Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 "Alo, xin chào cô Tiêu Nhã, có chuyện gì không thưa cô?" 

 Hạ Sương bắt máy nói với giọng điệu vô cùng kính trọng. 

 Tiêu Nhã ở đầu dây bên kia nhận ra được sự sợ sệt và tôn kính trong lời nói của Hạ Sương bèn cười nói: "Thật sự cô không cần phải sợ tôi thế đâu, tôi rất thân với Lâm Hàn, tìm cô cũng không có gì, chỉ muốn hỏi hai cô có rảnh không, đi ăn với tôi bữa cơm, tiện thể tôi có vài chuyện nhỏ muốn nói". 

 "Ơ? Rảnh chứ, đương nhiên là rảnh rồi", Hạ Sương vội đáp, mà dù thật sự có bận cỡ nào thì cũng sẽ rảnh rỗi hết. 

 "Vậy được rồi, lát nữa tôi sẽ đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh của các cô chờ trước cửa", Tiên Nhã nói xong thì cũng cúp máy luôn. 

 Hạ Sương nhìn màn hình điện thoại đã tắt thì cảm thấy có hơi sợ, kèm theo đó là kích động. 

 Hiện tại Tiêu Nhã là bà chủ của nhà họ Tiêu, mà nhà họ Tiêu lại là một nhà quý tộc, hơn nữa còn vừa giành chiến thắng trong cuộc tranh đấu sống còn với hai nhà quý tộc lớn khác, giờ đây họ chẳng khác gì thế lực hàng đầu Hoa Hạ. 

 Lúc này mà gia chủ của một thế lực hàng đầu lại mời cô ta ăn cơm riêng? Hạ Sương không kích động mới là lạ ấy. 

 Không chỉ thế, Hạ Sương vốn dĩ đã cực kỳ thần tượng Tiêu Nhã, trở thành một người phụ nữ đầy bản lĩnh như Tiêu Nhã chính là mục tiêu cuối cùng mà Hạ Sương muốn đạt được. Có thể ăn cơm cùng với thần tượng của mình, trong lòng Hạ Sương không tài nào kiếm chế được sự sung sướng này. 

 Nhưng sau một lúc kích động, Hạ Sương lập tức hoàn hồn lại, Tiêu Nhã vừa bảo một lát nữa sẽ đến bên đây chờ, dù sao cũng không thể để cho Tiêu Nhã đến trước mà đợi hai người họ được, hai cô phải đến chờ Tiêu Nhã mới đúng. 

 Nghĩ tới đây, Hạ Sương vội vã ra khỏi phòng làm việc của mình, đi một mạch đến đại sảnh. 

 Thấy Hạ Sương đi ra thì những thế lực còn lại bèn nháo nhào giữ cô ta lại. 

 "Cô Hạ, công ty chúng tôi cũng có thể hợp tác cùng công ty các cô, đôi bên cùng có lợi mà, cô xem lại thử nhé?" 

 "Cô Hạ, trước hết cô hãy tham khảo công ty chúng tôi này, công ty chúng tôi khá thích hợp với bên cô đấy". 

 "Ai nói thế, công ty nhà tôi mới mang lại nhiều lợi ích nhất cho Quang Ảnh đây!" 

 Một đám thế lực chen lấn tranh giành để được hợp tác với Hạ Sương. 

 Những người này hoặc là đại diện cho thế gia, hoặc là thế lực sau lưng không thua kém gì thế gia, nhưng bây giờ bọn họ lại ân cần với Hạ Sương như vậy. 

 Nên biết, nhà họ Hạ của Hạ Sương đều thua xa bất kỳ thế lực nào đang ở đây. 

 Bỗng dưng, trong lòng Hạ Sương cảm thấy có hơi thổn thức, thời điểm quyết định rời khỏi nhà họ Hạ cứ nghĩ sau này mình đã trắng tay, có cố gắng cả đời cũng sẽ không cách nào vượt qua được nhà họ Hạ. 

 Nhưng rồi thì sao? Vừa rời khỏi nhà họ Hạ được mấy ngày, những thế lực lớn mạnh hơn nhà họ Hạ không biết là bao nhiêu lại đối đãi với mình ân cần như vậy. 

 Đương nhiên Hạ Sương biết rõ điều gì cũng có nguyên nhân cả, là do có Lâm Hàn và Tiêu Nhã đứng sau chứ không phải vì chính bản thân cô ta. 

 Lúc này, Dương Khiết ở cạnh bên cũng thấy có chút cạn lời. 

 Ban đầu, khi nhìn thấy rất nhiều thế lực lớn mạnh với nhiều công ty khác nhau muốn hợp tác thì Dương Khiết cũng rất vui mừng, dù sao mỗi một người ở đây đều có thể mang đến cho Quang Ảnh nguồn lợi nhuận không nhỏ. 

 Mà những lợi nhuận này một khi đã vào thì ít nhất Quang Ảnh cũng phải bỏ vào túi được vài trăm triệu tệ, trước khi Dương Khiết cầm tiền của Lâm Hàn thì đây đều là những con số mà cô ấy không tài nào tưởng tượng nổi. 

 Nhưng sau khi tiếp xúc cả một buổi, Dương Khiết cũng dần dần chết lặng, công ty tới hợp tác quá nhiều rồi. 

 Công ty này dự kiến sẽ mang lại doanh thu hơn 400 triệu tệ cho công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, công ty kia thì dự tính sẽ mang về cho Quang Ảnh 700 triệu tệ, nhưng có một mặt khó là không thể hợp tác một lúc được nhiều công ty. 


 Vừa nãy Hạ Sương và Dương Khiết đã tính sơ, nhiều lắm chỉ có thể nhận hợp tác được với ba công ty, các công ty còn lại mặc dù cũng có thể mang lại lợi ích đôi bên cho Quang Ảnh nhưng bọn họ luôn muốn đùn đẩy nhiều hơn cho Quang Ảnh, nhưng những thứ đó bên Quang Ảnh sẽ nuốt không trôi. 

 Mặc dù, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đứng đầu ngành giải trí ở Hoa Hạ, quy mô công ty rất lớn mà những công ty đến có nhã ý hợp tác thì cũng không hẳn là nhỏ, có thể nói đều là công ty lớn, các dự án hợp tác càng không nhỏ chút nào. 

 Công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh dù đã có nhiều nhân viên, và tạm thời cũng không thể tuyển dụng thêm được, thế nên không thể tiếp nhận quá nhiều, tham quá sẽ dễ loạn, sẽ ảnh hưởng những hợp tác khác của Quang Ảnh. 

 Đây cũng là nguyên do vì sao những thế lực này lại vội vã muốn bàn việc với Hạ Sương về chuyện hợp tác đến thế, dù sao thì cũng chỉ có thể nhận hợp tác được với ba công ty thôi. Còn về những công ty còn lại thì hứa hẹn sẽ cùng hợp tác vào những dự án trong tương lai. 

 Tuy nhiên, những dự án hợp tác này không hề nhỏ, hợp tác có thể kéo dài trong một thời gian, sau một thời gian dài đó ai biết được điều gì sẽ xảy ra? 

 Cũng vì lẽ đó mà những thế lực này vội vã muốn bàn chuyện hợp tác với Hạ Sương ngay lập tức. 

 Lúc này, Hạ Sương nhìn những người nọ, ngại ngùng nói: "Xin lỗi các vị, tôi vừa nhận được một cuộc gọi, đột nhiên có việc gấp, việc này thật sự rất quan trọng, ngại quá, ngày mai tôi sẽ đãi tiệc mời các vị đến tiếp tục bàn bạc nhé, hôm nay thật sự không được rồi". 

 Nói xong, Hạ Sương không nhiều lời với những thế lực này nữa mà kéo Dương Khiết đi một mạch ra ngoài. 

 Những người nọ vừa nghe Hạ Sương phải rời khỏi, không thể tiếp tục bàn chuyện hợp tác với họ nữa thì người nào người nấy bèn sốt ruột, nhưng họ chỉ có thể đứng nhìn Hạ Sương và Dương Khiết rời đi chứ không dám ngăn cản. 

 Dù không thể hợp tác nhưng ít ra đừng đối nghịch nhau là được, xem như nước sống không phạm nước giếng, còn nếu đắc tội thì xong đời. Hạ Sương và Dương Khiết có Tiêu Nhã - gia chủ của nhà họ Tiêu chống lưng, cho bọn họ tám cái lá gan bọn họ cũng không dám đi trêu vào nhà họ Tiêu nữa là. 

 Vì thế, những thế lực này chỉ đành trơ mắt nhìn Hạ Sương và Dương Khiết rời đi thôi. 

 Hạ Sương kéo Dương Khiết ra thang máy xuống thẳng đến hầm xe. 

 "Cũng không có gì, vừa rồi không phải có người gọi điện thoại cho chị sao? Người nọ hẹn chúng ta ăn một bữa, tiện thể muốn nói vài chuyện gì đó", Hạ Sương thuận miệng đáp, nhưng tốc độ bước chân cũng không chậm lại, kéo Dương Khiết gần như là chạy vào thang máy xuống hầm lấy xe. 

 "Chỉ là ăn một bữa thôi á? Thế sao trông chị Hạ lại vội vã như vậy?", Dương Khiết khó hiểu hỏi. 

 "À, người nọ không phải là nhân vật tầm thường, là cô Tiêu Nhã đấy", Hạ Sương thản nhiên nói. 

 Dương Khiết nghe xong bèn cảm thấy lại áp lực nữa rồi, mà cái này còn dữ dội hơn nữa, nó khiến Dương Khiết không thở nổi luôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK