Mục lục
Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 522: Minh Uyển nhà họ Quách, hoa nhụy tây Nhà họ Quách, Minh Uyển

 

Từ khi Kiều Bích Ngọc gả vào nhà họ Quách, chưa từng đi đến bên này, nghe nói Minh Uyển chủ yếu là nơi sinh hoạt hàng ngày của mẹ chồng cô Giang Mỹ Linh và Quách Thanh Châu.

Gô đuổi theo con mèo đen đó lại đuổi tới nơi này, thả chậm bước chân, tò mò nhìn cảnh vật xung quanh của Minh Uyển.

Ông cụ Quách ở phía Nguyên Hải là nơi yên ĩnh nhất, còn có cả một rừng trúc lớn, đình viện lầu các. Cô và Quách Cao Minh ở tại Uyển Như kiến trúc là theo kiểu Châu Âu hiện đại hóa, náo nhiệt nhất người cũng nhiều nhất. Yên Viên nghe nói trước đây là nơi cha của Quách Cao Minh ở, sau khi Quách Thanh Thừa qua đời nơi đó dường như trở thành chỗ cấm hoang vắng nhất.

Mà phòng ở Minh Uyến lại nhiều nhất, tòa lầu ba tầng, cửa gỗ chạm khắc thủ công tinh xảo, gạch nung nhân tạo màu đỏ, ngói vàng, đậm màu sắc cổ xưa.

Phía trên hành lang gỗ đỏ còn treo đèn lồng, hai bên có núi giả, cây liều, người làm ở Minh Uyển cũng rất ít, phong cảnh này đẹp như khu lâm viên vậy.

Ngoài ra, Minh Uyển chủ yếu là dùng để làm nơi tiếp khách, cô Quách Linh cũng là ở bên Minh Uyển.

Đột nhiên bụi cỏ bên phía tay phải cô có chút động, con mèo đen nhảy vọt ra, vững vàng tiếp đất Bốn chân mèo đi trên lan can hành lang gỗ nhỏ dài, vô cùng kiêu ngạo quay đầu lại, nhìn Kiều Bích Ngọc một cái, vẫy vẫy đuôi, sau đó bốn chân động tác ưu nhã, lại tiếp tục đi về phía trước.

Kiều Bích Ngọc nhìn nó nghênh ngang xuất hiện, con mèo đen này một chút cũng không sợ người, hơn nữa lúc nấy nó quay đầu lại cặp mặt đó có mấy phần khinh thường.

Con mèo này là do tên đáng ghét nào nuôi vậy.

Mặc dù oán thầm trong lòng, nhưng Kiều Bích Ngọc vẫn là nhắm mắt đuổi theo con mèo đen phía trước.

Tại sao lại đuổi theo một con mèo đen, cô ấy   cũng không thể nói rõ được cảm giác lúc này.

Cuối hành lang chạm khắc bằng ngọc bích này có một vườn hoa lớn, không mọc cao như hoa thủy tiên, cây thân hành, giống như hoa loa kèn nhưng có chút lớn hơn, cánh hoa có màu xanh tím, đặc biệt diễm lệ.

Những bông hoa lớn màu xanh tím đang nở rất rực rỡ và đẹp mắt Con mèo đen đó dừng lại ở bên cạnh vườn hoa, không đi nữa.

Kiều Bích Ngọc không có tế bào lãng mạn, chưa nói tới là người yêu hoa nhưng trước mắt là một vườn hoa màu tím mỹ lệ, từng đóa từng đóa nở rộ, vô cùng đẹp đẽ, thực khiến cho mọi người cảm thấy cảnh đẹp ý vui.

Cô đối với hoa cỏ cũng không hiểu rõ lảm, cô ngồi xổm xuống, tỉ mỉ nhìn ngắm những đóa hoa màu xanh tím này, dùng ngôn từ thô đơn giản của cô để hình dung thì lá của những bông hoa này dài nhỏ màu xanh giống như hành vậy, ở giữa mỗi quả cầu hoa mọc ra một bông hoa lớn, sáu cánh hoa màu xanh tím, và ba nhụy hoa màu đỏ.

Để sát vào ngửi, có một mùi hương hoa đặc biệt khác thường.

Kiều Bích Ngọc đối với hoa không có hứng thú, ngẩng đầu nhìn con mèo đen, bốn chân của con mèo đen lỗ mãng dẫm đạp lên những đóa hoa xinh đẹp, một đóa hoa màu xanh tím mỹ lệ bị nó đạp đến chỗ trống của đá rêu bên cạnh, nó dùng móng vuốt dẫm nát những cánh hoa màu tím này, sau đó trên đá rêu chỉ còn lại nhưng sợi nhụy hoa màu đỏ tươi   Kiều Bích Ngọc đột nhiên cảm thấy những sợi mảnh của nhụy hoa màu đỏ tươi này có chút quen mắt.

Hoa này gọi là hoa gì?

* Hoa nghệ tây” Tòa lầu kiểu Trung Quốc ba tầng trước mắt, một căn phòng ở ngay đối diện, cửa lớn bị người đột nhiên mở ra, Quách Thanh Châu nhìn cô, miệng lạnh nhạt nói 3 chữ: Kiều Bích Ngọc từ trước đến giờ không hề biết Quách Thanh Châu hóa ra là ở tại nơi này, cô rất kinh ngạc khi đột nhiên gặp Quách Thanh Châu ở đây, càng kinh ngạc hơn nữa là 3 chữ mà cô ta vừa nói lúc nấy: “Hoa nghệ tây”

“Cô nói cả vườn này đều là hoa nghệ tây?” Kiều Bích Ngọc kinh ngạc.

Cô không biết nhiều về hoa cỏ, không biết hoa nghệ tây trông như thế nào, chỉ biết nó là dược liệu sau khi phơi khô có màu đỏ và dạng sợi.

Hóa ra giá trị y học của nghệ tây chính là phần nhụy.

Bùi Hưng Nam nói rằng số đồ bổ mà cô tặng Tiểu Châu có trộn lẫn hoa nghệ tây, Kiều Bích Ngọc nhìn Quách Thanh Châu ở phía đối diện, tâm tình phức tạp, cô không muốn tùy ý vô tội người khác.

Bùi Hưng Nam oan uổng cô, mà cô lại vừa hay phát hiện ra Quách Thanh Châu bên này có một vườn lớn hoa nhụy tây.

Trùng hợp? Quách Thanh Châu nghiêng người dựa vào cửa, tay phải tùy ý dựa vào cửa, hứng thú nhìn Kiều Bích Ngọc đang ở đầu bên kia của vườn hoa nghệ tây.

Quách Thanh Châu vẫn như cũ là một khuôn mặt đơn thuần sạch sẽ, ánh mắt trong suốt, tóc.

mái bằng, thẳng suôn mượt.

Kiều Bích Ngọc luôn cảm thấy ánh mắt cô ta lúc này so với lúc bình thường có chút không giống,đắn đo mở miệng: “Chỗ hoa nhụy tây này là cô trồng?” Quách Thanh Châu thẳng thắn thừa nhận “,.

Hải sâm tổ yến của Châu Mỹ Duy đều bị tôi thêm hoa nghệ tây” Kiều Bích Ngọc kinh ngạc, tưởng như không dám tin vào tai của bản thân.

Lúc này cách một rừng hoa tím xanh, Quách Thanh Châu một thân váy dài in hoa theo phong.

cách Hàn, khuôn mặt cô ta trắng nõn thanh tú, tóc dài thẳng tự nhiên mềm mại, giống như một sinh viên đơn thuần vô hại.

Thế nhưng, Kiều Bích Ngọc nhìn cô ta, mà tim đập rất nhanh, giống như bản năng gặp nguy hiểm sẽ căng thẳng, thậm chí quên mất phải chất vấn cô ta tại sao lại phải hai Châu Mỹ Duy, phản ứng đầu tiên trong nội tâm của cô chính là hoảng Sợ.

Bản năng cảnh giác làm cho cơ thể Kiều Bích Ngọc lùi ra sau một bước, Quách Thanh Châu thì giống như một người thợ săn cực nhẫn nại và yên tĩnh, cô ta nhìn chăm chú vào từng động tác nhỏ của Kiều Bích Ngọc.

đột nhiên nói một câu: “Anh trai không thích cô.

tiếp xúc với Châu Mỹ Duy” “Tại sao cô không nghe lời!” Quách Thanh Châu chất vấn ngược lại cô.

Cô ta nói có chút nhanh, giọng điệu thể hiện rõ sự tức giận Kiều Bích Ngọc kinh ngạc đến mức trì độn nhưng vẫn cảm giác được cô ta khi nhắc đến “anh trai”, tình cảm dao động cực mạnh “Thanh Châu, tôi không muốn chơi trò mèo   vờn chuột với cô, cô rốt cuộc muốn gì…tâm trạng   Kiều Bích Ngọc bình tính lại, buột miệng hỏi cô ta.

Một tiếng ầm ầm, cửa của căn phòng đối diện bị Quách Thanh Châu kéo nhanh vào.

Cô ta không muốn trả lời vấn đề của Kiều Bích Ngọc, nên dùng phương pháp trốn tránh trực tiếp nhất.

Ngay trong nháy mắt, Kiều Bích Ngọc cảm thấy nữ tử thanh thuần trước mắt nhưng không phải là Quách Thanh Châu, vì Quách Thanh Châu trong ấn tượng của cô căn bản không biết cự tuyệt cũng không thể không có lễ phép như vậy.

Không nghĩ được nhiều vậy, Kiều Bích Ngọc thô lỗ trực tiếp dẫm lên vườn hoa nghê tây, mạnh mẽ gõ cửa thúc giục “Quách Thanh Châu, mở cửa!” Hôm nay cô nhất định phải làm rõ chuyện này, tại sao Quách Thanh Châu luôn nói với cô những chuyện kỳ lạ như vậy, lại còn hại Châu Mỹ Duy.

Thế nhưng Kiều Bích Ngọc gõ cửa mãi cũng không nhận được hồi đáp, Cô ấy cũng không phải là người hiền lành gì, hung hăng đấy mạnh cánh cửa gỗ rắn chắc, lại nghe thấy tiếng lách cách nhẹ, cánh cửa gỗ khóa bên trong vỡ ra, tiếng mở cửa vang lên.

Con mèo đen ngồi sau Kiều Bích Ngọc, nó giương đầu nhìn hành động thô lồ của cô, dường như có chút kinh ngạc, nhàn nhã lắc lắc đuôi.

Khi Kiều Bích Ngọc xông vào phòng riêng của Quách Thanh Châu, phát hiện trong phòng không có người “Đi đâu rồi?”

Phòng của Quách Thanh Châu giống như một phòng bình thường, có phòng khách, phòng ngủ, phòng thay quần áo, phòng tắm…Kiều Bích Ngọc đi tìm kiếm xung quanh, đều không nhìn thấy bóng dáng cô ta, cô ta trốn ở đâu rồi.

Đang nghỉ hoặc liền nghe thấy âm thanh mèo kêu.

Kiều Bích Ngọc quay đầu nhìn theo hướng theo tiếng mèo kêu, con mèo đen nhảy đến trên ngưỡng cửa sổ, nó cúi người xuống, đôi móng vuốt dùng sức cào xuống gỗ cửa số, cửa sổ bằng gỗ cổ xưa của Minh Uyển vuông văn , kích thước vừa đủ một người chui ra. Hơn nữa còn không lắp lưới và song sắt chống trộm, cửa sổ gỗ mở rộng.

“Lúc nãy cô ta nhảy cửa sổ ra ngoài?” Ở trên ngưỡng cửa số bằng gỗ chỗ con mèo cào vừa lúc nhìn thấy một dấu chân đầy cát.

Kiều Bích Ngọc không nói hai lời, cũng theo đó nhảy ra ngoài, mà lúc này, điện thoại của cô reo lên.

Là Lucy gọi điện thoại đến.

“Kiều Bích Ngọc, tối nay ra ngoài, tôi mời cô ăn cơm*Tâm trạng Luey không tồi, khí phách nói †o với điện thoại.

Lần trước nhờ phúc của Kiều Bích Ngọc, cô ấy được ăn vài bữa tối miễn phí, Lucy cô cũng.

không phải là người keo kiệt, nghe ngóng được Quách Cao Minh gần đây đi công tác ở nước.

ngoài, đang muốn tìm Kiều Bích Ngọc ra ngoài một chuyến ăn uống điên cuồng.

Kiều Bích Ngọc nào có tâm tình ăn uống, tâm tư vừa chuyển, lập tức nói với điện thoại: “Lucy, cô hiện tại ở đâu?” Lucy nắm điện thoại, nhướn mày nghe ngữ khí vội vàng của cô, có dự cảm dường như sắp xảy ra chuyện gì đó.

*…Vừa nấy tôi gặp Quách Thanh Châu, cô ta rất kỳ lạ, cô ta ở trong vườn nhà trồng một vườn lớn hoa nhụy tây, chính miệng thừa nhận hại Tiếu   Châu.

*Không biết hiện tại cô ta chạy đâu rồi, cô qua đây, cùng tôi tìm cô ta…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK