Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Tại biệt thự núi Vân Mộng. 

 Lâm Hàn đang ở nhà một mình nhàn nhã xem TV. 

 Dương Lệ đang hoàn thành một số công việc về mặt phát triển chung của Châu Á - Thái Bình Dương, lúc này cô đang một mình bận rộn ở phòng làm việc. 

 Bỗng nhiên điên thoại của Lâm Hàn reo lên, anh liếc nhìn thì thấy Tần Liên gọi nên đã bắt máy. 

 "Cậu Lâm, tôi, tôi thật sự cảm ơn anh nhiều lắm". 

 Điện thoại vừa kết nối liền vang lên giọng nói lộn xộn vì kích động xen lẫn vui mừng của Tần Liên. 

 Lâm Hàn vừa nghe cũng đã đoán được có chuyện gì rồi. 

 Mỗi ngày, Hạ Sương đều tổng hợp và báo cáo những công việc ở công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cho Lâm Hàn, để anh xem qua rồi cho ý kiến. 

 Trong các kế hoạch làm việc của Hạ Sương vào hôm nay, Lâm Hàn cũng có chú ý tới, ngoài việc sắp xếp một số hợp tác với công ty khác, công việc chính của Hạ Sương chủ yếu là để Tần Liên đi ký hợp đồng được làm diễn viên dưới trướng đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ - đạo diễn Ngô. 

 Hiện tại Tần Liên vừa xúc động vừa mừng rỡ như vậy thì xem ra hẳn là rất suôn sẻ rồi. 

 "Cô đã ký được hợp đồng đóng vai nữ chính trong phim của đạo diễn Ngô à? Chuyện tốt mà, sao lại xúc động như thế", Lâm Hàn bình tĩnh nói. 

 Nhưng ngẫm lại thì cũng hiểu được, đối với một người mới bước chân vào showbiz như Tần Liên mà nói, được đóng vai nữ chính trong bộ phim của đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ thì sao không thể xúc động cho được. 

 Dẫu sao Tần Liên cũng không phải một người xuất thân đẳng cấp như Lâm Hàn, nếu muốn nhận vai diễn thì lấy quan hệ ra rồi muốn đóng vai gì thì đóng. 

 Nhưng một khi đã ở ngôi cao thì chẳng mấy ai lại có hứng thú đi làm diễn viên đóng phim cả, vì phải liên tục gặp mặt công chúng, người như Lâm Hàn không hề thích chuyện đó chút nào. 

 Ví dụ như bố và mẹ của Lâm Hàn, có thể nói họ là những nhân vật cực kỳ tài giỏi. 

 Nhưng thông thường, ngoài những người thuộc giới xã hội thượng lưu, những người còn lại sẽ không bao giờ biết đến họ. 


 "Cậu Lâm, tôi thật sự rất biết ơn cậu, cũng không biết làm sao để đền đáp cậu, xin cậu yên tâm, tôi sẽ quý trọng cơ hội này, chuẩn bị diễn xuất thật tốt, tôi nhất định sẽ nắm bắt cơ hội này để nổi tiếng xem như đền đáp cậu", lúc này Tần Liên liền vội vàng nói. 

 Lâm Hàn nghe thế thì bật cười, anh giúp đỡ Tần Liên chỉ vì anh coi trọng Tần Liên mà thôi, không vì bất cứ điều gì nữa cả, đương nhiên cũng chẳng màng cô ấy có đền đáp hay không. 

 Nhưng lúc Tần Liên nói đến đây thì bỗng dưng Lâm Hàn nhớ đến một chuyện: "Đúng vậy, cô nên chuẩn bị tâm lý diễn xuất cho tốt, với mặt bằng chung của showbiz Hoa Hạ hiện nay, khuôn mặt của cô chắc chắn sẽ nổi tiếng, điểm này thì không cần lo quá, nhưng dù có thế nào cũng không được hời hợt, nhất định phải chuẩn bị cho thật kỹ lưỡng. Chỉ có như vậy, cô mới có thể ra khỏi showbiz Hoa Hạ mà vươn tầm quốc tế được, lúc đó nếu cô vẫn đủ sức thì tôi vẫn sẽ tiếp tục hỗ trợ cô". 

 "Vượt khỏi showbiz Hoa Hạ? Vươn tầm quốc tế?", khi Tần Liên nghe Lâm Hàn nói thế thì chợt sửng sốt. Trước đó, cô còn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện này, chỉ mong muốn được nổi tiếng trong giới giải trí Hoa Hạ thôi, cô không ngờ rằng tâm nhìn của Lâm Hàn lại xa đến thế. 

 "Đúng thế”, Lâm Hàn giải thích thêm: "Chắc cô cũng biết rõ tình hình ngành giải trí của Hoa Hạ, bởi vì phát triển chưa được bao lâu, mà dân số Hoa Hạ lại rất đông. Trong tình thế hiện nay, chỉ cần có chút năng lực, chút hình thức bên ngoài liền có thể đi theo đường 'mặt hoa da phấn' là nổi tiếng được ngay, rất nhiều ngôi sao không có chút năng lực diễn xuất nhưng quanh năm vẫn nhận được lời mời đóng mấy bộ phim hay, rất nhiều tác phẩm đều bị họ phá nát". 

 Tần Liên nghe vậy bèn gật đầu, Tần Liên cũng hiểu rõ hạn chế của mặt này, quả thật đúng như Lâm Hàn nói, nền giải trí của Hoa Hạ trước mắt vẫn chưa ổn lắm. 

 Rất nhiều người không có kỹ năng gì mà chỉ dựa vào mặt mũi để thu hút ánh mắt người xem, thế là có thể nổi lên như một hiện tượng. 

 Trái lại, có rất nhiều nghệ sĩ có tài năng đồng thời cũng có ngoại hình ưa nhìn, nhưng thiệt cho họ vì không có đường đi nên mãi vẫn chưa có tên tuổi gì. 


 Còn về chuyện vươn tầm quốc tế mà Lâm Hàn nói, trước giờ Tần Liên vẫn chưa từng nghĩ đến, nói đúng hơn là không dám nghĩ đến, bởi vì điều đó thật sự quá sức tưởng tượng của cô ấy. 

 Thứ nhất là vì văn hóa Đông - Tây không giống nhau, cho dù là một vài ngôi sao có thực lực chân chính trong showbiz Hoa Hạ thì cũng rất khó để nổi tiếng bên trời Tây. 

 Chỉ khi người đó phải cực kỳ tài năng, thu hút ánh nhìn của khán giả, đã thế còn phải là kiểu ngôi sao làm người người kính nể, như thế mới đủ để vang danh khắp thế giới mà không lo ngại đến vấn đề văn hóa bất đồng. 

 Nhưng kiểu người nổi tiếng đó thật sự quá ít ỏi, trong những năm qua, số ngôi sao Hoa Hạ thành công ở quốc tế chỉ đếm được trên đầu ngón tay. 

 Thậm chí cho dù là những ngôi sao này có thể vươn ra quốc tế cũng chỉ có chút tiếng tăm trong thời gian ngắn, khó mà giữ được sự nổi tiếng ở quốc tế. 

 "Anh Lâm, tôi muốn vươn ra quốc tế có phải khó khăn lắm không?", Tần Liên do dự rồi hỏi. 

 "Không hẳn quá khó", Lâm Hàn bác bỏ, nói: "Tố chất của cô rất tốt, cũng có tài năng diễn xuất, thứ còn thiếu chính là kinh nghiệm và sự cố gắng. Cho nên về sau cô phải dốc sức mà tôi luyện kỹ năng diễn xuất thêm, không phải chỉ đủ để qua cửa mà phải thuộc dạng có tài năng thật sự. Nói thật, nếu cô chỉ nổi tiếng ở showbiz Hoa Hạ thì cũng chẳng mang lại lợi ích gì cho tôi, chút lợi nhuận kia tôi không thiếu. Chỉ khi nổi tiếng khắp thế giới thì mới có thể giúp tôi được một tay thôi. Chỉ cần cô thực sự đạt được thế mạnh đó, còn lại cứ để tôi mở đường cho cô". 

 Tần Liên nghe Lâm Hàn nói xong thì sửng sốt không thôi, nổi tiếng cả bên trời Tây á? Cô ấy thật sự chưa bao giờ dám nghĩ tới chuyện này, điều đó thật sự quá khó. 

 Nhưng ngẫm lại thì dường như đúng là vậy. 

 Dù Tần Liên vẫn chưa biết rõ hết thực lực chân chính của Lâm Hàn, nhưng ngay cả công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh mà cũng thuộc quyền sở hữu của anh, hơn nữa Lâm Hàn hình như cũng chẳng coi trọng công ty này cho lắm, điều đó đã nói lên phần nào thực lực khủng khiếp của Lâm Hàn rồi. 

 Người khác nói ra những lời này có lẽ cô ấy sẽ không tin, nhưng qua lời của Lâm Hàn, cô ấy lại không mảy may nghi ngờ. 

 Dẫu sao thì Tần Liên cũng không dám mơ phát triển được bên trời Tây, điều đó thật sự quá khó, cả nghĩ cô ấy còn chưa dám nghĩ. 

 Đừng nói đến nổi tiếng ở quốc tế, chỉ mỗi chuyện nổi tiếng được ở Hoa Hạ cũng đã rất khó khăn rồi. Nó đòi hỏi những mối quan hệ và lai lịch đủ khủng, nhưng bây giờ, với Lâm Hàn, mọi thứ dường như đều có thể. 

 Ngay lập tức, Tần Liên cũng đã hạ quyết tâm. Mặc dù ước mơ này có chút hư ảo, nhưng đây cũng là một cơ hội ngàn năm có một, nó đáng để cô ấy phải liều lĩnh một lần, phải đặt mục tiêu xa hơn là vươn ra được nền giải trí quốc tế. 

 "Anh Lâm, anh nói đúng lắm, anh yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức rèn luyện kỹ năng diễn xuất của mình, tích lũy thêm thật nhiều kinh nghiệm, sẽ đặt mục tiêu xa hơn nữa, trong tương lai tôi nhất định sẽ vươn ra quốc tế, phải nổi tiếng khắp thế giới!", Tần Liên hạ quyết tâm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK