Chương 773
Vừa mở cửa, cô đã nghe thấy giọng nói líu ríu của Tống Manh Manh, đang kích động miêu tả về chàng trai cực phẩm này.
Tôi đã quyết định rồi, những tuần này tôi sẽ chăm chỉ đi tuần tứ phía của trường học, để xem liệu tôi có thể gặp được anh ấy hay không”
“Cậu nói xem rốt cuộc anh chàng thanh niên đó là người như thế nào? Lẽ nào là họ hàng của hiệu trưởng hay sao?” Khí chất đó khiến người ta liên tưởng đến câu nói khí chất các bậc vương giả, quý tộc mới có.
Kiều Bích Ngọc không có hứng thú với đàn ông, nên cầm quần áo vào phòng tắm tắm rửa, buổi tối trường sẽ tắt nước nóng, chỉ có thể tắm nước lạnh. Đây cũng không phải là lần đầu tiên, lúc mới bắt đầu tắm thật sự rất lạnh.
“Kiều Bích Ngọc, để tôi xuống lấy cho cậu mấy chậu nước nóng nhé” Châu Mỹ Duy đứng ngoài cửa gọi cô.
“Không cần đâu”
Cô rầu rĩ trả lời, sau đó trong phòng tắm liền truyền ra tiếng nước chảy.
Châu Mỹ Duy nghe xong cảm thấy lạnh sống lưng, có lúc, cô ấy thực sự khâm phục sự ngoan cường của Kiều Bích Ngọc, so với những cô gái trong lớp không thích cô ấy, thì các bạn ở cùng ký túc xá lại có ấn tượng tốt về Kiều Bích Ngọc. “Bích Ngọc, tối nay cậu không đi tự học, giáo viên chủ nhiệm hỏi cậu đã đi đâu, tôi nghĩ chuyện này không phù hợp để nói trước lớp, cho nên sau khi ra khỏi lớp, tôi đến văn phòng và giải thích với giáo viên chủ nhiệm rằng cậu đi làm thêm ở quán trà sữa”
Châu Mỹ Duy rất chu đáo, không nói về chuyện riêng của Bích Ngọc, nhưng vẫn nên cho giáo viên một lời giải thích hợp lý.
Kiều Bích Ngọc đang lau tóc: “Ồ, cảm ơn cậu nhé”
Bản thân cô cũng không muốn giải thích gì, dù sao năm ngoái cô đã hứa với giáo viên chủ nhiệm, cô sẽ không làm ảnh hưởng đến thành tích học tập, không cần lo cho cô.
Châu Mỹ Duy nhìn cô, trong lòng cảm thấy có chút mâu thuần.
Bọn họ đều biết Kiều Bích Ngọc có gia cảnh không tốt, sinh hoạt cũng tương đối tiết kiệm, thậm chí có lúc nghỉ ngờ Kiều Bích Ngọc chăm chỉ học tập là để giành được học bổng, nếu không có số tiền đó, có lẽ cô ấy sẽ không cố gắng như vậy.
Nhưng xem ra, Kiều Bích Ngọc thật sự không giống một người kém cỏi, nói thế nào nhỉ, khí chất của cô ấy quả thực không giống người nghèo một chút nào.
“Kiều Bích Ngọc, chiều mai cậu rảnh không, hội học sinh có chuyện cần tìm cậu”
Phương Mai đeo cặp kính cận ngẩng đầu lên nhìn cô.
“Sau khi tan học tôi phải đi làm thêm”
Kiều Bích Ngọc thẳng thắn từ chối Phương Mai giống như một người chị trưởng thành, đặt cuốn sách trên tay xuốn: lấy máy sấy tóc của mình và đưa cho cô, tiếp tục nói “Không cản trở việc làm thêm của cậu, cậu có thể bỏ qua tiết học cuối cùng giờ buổi chiều và trực tiếp đến phòng họp của hội sinh viên”
Trường của họ có 25 lớp trong một khối lớp với hơn 1..
học sinh, lớp tốt nhất là lớp của họ, trong đó có ba người ở ký túc xá 502.
Phương Mai là một học bá, không chỉ có học lực giỏi mà còn giữ vị trí quan trọng trong.
trường, lên năm thứ 3 cô dần rút lui, tuy nhiên, nếu có bất cứ chuyện gì dù lớn dù nhỏ trong hội sinh viên, cô ấy luôn có thể biết đến lần đầu tiên.
Phương Mai là chủ tịch của hội sinh viên trước đây, đang cố gắng thuyết phục Kiều Bích Ngọc giúp đỡ.
“Ngày quốc tế phụ nữ, trường chúng ta sẽ có các hoạt động với các trường xung quanh, hội sinh viên hy vọng cậu sẽ đến đó..”
“Không đi”
Kiều Bích Ngọc một bên sấy tóc, vẫn từ chối.
Muốn mời Kiều Bích Ngọc quả không dễ, nhưng Phương Mai đã có kinh nghiệm của bản thân, tha thiết vỗ vỗ vai cô ấy: “Cậu làm giúp tôi một việc đi”
Kiều Bích Ngọc tắt máy sấy tóc, nhìn Phương Mai một lượt, quả nhiên thỏa hiệp. lùi lại một bước: “Được rồi, tôi sẽ đi nghe xem họ định làm gì”
Phương Mai mỉm cười biết ơn: “Cảm ơn rất nhiều” Thành công đánh lừa cô ấy rồi.
Người khác không biết, đều nói Kiều Bích Ngọc là người máu lạnh vô tình, thật ra đối phó với cô ấy không khó, Kiều Bích Ngọc là một người miệng cứng tim mềm, lại rất tốt bụng.
Chỉ cần thể hiện răng mình gặp khó khăn và cần giúp đỡ, về cơ bản cô ấy sẽ nhiệt tình giúp đỡ.