Chương 811
Tư Viễn An vẫn đứng nhìn cô, còn đứng tại chỗ cách cô ba mét, không chịu đi đến phòng hiệu trưởng, tựa hồ đang chờ cô lên tiếng.
Giờ này trong lòng Tư Viễn An là sóng †o gió dữ dội, sợ Kiều Bích Ngọc hỏi vì sao lại đến trường này còn cùng lớp với cô, nhưng lại có chút chờ mong, nếu Kiều Bích Ngọc hỏi, cậu ta có thể nói cho cô biết, cậu ta vì cô mà chuyển đến đây.
“Thức ăn trong trường THCS số 15 các người không tốt lắm sao?”
Trong lòng Kiều Bích Ngọc rất nghĩ ngờ, trọng điểm chú ý của cô cảm thấy không giống như vậy.
“Nghe nói bên kia một ngày bốn bữa, còn có chè ăn khuya, có dì hỗ trợ giặt quần áo, sao cậu lại đến trường của chúng tôi?”
Trường THGS số 15 là trường tư thục, tuy rằng còn không được xưng là trường quý tộc, nhưng đã là trường tư nhân trâu bò nhất nhì thành phố Hải Châu, tỷ lệ học sinh, lực lượng giáo viên đều rất ưu tú, phàm là có tiền đều thà chen chúc đến trường THCS số 15, hoặc không có cách nào mới vào trường công.
Phương Mai nghe Kiều Bích Ngọc nói trường chuẩn thành phố của mình là trường học bị hỏng, bất đắc dĩ thở dài, đi ra: “Hai người quen nhau à?”
Kiều Bích Ngọc giới thiệu đơn giản rõ ràng: “Năm lớp mười tớ từng làm gia sư cho.
cậu ấy… Hôm qua cậu ấy vẫn là học sinh mới nhập học lớp mười, hôm nay đã là học sinh lớp 12 chuẩn bị tốt nghiệp”
Tư Viễn An nghe trong lời cô nói mang theo trào phúng, cậu ta cúi đầu xuống đất thật thấp, một câu cũng không dám phản bác.
Phương Mai nhìn học đệ này, cảm thấy có chút bưồn cười, cô ấy có cảm giác như một cậu bé học sinh tiểu học ngây thơ bị Kiều Bích Ngọc hung ác bắt nạt.
“Hiệu trưởng đang chờ cậu ở văn phòng, cậu không đi qua sao?”
Phương Mai cười nhắc nhở cậu ta một câu, Tư Viễn An lúc này mới buồn bực rời đi.
Quay đầu, Phương Mai nói cho Kiều Bích Ngọc một câu: “Đừng bắt nạt thẳng bé.”
Theo phương Mai, học đệ Tư Viễn An này ở trước mặt Kiêu Bích Ngọc thật giống như một đứa bé ngoan ngoãn.
“Ai bắt nạt nó chứ, tớ chỉ cảm thấy thăng bé rất kỳ quái”
“Những năm qua học sinh lớp 10 hay lớp T1 có thành tích đặc biệt xuất sắc có cơ hội cùng học sinh lớp 12 tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học là chuyện bình thường, hơn nữa cậu không nghe thấy sao, cậu ấy nói hiệu trưởng của chúng ta là chú ruột của cậu ấy, cậu ấy muốn sang đây học thuận tiện hơn biết bao. Nếu cậu ta thực sự có bản lĩnh này, tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học cũng là lợi hại”
Kiều Bích Ngọc liền buồn bực: “Cậu nói xem, bây giờ con người sao lại thay đổi lớn như vậy, trước kia nó vừa trẳng vừa mập giống như con heo béo, hiện tại gây như cây gậy trúc. Còn có thành tích trước kia của cậu ta siêu thối rữa, đầu óc lại ngu ngốc, hiện tại lại nhảy cấp, còn nhảy tới nơi này của tớ nữa”
Nhịp sống của thời đại thay đổi nhanh chóng, con người cũng thay đổi thất thường.
Phương Mai thở dài xách cô trở lại phòng học: “Kiều Bích Ngọc, tớ vẫn không biết đầu óc cậu phát triển như thế nào” Suy nghĩ của con người này thật không hiểu nổi.
Kiều Bích Ngọc đột nhiên kéo cậu học sinh mới này ra, các nam sinh khác trong hành lang đều nhìn về phía các cô.
“Đây là tớ đang cảm thán cuộc sống này”
“Con người đương nhiên sẽ thay đổi, mấy tháng sau khi thi đại học xong, chúng ta tốt nghiệp cũng sẽ không giống như bây giờ nữa.
Không có gì trên thế giới này sẽ không thay đổi, tất cả mọi thứ đều có thời hạn sử dụng “
Kiều Bích Ngọc phản bác một câu: “Dì út của tớ từ khi sinh ra đã đối xử với tớ ấy vẫn luôn như vậy, về sau cũng nhất định như vậy: Phương Mai nhìn về phía cô, bỗng nhiên nhớ tới Kiều Bích Ngọc cho tới bây giờ chưa từng nhắc tới người trong nhà cô, người mà nghe cô nhắc đến nhiều nhất chính là dì của cô.
“kiều Bích Ngọc, cậu còn có người nhà nào khác không?” Phương Mai cẩn thận hỏi cô.
Kiều Bích Ngọc rõ ràng nghe được, lại giả điếc không trả lời lại, đặt mông ngồi trên ghế, đang lấy sách giáo khoa tiếng Anh ra đọc to.