Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 “Còn có chuyện này sao?” 

 Dương Cảnh Đào nghe Dương Duyệt nói vậy, sắc mặt đột nhiên trở nên kỳ lạ, có chút không dám tin Dương Lệ lại làm ra chuyện này. 

 Dù sao Triệu Tứ Hải cũng là anh rể Dương Lệ, là chồng của Dương Duyệt – chị gái cô. Công việc của Triệu Tứ Hải có thành công hay không, liên quan đến hạnh phúc cả gia đình Dương Duyệt. 

 “Sao lại không ạ? Con cũng không ngờ Dương Lệ lại làm ra chuyện này, bao nhiêu năm trước đây không nhìn ra bộ mặt thật của nó, không ngờ Dương Lệ lại là người như thế!”, Dương Duyệt tức giận đùng đùng, như thể phải chịu nỗi uất ức lớn lắm. 

 Sau đó Dương Duyệt kể cho Dương Cảnh Đào nghe những chuyện như Triệu Tứ Hải được đưa về bằng xe hơi sang trọng, bắt tay với ông chủ lớn, và cả việc hôm nay anh ta bị đuổi về trong trạng thái chán nản, suy sụp. 

 Dương Cảnh Đào nghe xong, sắc mặt cũng có chút kỳ quái. 

 Mặc dù Triệu Tứ Hải không nói gì, đa phần đều chỉ là suy đoán của Dương Duyệt, nhưng dựa theo những sự việc trước đó thì có vẻ thật sự như những gì Dương Duyệt nói. 

 Suy cho cùng, trước đó Triệu Tứ Hải mới làm quen được với ông chủ lớn, lại được đánh giá cao, chuẩn bị đàm phán làm ăn lớn. Cho dù công việc kinh doanh có xảy ra chuyện gì thì cũng không đến mức bị quỹ đầu tư Nhân Phàm đuổi việc. Dù sao một thời gian nữa mới tới giai đoạn Nhân Phàm loại thực tập sinh đợt này. 

 Dù Triệu Tứ Hải không có năng lực thì cũng chưa đến thời gian loại người, theo lý mà nói hẳn là vẫn còn một thời gian nữa. 

 Nhưng bây giờ Triệu Tứ Hải lại đột ngột bị sa thải, còn suy sụp như thế này. 

 Hiển nhiên Triệu Tứ Hải đã bị ai đó nhắm vào ở quỹ đầu tư Nhân Phàm. 

 Mà hiện tại Dương Lệ lại là CEO của quỹ đầu tư Nhân Phàm, là người có tiếng nói nhất, có quyền uy nhất, ai có thể ngáng chân Triệu Tứ Hải dưới mi mắt Dương Lệ được? 

 Như vậy rất rõ ràng, người này chỉ có thể là Dương Lệ. 

 “Bố, lần này Tiểu Lệ thật sự quá đáng rồi, bây giờ Triệu Tứ Hải mất đi cơ hội tốt như vậy, còn mất việc nữa, sau này phải nuôi gia đình thế nào?”, Dương Duyệt vô cùng khó chịu. 

 Vốn dĩ trước đây Triệu Tứ Hải đi theo Phùng Thạch làm việc, lương bổng đãi ngộ cực kỳ cao nên nhà Dương Duyệt tiêu tiền cũng hoang phí hơn rất nhiều, chất lượng cuộc sống cũng cải thiện hơn nhiều. 

 Nhưng từ nghèo khó chuyển sang xa hoa thì dễ, chứ đang sung sướng mà về lại cảnh nghèo khổ thì rất khó khăn. Một thời gian Triệu Tứ Hải không có lương, cuộc sống của Dương Duyệt đã cực kỳ khó khăn rồi. 

 Thời gian này vốn đã không dễ dàng, Triệu Tứ Hải còn bị đuổi việc lần nữa, cuộc sống sau này phải làm sao? 

 Nhất là tất cả những điều này dường như đều do Dương Lệ gây ra, nên Dương Duyệt càng căm tức hơn. 

 “Đừng vội, bố đứng ra đòi lại công bằng cho con, chúng ta đến biệt thự núi Vân Mộng tìm Dương Lệ nói chuyện cho rõ ràng. Bố muốn xem xem có chuyện gì, chẳng lẽ Dương Lệ lại không coi người chị ruột là con và người bố ruột là bố vào mắt?”, Dương Cảnh Đào nói xong thì đứng dậy, chuẩn bị đến biệt thự núi Vân Mộng. 

 Dương Duyệt thấy thế thì vui mừng, dù sao nếu cô ta đến một mình sẽ không làm được gì Dương Lệ. Dù sao thì trước mắt, trong phương diện công việc Dương Lệ thuận lợi hơn cô ta nhiều, khoảng cách về chức vị cũng rất lớn. 

 Nhưng Dương Cảnh Đào thì khác, dù sao ông ta cũng là bố ruột Dương Lệ, Dương Lệ không thể làm điều gì quá đáng. 

 “À đúng rồi, hình như Tứ Hải đã bị Dương Lệ doạ sợ vì chuyện lần này, anh ấy cứ không nói gì, còn không cho con đi tìm Dương Lệ và Lâm Hàn, con gửi tin nhắn cho anh ấy bảo anh ấy cùng đến”, lúc này Dương Duyệt nói. 

 Dương Cảnh Đào khẽ gật đầu: “Con nói với Tứ Hải, bố sẽ ra mặt giải quyết cho nó, không cần sợ Dương Lệ và Lâm Hàn, cứ đến thẳng đó!” 

 “Vâng!”, Dương Duyệt vui mừng gật đầu. 

 Sau đó Dương Duyệt gọi cho Triệu Tứ Hải, nói với anh ta rằng hai bố con sắp đến biệt thự núi Vân Mộng tìm Dương Lệ và Lâm Hàn, bảo anh ta cùng đến, dù sao có Dương Cảnh Đào chống lưng cho họ thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. 

 Triệu Tứ Hải nghe vậy thì sửng sốt, đương nhiên anh ta không muốn đi tìm Lâm Hàn tính sổ, đó chẳng phải là tự tìm chết sao? 

 Nhưng Triệu Tứ Hải vừa định khuyên can thì Dương Duyệt đã cúp máy, không nói nhiều với anh ta. 

 Nhìn màn hình hiển thị cuộc gọi đã kết thúc, Triệu Tứ Hải cũng hơi bất lực, chỉ đành nhanh chóng ra ngoài, hy vọng hai người họ không đắc tội Lâm Hàn mà gây ra hậu quả xấu. 

 Dương Duyệt gọi điện thoại xong thì vội vã ra ngoài cùng Dương Cảnh Đào, đến biệt thự núi Vân Mộng, tìm Dương Lệ và Lâm Hàn tính sổ. 

 “Trước đây Tiểu Lệ không như vậy, nó luôn giúp đỡ chúng con, chắc chắn là tên Lâm Hàn kia đã âm thầm bảo con bé làm vậy”, Dương Duyệt lên tiếng. 

 Dương Cảnh Đào nghe xong khẽ gật đầu, cũng cảm thấy rất có khả năng này, sao con gái ông ta có thể là loại người như vậy, chắc chắn là bị Lâm Hàn làm hư. 

 Chẳng mấy chốc Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt đã ra ngoài, đến biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn. 

 Dì Hà đương nhiên biết Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt, bà mở cửa cho hai người vào. 

 “Thật xin lỗi, Lâm Hàn và Dương Lệ ra ngoài đi mua sắm rồi, chắc phải một lúc nữa mới về, hai người có thể vào nhà uống trà ngồi chờ một lát ạ”, dì Hà lịch sự nói. 

 Nhưng Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt không nể mặt dì Hà, đi thẳng vào trong. 

 Dì Hà thấy thế thì hơi lúng túng, nhưng bà cũng không để ý, đi vào rót trà cho Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt, chuẩn bị ít đồ ăn cho họ. 

 “Hại Tứ Hải nhà chúng ta thê thảm như thế mà vẫn ra ngoài mua sắm được, đúng là quá đáng!”, Dương Duyệt tức giận không thôi. 

 Dương Cảnh Đào ở bên cạnh sắc mặt cũng không được tốt lắm: “Trong chuyện của Triệu Tứ Hải, quả nhiên Tiểu Lệ ở cùng thằng nhóc Lâm Hàn này, hẳn là đã bị nó xúi giục làm vậy rồi”. 

 Dương Duyệt gật đầu, cho rằng chuyện chính là như vậy. 

 “Mau gọi cho Lâm Hàn và Dương Lệ bảo chúng nó về cho tôi, thật quá đáng!”, Dương Cảnh Đào quát lên với dì Hà. 


 Lâm Hàn nghe vậy sắc mặt đột nhiên trở nên kỳ lạ, Triệu Tứ Hải nói lung tung gì với Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt rồi? Sao hai người họ lại tới nhà nhanh như vậy? Lâm Hàn không hiểu lắm. 

 “Được, tôi biết rồi”, Lâm Hàn nói xong thì cúp máy. 

 Sau đó Lâm Hàn nói cho Dương Lệ, lúc này cô đang thử mỹ phẩm. 

 Dương Lệ nghe xong vẻ mặt cũng hơi kỳ quái, họ còn chưa nói chuyện này của Triệu Tứ Hải cho Dương Duyệt và Dương Cảnh Đào, thế mà bây giờ kẻ xấu Triệu Tứ Hải lại mách lẻo trước?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK