Mục lục
Cha Của Cục Cưng Là Một Tổng Tài
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 540: Đàn ông và những cuộc giải trí về đêm

 

Giờ vui chơi giải trí về đêm của cánh đàn ông đã đến.

Ban ngày áp lực công việc rất lớn, đến tối thì   tâm trạng mới được giải tỏa, bọn họ tốp năm tốp.

ba uống rượu liên hoan tán gẫu, hoặc đến những nơi giải trí mua vui, quán bar hay thậm chí là sòng bạc.

Hôm nay Lục Khánh Nam đã hẹn một số anh em của mình đến gặp mặt tại câu lạc bộ. Bọn họ.

đều đã ngoài 30, không biết có phải do tâm thái đã già rồi hay không mà họ không còn hứng thú với những chốn vui chơi hoan lạc kia nữa, so với những thú vui đó thì việc đánh bốc một trận cho ra mồ hôi càng thú vị hơn nhiều.

“Tổng giám đốc Nam đúng là trạch nam nha”

Người bồi bàn của câu lạc bộ đã rất quen mặt với anh ta, liền chọc một câu, Lục Khách Nam đeo găng tay vào, tâm trạng vô cùng tốt, cười lớn: “Tôi vẫn thuộc hội FA mà, cứ là phải ăn chơi thêm vài năm nữa. Còn cái danh hiệu trạch nam lát nữa về nói với ông chủ lớn của cậu ấy”

Người bồi bàn cẩn thận nhìn xung quanh, thấy Quách Cao Minh vẫn chưa đến, liền thì thầm nói nhỏ: “Tuần trước, ông chủ của chúng tôi có mua một con ngựa mới, hình như là để dạy bà chủ cưỡi ngựa thì phải. Còn đặc biệt chọn một con ngựa trắng nhỏ ngoan hiền dễ bảo nhưng bà chủ chỉ mới liếc nhìn nó một cái liền lập tức tỏ vẻ không ưa cho lắm”

Lục Khánh Nam nghe đến đây thì lộ ra một biểu cảm thú vị: “Thảo nào tuần trước mấy tên đó nói không hẹn được Quách Cao Minh đi đánh gôn, hóa ra là đưa Kiều Bích Ngọc đi cưỡi ngựa à” Phải công nhận một điều rắng Quách Cao.

Minh quản cô rất chặt. Bình thường ngoài việc đế cô ở trong nhà họ Quách ra thì bây giờ còn dần đần lấn chiếm sang cả thời gian vui chơi giải trí của cô. Đến việc cô nuôi mèo cũng phải kiểm tra rõ ràng.

“Chậc chậc, cái này gọi là vợ quản chặt hay chồng quản chặt đây nhỉ” Tính ra thì sau khi Quách Cao Minh kết hôn, thời gian vui chơi giải trí với bọn họ cũng ít hơn hẳn.

Các nhân viên của câu lạc bộ vẫn vô cùng tôn trọng anh: “Ông chủ của chúng tôi rất coi trọng hôn nhân” Để biết một người đàn ông có thực sự thành công hay không, đơn giản nhất là nhìn vào cuộc sống hôn nhân của anh ta.

Trước khi kết hôn, Quách Cao Minh vốn đã không có hứng thú với mấy cái nơi giải trí ăn chơi này, thái độ làm việc của anh cực kỳ nghiêm túc.

Sau khi kết hôn, anh tôn trọng vợ như khách, không có mối quan hệ nào mờ ám cả, vì vậy trong lòng bọn họ đều rất tôn trọng anh.

Nghĩ đến cặp vợ chồng vô tâm này, Lục Khánh Nam không khỏi phàn nàn *Cậu không biết là ông chủ của các cậu suốt ngày bắt vợ mình chép Đạo Đức Kinh à, còn giảng cái gì mà vô vị nhỉ, không cần làm gì cũng trị được thiên hạ, ha ha ha rồi bà chủ của các cậu cũng bị ép cho phải ngoan ngoãn nghe lời” Lục Khánh Nam vô tư hồn nhiên nói xấu người khác còn cười một cách đầy bi ổi.

“Đang nói chuyện gì mà vui vẻ vậy” Khuôn mặt của Bùi Hưng Nam vẫn còn nhợt nhạt do bệnh chưa khỏi hẳn, giọng nói yếu ớt miễn cưỡng nặn ra ý cười, chậm rãi bước vào.

Vốn dĩ anh ta không định ra ngoài nhưng tại không thể chịu được cái tên Lục Khánh Nam phiên phức này.

“Bùi Hưng Nam, cậu vẫn sống ở ngoài một mình à?” Lục Khánh Nam lập tức bước tới, nhanh chóng chuyển chủ đề, nhìn thấy vẻ mặt yếu ớt của anh ta, không khỏi thở dài: ‘Dặn cậu mỗi ngày ăn uống đúng giờ khó khăn thật đấy. Đây là lần thứ mấy cậu nhập viện vì xuất huyết dạ dày rồi hả” Đôi khi, cũng phải nghỉ ngờ cái tên Bùi Hưng Nam này hình như có xu hướng thích bị ngược đãi.

Bùi Hưng Nam không muốn nói nhiều, chỉ gật đầu, sau đó tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống. Hiện tại anh ta không sống trong nhà họ Bùi mà ở một mình trong căn biệt thự mới mua.

“Lục Khánh Nam mau lên sàn đấm bốc đi kìa, tôi ở đây làm khán giả cho” Bùi Hưng Nam trước giờ vẫn thích nói những lời khó nghe, có điều bây giờ sức khỏe của anh ta không được tốt cho läm, đến cả giọng nói cũng không có sức lực.

Lục Khánh Nam cười lớn, cố ý vẫy vẫy đôi găng tay màu đỏ của mình, trông y như một con cua lớn vậy.

Anh ta hét lên: “Đừng lúc nào cũng chỉ làm khán giả chứ, cuộc sống mà, nhất định phải thể hiện cho thật tốt, dù cho có thất bại thảm hại đi nữa thì hãy nhớ rằng mình cũng đã có một khoảnh khắc tỏa sáng trên sân khấu. Hôm nay cậu nhất định phải là nhân vật chính, Bùi Hưng Nam lên võ đài đi, tôi cậu tập luyện với nhau, tôi chịu thiệt một chút làm bao cát cho cậu đấm vài phát là được chứ gì”

Người bồi bàn của câu lạc bộ cũng cười thuyết phục cùng: “Giám đốc Hưng Nam, chúng tôi có người ở bên cạnh chuyên hướng dẫn, anh cứ yên tâm lên võ đài đi, coi như là một bài thế dục bình thường, sẽ rất thú vị đấy” Bùi Hưng Nam biết rằng Lục Khánh Nam bọn họ có ý tốt, nhưng lúc này anh ta thực sự không có tâm trạng, vừa định mở miệng muốn từ chối. Thì đôi găng tay màu xanh có vẻ nặng được ném về phía mình, Bùi Hưng Nam có chút mất cảnh giác, theo bản năng đỡ lấy đôi găng tay được ném đến, ngây người ngẩng đầu lên nhìn Quách Cao Minh đi về phía họ.

“Cậu Quách” Các nhân viên của câu lạc bộ đồng thanh chào.

Quách Cao Minh nhìn về phía Bùi Hưng Nam, ngón tay lướt qua, chỉ lên võ đài quyền anh.

“Đưa giám đốc Hưng Nam vào phòng thay đồ” Giọng anh trầm thấp, trực tiếp ra lệnh cho các nhân viên của câu lạc bộ ở gần đó.

Không cần biết Bùi Hưng Nam có muốn hay.

không, hai nhân viên cao lớn vạm vỡ lập tức dựng thân thể gầy yếu của anh ta lên, cung kính nói: “Giám đốc Hưng Nam, chúng tôi đưa anh vào phòng thay đồ.” Sau đó liền lôi người đi.

Bùi Hưng Nam cũng không kháng cự, trong lòng cười khổ.

Quách Cao Minh cơ bản không hề thương lượng với anh ta mà trực tiếp ra lệnh.

Lục Khánh Nam ở cạnh cười vui vẻ trên nỗi đau của người khác: “Bùi Hưng Nam càng ngày.

càng ẻo lả rồi, cần phải thêm chút khí thế mạnh mẽ mới ổn.” Hôm nay Quách Cao Minh sẽ làm khán giả.

Lục Khánh Nam và Bùi Hưng Nam trên võ đài đấm bốc trông như đang diễn kịch vậy, né qua né lại, boxing không chuyên nghiệp gì cả, nhưng mà với cường độ của người trước giờ chưa từng lên sàn đánh đấm như Bùi Hưng Nam mà nói thì như này cũng đủ khiến anh ta mệt đến nỗi toàn thân toát mồ hôi hột, thở hồng hộc, cố dùng hết sức ra cú đấm.

Lục Khánh Nam thường ngày boxing với Quách Cao Minh, cơ bản chỉ là đối tác tập luyện cùng để anh đánh, hôm nay anh ta xem ra được đắc ý rồi.

“Bùi Hưng Nam, sao nắm đấm của cậu yếu ớt không có chút sức lực gì vậy hả, tôi đã giơ mặt ra cho rồi mà cậu cũng không đánh trúng được, cậu còn là đàn ông nữa không vậy?” Đại khái chính là mèo mù đụng phải chuột chết, Bùi Hưng Nam đã thực sự vung tay đấm phải lên, đấm mạnh vào sống mũi cao thẳng của anh ta.

Đột nhiên, cậu chủ họ Lục hét lên đau đớn: này, cậu đấm vào mặt tôi thật đấy à, có thất đức quá không vậy” Dưới võ đài, Quách Cao Minh mím môi bật cười Những người khác ở xung quanh cũng nịnh bợ mà cười theo ha ha.

Sau khi kết thúc trận đấu quyền anh hài hước này, Lục Khánh Nam tuyên bố rằng gương mặt điển trai của mình đã bị thương, phải dừng lại ngay lập tức, còn Bùi Hưng Nam thì cúi xuống, chống hai tay lên đầu gối, thở hổn hển, cả người đã ướt đâm mồ hôi, những giọt mồ hôi trượt theo mái tóc ngắn của anh ta rơi xuống.

Thật sự rất mệt, toàn thân kiệt sức, nhưng lại rất sảng khoái Dường như tảng đá lớn trong lòng đã được đời đi, cơ thế mệt lử, tâm trạng vô cùng dễ chịu.

Sau khí hai người vào phòng tắm tắm rửa thay quần áo đi ra, Lục Khánh Nam ngẩng đầu lên, uống một cốc nước lạnh lớn, còn cốc của Bùi Hưng Nam là nước ấm, vừa giãn gân cốt vừa nhìn nhau cười vui vẻ.

“Sao hả, trước đây cậu toàn ngồi ở dưới xem chúng tôi đánh đấm. Bây giờ cảm thấy thế nào? Không tệ chứ.” “Cũng được.” Bùi Hưng Nam bình thản đáp lại, lúc này anh   ta cần một cốc nước đường, chưa bao giờ lên võ đài đấm bốc nên cơ thể không theo kịp được.

Lục Khánh Nam chậc chậc một tiếng, ngầm hiểu rồi nói với các nhân viên câu lạc bộ: “Đem một cốc nước bổ sung năng lượng lại đây” “Cảm ơn” Tuy mối quan hệ của Bùi Hưng Nam với người nhà không được tốt cho lắm, nhưng anh ta rất cảm kích khi quen được những người anh em tốt như này.

“Thực ra, lần này là Cao Minh nhờ tôi hẹn cậu ra đấy” Lục Khánh Nam là người nói nhiều nhất trong số họ, vì vậy mọi người thường nhờ anh ta chuyển lời.

*Có chuyện gì sao?” Bùi Hưng Nam bước nhanh đến chỗ ngồi nghỉ ngơi, trong lòng có chút phỏng đoán và mong.

đợi Quách Cao Minh nghe Lục Khánh Nam kể lại răng anh ta do làm việc quá sức, quên ăn quên ngủ nên phải nhập viện vì xuất huyết dạ dày. Vốn dĩ anh không muốn quản việc nhà người khác nhưng mọi chuyện đã đến mức này, anh cũng sẵn sàng làm những gì mình trong khả năng để giúp.

đỡ “Địa chỉ ở Pháp” Quách Cao Minh trực tiếp đưa mảnh giấy qua Trong lòng Bùi Hưng Nam vô cùng kích động, lập tức cầm lấy cẩn thận nhìn.

Quách Cao Minh cũng không giải thích nhiều, mọi người đều ngầm hiếu rằng địa chỉ ở Pháp này chính là nơi mà Châu Mỹ Duy đang sinh sống, tại một khu phố cổ ở Paris.

Bệnh tình của Bùi Hưng Nam vừa mới khỏi, gương mặt vẫn còn nhợt nhạt, nhưng trong lòng đã định rằng ngày mai sẽ mua vé máy bay bay qua đó.

Lục Khánh Nam cười ẩn ý, võ vai anh ta, giống như là làm phép ảo thuật vậy, cố ý nói to lên một   cách thái quá: “Tăng tăng, xem đây có phải là vé hạng thương gia mà cậu đánh rơi không” Bùi Hưng Nam thoáng nhìn ngày xuất vé, là chuyến bay sáng mai Anh ta không nhịn được nữa mà bật cười sung sướng Tình bạn của đàn ông đôi khi thật trẻ con.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK