 Một mình Lâm Hàn tiếp lên giúp đỡ, so với gần 400 cao thủ kia thì cũng chẳng thấm vào đâu. Trái lại, nếu Lâm Hàn xông lên còn có thể khiến cho những cao thủ nhà họ Lâm lo lắng. 


 Dù sao vào lúc ấy, bọn họ sẽ vừa phải đối phó với cao thủ phe liên minh, vừa phải để ý đến Lâm Hàn, đề phòng anh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì họ còn có thể đúng lúc chạy đến cứu. 

 Giờ Lâm Hàn bình yên đứng ở đằng sau, các cao thủ nhà họ Lâm cũng không cần phải lo lắng, có thể dốc hết sức lực chiến đấu với cao thủ bên đối phương. 

 Lúc này, Lâm Hàn thấy các cao thủ phe liên minh của Tạ Kiến An vừa giao chiến đã lập tức bị đánh cho tan tành xẻ nghé thì cũng hơi bất ngờ. 

 Anh biết rõ cao thủ bên mình có thể chiến thắng đối phương, thậm chí là thắng một cách áp đảo. 

 Xét cho cùng thì những cao thủ nhà họ Lâm cũng không phải một đám vàng thau lẫn lộn như quân liên minh của Tạ Kiến An. 

 Thế những Lâm Hàn cũng không ngờ hai bên lại chênh lệch lớn như vậy, vừa mới giao chiến mà quân liên minh đã bị đánh cho tơi bời hoa lá rồi. 

 Sau đó, Lâm Hàn đã phát hiện ra nguyên nhân của việc này. 

 Tuy có sự giúp đỡ của các cao thủ trong Tôn Hàn Các, cao thủ nhà họ Tiêu, đám người Ngô Xuyên dẫn tới và đám La Văn, nhưng chủ yếu vẫn là do cao thủ nhà họ Lâm quá mạnh. 

 Thực lực mỗi cá nhân đã mạnh, cộng thêm sự phối nhịp nhàng ăn ý với nhau đã phát huy ra một sức chiến đấu vô cùng đáng sợ. 

 Lâm Hàn thầm ghi nhớ điều này, sau này anh cũng sẽ khiến đám Tôn Hàn Các và người bên Ngô Xuyên chú ý phối hợp với nhau để nâng cao sức chiến đấu, nhất định không được lơ là điểm này. 

 Chỉ qua vài phút mà đám cao thủ quân liên minh của Tạ Kiến An đã không thể chống đỡ được nữa, bị đánh cho tan tác chạy trốn khắp nơi. 

 Người chết, người bị thương nặng, kẻ đầu hàng, số còn lại đều chạy trốn về phía trang viên. 

 Lâm Hàn thấy vậy, trực tiếp ra lệnh cho toàn bộ cao thủ đuổi theo, không được để cho bất cứ kẻ nào trốn thoát. Song, cũng phải nhanh chóng tìm được Trương Thiên Sơn giải cứu ông ta ra, không được để Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện. 

 Mặc dù Lâm Hàn dẫn gần 400 cao thủ đến, một con số khá đông, nhưng so với trang viên khổng lồ kia thì lại có vẻ hơi ít. 

 Lâm Hàn bèn ra lệnh cho đàn em chia nhau ra đuổi bắt đám cao thủ kia và tìm kiếm Trương Thiên Sơn. 

 Nếu đội nào cần hỗ trợ hoặc phát hiện ra Trương Thiên Sơn thì lập tức liên lạc với những đội còn lại. 

 Phút chốc, toàn bộ cao thủ đã chia nhau ra đi. 

 Nếu đã biết vị trí mà khả năng Trương Thiên Sơn ở đó là rất cao, đương nhiên Lâm Hàn phải dẫn thêm người đi. Dù sao, nơi Trương Thiên Sơn bị nhốt chắc hẳn sẽ có đàn em thân tín của Tạ Kiến An trông chừng. 

 "Vâng!", Lâm Phong đáp. 

 Sau đó, Lâm Hàn và Lâm Phong bèn dẫn theo ba bốn mươi cao thủ nhà họ Lâm chạy về phía đại sảnh của trang viên. 

 Theo lời Lâm Phong thì lúc ấy ông ta đã nhìn thấy Trương Thiên Sơn ở đại sảnh. Hơn nữa, vào thời điểm đó, cả người Trương Thiên Sơn đã bị xích sắt cột chặt lấy, chắc hẳn một chốc một lát sẽ không dời đi kịp.


750: Bại cục đã định


 Tại trang viên của đại bàng núi, trong đại sảnh của toà nhà chính. 

 Trương Thiên Sơn lúc này người đã đầy máu, không còn giống người. 

 Hai người chịu trách nhiệm tra tấn Trương Thiên Sơn mồ hôi nhễ nhại, họ cũng có chút bất lực. 

 Cho tới giờ, bọn họ vẫn chưa thể khiến Trương Thiên Sơn thoả hiệp. 

 Rõ ràng mức độ đau đớn này không phải người bình thường có thể chịu đựng được, thậm chí không ai có thể chịu được, nhưng Trương Thiên Sơn vẫn luôn nhẫn nại. 

 Mà tình hình hiện tại, nếu họ tiếp tục tra tấn, rất có thể sẽ khiến Trương Thiên Sơn mất mạng, không đạt được mục đích của Tạ Kiến An mà cũng lãng phí thời gian và sức lực mấy ngày nay họ tra hỏi Trương Thiên Sơn. 

 Lúc này, Tạ Kiến An bước vào đại sảnh với vẻ mặt hoảng hốt. 

 Vừa nãy Tạ Kiến An nhận được thông báo từ đàn em, tất cả cao thủ họ phái đi giao chiến với nhóm Lâm Hàn đều đã thất bại, mấy người Lâm Hàn đã xông vào trang viên, chẳng bao lâu nữa sẽ tới được đây. 

 “Một đám vô dụng, đều hơn 300 người như nhau, chẳng qua số lượng người ít hơn một chút, sao có thể thua nhanh như vậy?”, Tạ Kiến An chửi bới, hiển nhiên ông ta không ngờ lại xảy ra chuyện này. 

 Mặc dù đã chuẩn bị sẵn đường lui, nhưng Tạ Kiến An không muốn bỏ chạy ngay mà muốn liều chết chiến đấu một lần cuối cùng. 

 Vì thế, Tạ Kiến An đã tốn rất nhiều công sức để thuyết phục các thế lực vùng khác, lừa họ tin người bên phía Lâm Hàn hầu hết đều không phải cao thủ mà chỉ là những tên côn đồ bình thường, để những thế lực này phái cao thủ của họ đến chiến đấu với Lâm Hàn. 

 Mà đến khi giao chiến, họ phát hiện người của Lâm Hàn đều là cao thủ thì cũng không có vấn đề gì. 

 Dù sao những thế lực của vùng khác đã ra tay với nhóm người Lâm Hàn, đã không thể ngăn cản được nữa. 

 Khi đó, những thế lực vùng khác có chửi mắng Tạ Kiến An cũng vô ích, dù sao họ và Tạ Kiến An đều là kẻ địch của Lâm Hàn, họ cùng thuyền với ông ta. 

 Mặc dù 300 cao thủ xuất chiêu cũng không phải đối thủ của gần 400 cao thủ bên phía Lâm Hàn, nhưng trong tay những thế lực vùng khác vẫn có cao thủ, chỉ cần bảo những cao thủ còn lại của họ mau chóng tới hỗ trợ, Tạ Kiến An tin họ chắc chắn có thể chiến thắng Lâm Hàn. 

 Mặc dù không biết Lâm Hàn tìm đâu ra nhiều cao thủ, hơn nữa còn lợi hại đến vậy. 

 Nhưng dù sao cũng chỉ là một thế lực mạnh mẽ. 

 Còn Tạ Kiến An thì khác, ông ta đã bắt tay với thế lực của rất nhiều vùng khác, mặc dù những thế lực này nếu chiến đấu riêng chắc chắn không phải đối thủ của Lâm Hàn nhưng khi liên hợp lại, dù Lâm Hàn có mạnh đến đâu, Tạ Kiến An tin họ cũng có thể đánh bại Lâm Hàn. 

 Nhưng Tạ Kiến An không ngờ hơn 300 cao thủ bên mình, chưa nói cầm cự được mấy ngày, mà chưa đến một tiếng đã không cầm cự được, không ngờ vừa đánh đã thất bại hoàn toàn, để cho bao nhiêu cao thủ dưới trướng Lâm Hàn vào được trang viên. 

 Như vậy kế hoạch của Tạ Kiến An cũng hoàn toàn bị rối loạn, vốn là kế hoạch có khả năng thành công cuối cùng, nhưng bây giờ đã không còn cơ hội nữa. 

 Mà kế hoạch giành lấy ngôi vị đại bàng núi vùng Bắc Đông đã được lập ra từ rất lâu của Tạ Kiến An, cuối cùng cũng thất bại. 

 Trước đây Tạ Kiến An chưa bao giờ nghĩ rằng mình chuẩn bị lâu như vậy, kế hoạch tỉ mỉ như thế, hành động cũng rất suôn sẻ, cuối cùng vì Lâm Hàn mà hoàn toàn thất bại. 

 Thậm chí trước khi biết tin, cho dù biết Lâm Hàn dẫn theo gần 400 cao thủ, Tạ Kiến An cũng cảm thấy mình hoàn toàn có thể thắng chắc trận này, ông ta có thể trở thành đại bàng núi mới của vùng Bắc Đông. 

 Nhưng cao thủ bên phía Lâm Hàn chỉ trong tích tắc đã đánh bại cao thủ bên ông ta, lao thẳng vào trang viên với thế mạnh như vũ bão, đây là điều mà Tạ Kiến An không hề ngờ tới. 

 “Tất cả đều vì Lâm Hàn!”, Tạ Kiến An nghĩ đến Lâm Hàn thì tức giận nghiến răng. 

 Đây là kế hoạch mà ông ta đã chuẩn bị từ rất lâu, điều nực cười hơn nữa là Trương Thiên Sơn mới quen Lâm Hàn chưa bao lâu, nếu Tạ Kiến An thực hiện kế hoạch sớm hơn một chút, không đòi hỏi quá hoàn mỹ thì chưa biết chừng đã có thể thành công dễ dàng. 

 Nhưng những điều này trước đây Tạ Kiến An chưa bao giờ nghĩ tới. Dù sao lần đầu tiên gặp Lâm Hàn, mặc dù biết anh là ông trùm vùng Hoa Đông, nhưng Tạ Kiến An cũng không ngờ Lâm Hàn lại có thực lực kinh khủng thế này, có thể đảo ngược kế hoạch tỉ mỉ ông ta đã chuẩn bị bấy lâu nay. 

 Lúc này, một trong những người phụ trách tra tấn Trương Thiên Sơn thấy Tạ Kiến An đến thì nói: “Ông chủ, Trương Thiên Sơn chết cũng không chịu mở miệng. Chúng tôi đã dùng hết các thủ đoạn có thể sử dụng rồi, không biết ông ta đã hôn mê bao nhiêu lần nhưng vẫn không chịu nói, bây giờ chúng ta phải làm sao? Nếu tiếp tục thì Trương Thiên Sơn rất có thể sẽ chết”. 

 Tạ Kiến An nghe vậy thì hoàn hồn, nhìn Trương Thiên Sơn, trong mắt cũng mang vẻ tức giận. 

 Nếu Trương Thiên Sơn tiếp tục nâng đỡ ông ta làm đại bàng núi kế nhiệm của vùng Bắc Đông thì ông ta sẽ không phản bội, mà nếu khi Trương Thiên Sơn bị bắt tới đây có thể phối hợp một chút, để ông ta trở thành đại bàng núi mới thì đã không có nhiều chuyện thế này. Ông ta cũng không cần tra tấn Trương Thiên Sơn, dù gì Trương Thiên Sơn cũng có ơn rất lớn với ông ta, chắc chắn ông ta sẽ cho Trương Thiên Sơn được chết mau chóng, vui vẻ. 

 Mà tình hình hiện tại chắc chắn là tình hình tồi tệ nhất trong mọi tình hình đối với Tạ Kiến An. 

 “Không cần tra tấn nữa, Lâm Hàn đã dẫn cao thủ xông vào trang viên, kế hoạch lần này của chúng ta thất bại rồi, bây giờ ép Trương Thiên Sơn nói giúp chúng ta cũng vô dụng”, Tạ Kiến An bất lực nói. 


Trong đại sảnh, một số thuộc hạ của Tạ Kiến An nghe vậy thì hơi bất ngờ, có chút không dám tin.

“Ông chủ, những gì ông nói là thật sao?”

“Chẳng phải chúng ta cũng có 300 cao thủ sao? Đối phương chiếm ưu thế về số lượng, nhưng chúng ta cũng không đến mức thất bại nhanh như thế chứ?”

“Sao, sao có thể?”

“300 cao thủ của chúng ta sao có thể thất bại trong tích tắc như thế?”

Mấy tên đàn em của Tạ Kiến An đều không tin, dù sao điều này thật sự quá khó tưởng tượng.

Mà lúc này, Tạ Kiến An khẽ gật đầu, thở dài bất lực: “Đối phương không chỉ chiếm ưu thế về quân số, mà thực lực cá nhân cũng hơn chúng ta, hơn nữa đối phương phối hợp cực kỳ ăn ý, hiệu quả chiến đấu tổng thể quá đáng sợ, người của chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ, kế hoạch lần này thất bại rồi, bại cục đã định”.

Mấy tên đàn em nhìn nhau, đều nhìn thấy sự tuyệt vọng trong mắt đối phương, họ không thể ngờ đột nhiên lại xuất hiện một người tên Lâm Hàn phá rối kế hoạch của họ, không ngờ anh còn có thực lực đáng sợ như thế, dẫn theo 300 cao thủ với hiệu quả chiến đấu đáng sợ, đây là điều trước kia họ không thể dự phòng, dù sao đây đã là thực lực mạnh nhất của họ rồi, không phải chiến lược nào cũng có thể thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK