Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

 Tại trước cửa khách sạn Thiên Hoa. 

 Bây giờ vẫn là buổi sáng chưa tới giữa trưa, nhưng Hạ Sương và Dương Khiết đã tới. 

 Đậu xe vào bãi đỗ xong, hai cô bèn đi vào đại sảnh của khách sạn Thiên Hoa. 

 Thấy Hạ Sương và Dương Khiết đi vào, lập tức có nhân viên phục vụ bước tới tiếp đón. 

 "Xin chào hai quý cô, xin hỏi hai cô có hẹn trước chưa ạ?", nhân viên phục vụ kính cẩn hỏi. 

 "Ồ, xin chào, cô Tiêu Nhã mời chúng tôi đến đây dự tiệc", Hạ Sương nói thẳng. 

 Nhân viên phục vụ nghe thấy Hạ Sương trả lời cũng không bất ngờ. Hôm nay, cả khách sạn Thiên Hoa đã được nhà họ Tiêu bao hết để tổ chức bữa tiệc nhà họ. 

 "Có phải chúng tôi đã đến sớm? Vậy chúng tôi ngồi ở đại sảnh chờ một lát là được", Dương Khiết cũng nói. 

 Nhân viên phục vụ lại cực kỳ kính cẩn nói: "Thưa hai quý cô, các cô là khách quý nên không cần phải đợi ở đại sảnh, hơn nữa hai người cũng không có đến sớm. Trước đó, đã có rất nhiều thế lực đến rồi, mời hai cô đi theo tôi". 

 Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy thì hơi kinh ngạc, giờ còn chưa tới 10 giờ, vẫn rất sớm mà đã có nhiều người đến trước rồi ư? Chuyện này là sao? 

 Tuy không hiểu, nhưng hai người vẫn đi theo nhân viên phục vụ vào trong. 

 Chẳng bao lâu sau, dưới sự dẫn đường của nhân viên phục vụ, Hạ Sương và Dương Khiết đã đi vào trong một cái sảnh lớn nhất. 

 "Bữa tiệc của nhà họ Tiêu được tổ chức tại đây, hai người đi vào đợi một chút, sau đó sẽ có người sắp xếp vị trí cho các cô", nhân viên phục vụ cung kính nói. 

 "Được, cảm ơn, làm phiền rồi", Hạ Sương đáp, nghĩ bụng khách sạn này phục vụ chu đáo ghê. 

 Ban nãy, dọc theo đường đi, Hạ Sương và Dương Khiết đã nhìn thấy rất nhiều khách khứa đi đến sảnh này. Mỗi một vị khách đều có nhân viên phục vụ kính cẩn hướng dẫn riêng. Chất lượng phục vụ của khách sạn này quả thật rất tốt. 

 Song, Hạ Sương cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, trên đường tới đây, cô ta đã thấy hơn mấy chục người, xem ra bữa tiệc lần này hẳn là không nhỏ. 

 Sau đó, Hạ Sương và Dương Khiết bèn bước vào sảnh. 

 Vừa vào, hai cô đã bị chấn động bởi hình ảnh trước mắt. 

 Chỉ thấy cái sảnh này cực kỳ lớn, quét mắt một vòng thì thấy chu vi của nó rất rộng, đếm sơ chắc phải mấy trăm cái bàn, chứa được cả ngàn người! 

 Mà lúc này, đã có kha khá người tới, họ đều đang nói chuyện với nhau tạo nên bầu không khí vô cùng hòa hợp. 

 Nhìn một lượt thì có lẽ bọn họ đều là những người đức cao vọng trọng, dù sao cách ăn mặc của họ cũng rất sang trọng. 

 Hạ Sương và Dương Khiết tự cảm thấy mình đã rất xuất sắc, nhưng trừ vẻ ngoài ra thì hai cô kinh ngạc phát hiện, cách ăn diện hơn trăm ngàn tệ này của mình, đặt trong đám người kia lại trông rất tầm thường, thậm chí là hơi mộc mạc. 

 Rốt cuộc nhìn quanh ai ai cũng ăn mặc hàng hiệu, đeo những trang sức quý báu. 

 "Bọn họ là ai thế? Sao cứ cảm thấy tất cả đều cực kỳ giàu có vậy? Nhiều người đến dự tiệc thế, rốt cuộc là có chuyện gì nhỉ?", Dương Khiết hơi bối rối nhỏ giọng hỏi. Cô ấy chưa từng trải qua trường hợp nào lớn như thế. 

 Hạ Sương lại trải qua rất nhiều bữa tiệc lớn, nhưng thấy cảnh tượng khoa trương như vậy cũng kinh ngạc không thôi. Có điều, cô ta vẫn dằn lòng giữ được bình tĩnh. 

 "Chị cũng không biết, nhưng dù thế nào, chúng ta cũng không được hoảng, phải thong dong bước đi, hiểu rõ tình hình rồi nói sau", Hạ Sương cũng nhỏ giọng đáp. 

 Dương Khiết khẽ gật đầu, cô ấy biết vào lúc này, mặc kệ là tình huống nào, cũng không được hoảng. 

 Tiếp theo, Hạ Sương và Dương Khiết đều thong dong bước vào, cố gắng không để trên mặt lộ ra vẻ bối rối. 

 Cũng may là vẻ ngoài của hai cô đều thuộc hàng xuất chúng, tuy ăn mặc hơi chênh lệch so với những khách khứa khác, nhưng dựa vào vẻ ngoài đã khiến hai cô tự tin hơn. 

 Trái lại, những khách khứa khác chỉ liếc nhìn Hạ Sương và Dương Khiết vừa vào một cái rồi chẳng để ý đến nữa. Giống như hai cô có vẻ ngoài xinh đẹp cỡ nào cũng không khơi dậy nổi hứng thú của họ. 


 Hạ Sương và Dương Khiết tìm hai ghế trống rồi ngồi xuống, cẩn thận lắng nghe người xung quanh nói chuyện. 

 "Cũng không biết lần trước, Lâm Hàn kia là thế lực nhảy ra từ đâu, vậy mà lại giúp nhà họ Tiêu xoay chuyển tình thế, chèn ép ngược lại liên minh hai nhà quý tộc lớn". 

 "Đúng thế, đó chính là kế hoạch mà hai nhà Chu - Khương đã bí mật lập nên từ lâu, dốc hết cao thủ của mình và nhiều thế gia phụ thuộc chuẩn bị lâu như vậy. Cuối cùng vẫn thua, đã thế lại còn tổn thất nặng nề nữa". 

 "Lần này, hai nhà Chu - Khương hành động bí mật thật chứ. Chúng ta chẳng nghe ngóng được tý nào, nghe nói khi kế hoạch bắt đầu, Tiêu Nhã cũng không hay biết gì luôn". 

 "Nếu không có Lâm Hàn kia dẫn theo một đống cao thủ đến giúp đỡ thì có lẽ nhà họ Tiêu sẽ tổn thất cực lớn!" 

 "Sao mà chỉ tổn thất cực lớn được? Lần hội nghị quý tộc sắp tới, có khi đã không còn nhà họ Tiêu ấy chứ". 

 "Quan trọng là không biết Lâm Hàn kia nhảy ra từ đâu, mà lại có nhiều cao thủ như vậy, quả thật là đã cứu mạng nhà họ Tiêu". 

 "Nghe nói Lâm Hàn kia và cô chủ lớn Tiêu Nhã nhà họ Tiêu mới quen mấy ngày đã ra tay giúp đỡ. Giờ Tiêu Nhã cũng đã leo thẳng lên chức gia chủ nhà họ Tiêu!" 

 Dương Khiết nghe những người xung quanh nói chuyện với nhau mà ngơ ngác. Sự tranh đấu giữa các quý tộc kia có quan hệ với Lâm Hàn à? Vả lại, nghe có vẻ anh còn ra tay giúp đỡ rất nhiều. 

 Nhưng mà, Dương Khiết lại không hiểu cái khái niệm quý tộc kia có ý nghĩa như thế nào, và cũng không hiểu tại sao hôm nay lại có nhiều người thuộc tầng lớp thượng lưu tụ tập ở đây như vậy. 

 Chỉ là, cô ấy cũng cảm giác được quý tộc kia chắc hẳn rất lợi hại, nhưng cụ thể lợi hại cỡ nào thì lại không biết. Mà Lâm Hàn còn giúp đỡ rất nhiều, nó khiến Dương Khiết nghi ngờ 300 tỷ kia là do anh tham dự vào chuyện này mới kiếm được. 

 Dù sao Dương Khiết cũng lớn lên trong một gia đình bình thường, đừng nói đến quý tộc, ngay cả thế gia cũng không biết, thì sao cô ấy có thể biết đến sự tồn tại của loại cấp bậc như quý tộc? 

 Mà Hạ Sương lại khác, cô ta sinh ra trong dòng dõi thế gia nên vẫn có nghe phong phanh về chuyện này. Tuy không nhìn thấy tận mắt, nhưng cũng biết đại khái. 

 Như nhà họ Hạ, bản thân chỉ là một thế gia nhỏ nhoi, nên chỉ được coi như một thế lực nhỏ. Trên đất Hoa Hạ này, hoàn toàn không thể xem như thế gia. 

 Lúc trước cực khổ lắm mới được tham dự hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á - Thái Bình Dương, sau đó lại dốc sức làm khó Lâm Hàn và Dương Lệ cũng chỉ vì hy vọng cô có thể lạm dụng chức quyền giúp công ty giải trí Tinh Quang mở rộng quy mô. Có vậy, nhà họ Hạ cô ta mới leo lên được chiếc ghế thế gia. 


 Trước đây, Hạ Sương chỉ mới nghe nói về quý tộc chứ chưa từng thấy. Dầu gì, với thân phận của cô ta thì hoàn toàn không có tư cách để mà tiếp xúc đến nó. 

 Nhưng giờ nghe thấy mấy người xung quanh nói chuyện, tuy cô ta không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng hiểu đại khái. 

 Đến tận bây giờ, cuối cùng Hạ Sương mới hiểu được Lâm Hàn mạnh đến cỡ nào. 

 Không ngờ Lâm Hàn có thể xoay chuyển tình thế giữa ba nhà quý tộc lớn, vả lại còn có sức mạnh sánh ngang với quý tộc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK