Mục lục
Lừa Gạt Cô Vợ Nhỏ Để Yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cốc cốc cốc! Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, phá vỡ gian yên tĩnh trong phòng.


Thở dài......


thầm thở phào nhõm, Cơ Liệt Thần cám ơn người nào đứng ở ngoài phòng gõ cửa. Bởi vì, tiếng gõ cửa của đối phương làm cho mình có loại cảm giác như trút được gánh nặng......


Cười tiếng tự giễu, gương mặt đẹp trai xẹt qua nụ cười khổ sở.


Tay Cơ Liệt Thần từ gương mặt trơn bóng của chảy xuống, "Xem ra, hôm nay thuận tiện...... hay là lần sau bàn thôi."


Dứt lời, người đứng dậy, Lâm Nhược Kỳ kinh ngạc nhìn bóng lưng của anh, rất ngạc nhiên phát dường như mới vừa rồi từ đáy mắt anh nhìn thấy cảm xúc gọi là "Lo lắng"?


ra Tang Tuyết Phù gõ cửa dạ vũ sắp bắt đầu, mang Lâm Nhược Kỳ tới phòng của Lynda hóa trang.


Cơ Liệt Thần khẽ vuốt cằm, nhìn thoáng qua Lâm Nhược Kỳ vừa đúng liếc thấy những vết hôn kia ở người, trong lòng có chút vui, cất giọng dặn dò: "Tuyết Phù, mặc cho ấy kín đáo chút, tránh lại bị người theo dõi."


Lâm Nhược Kỳ im lặng, cúi đầu nhìn qua nhiều vết hôn đỏ đỏ, tím tím người mình, lẩm bẩm: "Vốn có ràng như vậy, còn phải bị anh làm cho thành như vậy sao......"


Ở lại bên trong căn phòng, cậu chủ nào đó nên lời......


Mà Tang Tuyết Phù cũng che miệng cười trộm dứt.


tới phòng của Lynda, Lâm Nhược Kỳ nhìn thấy để lên bàn nhiều loại bàn chải và bình màu sắc rực rỡ, hấp dẫn sức chú ý.


"Ah? là lợi hại! Lynda, những thứ mỹ phẩm này của mới lạ đấy......" khó có thể tin được trừng mắt nhìn, để mặc cho Lynda cầm loại kem gì đó ở mặt của vỗ vỗ đánh đánh, quệt quệt bôi bôi chút. Hết cách rồi, đối với mỹ phẩm chỉ biết được ba loại là phấn trắng, bút kẻ lông mày và son môi.


Cẩn thận nhìn mấy thứ này của Lynda chút, hay...... Chỉ là bàn chải thôi có mười mấy, hai mươi loại, còn có các loại màu sắc bóng mắt, chì vẽ mắt, má hồng, son nước...... Quả có thể bày cái quầy hàng để bán!


Tang Tuyết Phù thấy dùng ánh mắt sùng bái nhìn Lynda, liền xen vào: "Ở phương diện này Lynda là chuyên gia, kỹ thuật trang điểm của tôi đều học được từ ấy. Phụ nữ nha, phải biết thưởng thức mình, mọi người mới có thể vui vẻ. Lâm Nhược Kỳ, phải là tôi..., nhưng cũng có thể học tập trang điểm tốt, đừng cả ngày chúi đầu vào canh suông mì sợi và đem vẻ mặt như xác chết ra gặp người, nếu sau này, anh họ tôi ghét bỏ, cũng đừng trách tôi nhắc nhở nha."


Khóe miệng Lâm Nhược Kỳ giật giật: "Biểu tiểu thư, mở miệng ra đúng là rất ác độc a......"


Lynda cũng cười theo: "Bây giờ mới biết miệng của ấy rất độc sao? cho biết, Nhược Kỳ, ấy có biệt danh nha."


Lâm Nhược Kỳ trợn to mắt, tò mò hỏi: "Biệt danh? Tuyết Phù có biệt danh sao? Là cái gì...... Tại sao tôi biết?"


Lynda muốn vạch trần, ngờ Tang Tuyết Phù quyến rũ vén mái tóc đen, trong nháy mắt giống như hóa thân thành nữ thần, toàn thân tỏa sáng: "Bọn họ cũng gọi tôi là...... Medusa."


"Cái gì? Medusa? Là cái gì vậy?" hiểu.


Lynda: "Medusa, chính là ác nữ đầu người mình rắn trong thần thoại Hy Lạp a, biết sao?"


Khóe miệng Lâm Nhược Kỳ giật giật: "Tôi đối với Hy Lạp Thần Thoại quen...... Nhưng tại sao phải cho cái biệt danh này? Dường như dễ nghe a."


Lynda và Tang Tuyết Phù xuề xòa cười cười, cùng: "biết cái gì, đây đương nhiên là ám chỉ vẻ đẹp và trí khôn kết hợp hoàn mỹ, cũng là thân của miệng lưỡi ác độc."


"......" Lâm Nhược Kỳ chợt cảm thấy biết gì, đây cũng phải là cái tên gì tốt a, nhưng dáng vẻ Tang Tuyết Phù phớt lờ còn lấy ra khoe khoang, biết ấy nghĩ thế nào.


Chỉ cảm thấy Lynda cầm phấn dán vào gương mặt đột nhiên cảm thấy gương mặt đau đến khó chịu, nhịn được hít hơi khí lạnh.


"Thế nào, nơi này vẫn còn đau hả? Đều do tên Lôi Thiệu Đình đó, đối với phụ nữ ra tay quá độc ác......" Lynda đành lòng, "cố chịu chút, tôi che mất dấu vết cho"


Lâm Nhược Kỳ gật cái, đột nhiên nhớ lại chuyện mới vừa rồi, nhịn được hỏi: "Nghe, bạn của anh ta chết rồi sao?"


Lynda hỏi: "Người nào? là Lôi Thiệu Đình sao?"


"Đúng vậy?"


Tang Tuyết Phù trả lời: "chính xác, đó phải là bạn anh ta, mà là vợ của anh ta, cũng là người cộng của anh ta. Dường như nghe ấy bởi vì Lãnh Như Phong mà chết, nhưng rốt cuộc nguyên nhân cụ thể là gì, chúng tôi cũng biết."


"A, như vậy sao......" Lâm Nhược Kỳ khẽ gật đầu, như có điều suy nghĩ nhìn mình trong kính chút, nhớ lại chuyện trước đó, đột nhiên có loại cảm giác chưa tỉnh hồn......


Kỹ thuật trang điểm của Lynda hết sức thành thạo, chỉ mới tới hai mươi phút trang điểm cho Lâm Nhược Kỳ khuôn mặt xinh xắn, nhìn thành quả tay mình chế tạo ra, là có chút cảm giác thành tựu. Vì vậy, hăng hái lấy ra bộ dạ phục và hộp trang sức, mài súng sèn soẹt, chuẩn bị cho Lâm Nhược Kỳ mặc bộ áo giáp ra trận!


"Chờ chút! Anh họ mới vừa, cho ấy mặc kín đáo chút." Nhìn thấy Lynda chuẩn bị xong dạ phục và đồ trang sức, lúc này Tang Tuyết Phù mới nhớ tới chuyện này.


Nghe vậy, Lynda nổi giận, tuôn ra câu tục bằng tiếng anh khó nghe,: "Có lầm hay? Cơ lão đại cho phép bạn nhảy của mình mặc dạ phục, vậy còn để cho tôi hóa trang cho ấy làm gì. Ai nha, là đáng tiếc gương mặt xinh đẹp này, chậc, chậc, chậc......" Lynda nắm cằm Lâm Nhược Kỳ, nhìn trái, nhìn phải chút, trong miệng vẫn ngừng oán trách.


Lâm Nhược Kỳ cũng có ý kiến gì, gãi gãi đầu,: "ra, bản thân tôi cảm thấy mặc cái gì cũng sao cả"


"ngốc a!" Tang Tuyết Phù cũng nổi giận, "Đại thọ 60 tuổi của ông già họ Lãnh, tới tham gia dạ vũ giàu cũng quý, mọi người đều ăn mặc xinh đẹp, cho ăn mặc xinh đẹp chút làm mất mặt anh họ tôi đấy!"


Lâm Nhược Kỳ bĩu môi, lơ đễnh: "Làm sao biết chứ? cảm thấy toàn thân tôi, từ trong tới ngoài cũng tràn đầy nét đẹp tiềm sao?"


Tang Tuyết Phù và Lynda cảm thấy buồn nôn, cùng kêu lên: "cảm thấy......"


Cuối cùng, Tang Tuyết Phù còn bổ sung thêm câu: "Chỉ có người có vẻ đẹp bên ngoài người ta mới có thể ra sức cường điệu nét đẹp tiềm!"


Lynda đưa ra ngón tay cái, bày bỏ hết sức đồng ý đối với lời này của Tang Tuyết Phù, Lâm Nhược Kỳ tức giận muốn hộc máu, "...... Hai nông cạn!"


Tang Tuyết Phù hỏi "Vậy mang theo quần áo gì?"


Lâm Nhược Kỳ nhìn trần nhà chút, trả lời: "Chỉ mang theo hai bộ đồ bình thường để thay đổi, hai bộ đồ lót, còn có hai cái áo ngủ."


Lynda và Tang Tuyết Phù thất vọng ngã nhào, quỳ xuống đất im lặng......


Lâm Nhược Kỳ giọng lầm bầm: "Nhưng ai cho tôi biết có buổi dạ vũ nha, hơn nữa tôi cũng có dạ phục......"


Ngược lại, Lynda lóe lên ý tưởng, trong lòng có chủ ý......


Tám giờ tối, đúng giờ dạ vũ, bức màn che kéo ra.


Tiếng dương cầm du dương vang vọng ở bên trong đại sảnh du thuyền, mỗi tấc mặt cửa sổ trang hoàng xa hoa cổ điển và tinh xảo, ánh đèn chập chờn bao phủ, làn váy càng thêm chập chờn. Các mang mủi giày kim cương, mặc các loại trang phục hoa lệ khêu gợi, hoặc dáng vẻ thướt tha mềm mại, xoay tròn trong sàn nhảy, hoặc nở nụ cười tươi đẹp xuyên qua bên người các thân sĩ....


Dĩ nhiên, cũng có số rất ít muốn trong tối nay tìm kiếm các trẻ táo bạo, các đoan trang ưu nhã bên cạnh ngắm nhìn những người đàn ông ưu tú ở cách đó xa, bàn luận xôn xao.


"xem, Cậu chủ Cơ quả nhiên đẹp trai giống như trong truyền thuyết, chỉ có người có thân phận như anh ta, mới có tư cách đơn độc tiến vào trong đại sảnh......"


"Nhưng tôi thích Cậu chủ Lãnh hơn, cảm thấy khuôn mặt anh ấy rất Man sao? nhìn da tay của anh ấy xem, có phải rất khỏe đẹp hay? Tôi nghĩ phương diện kỹ thuật nhất định rất tốt......"


"Vậy cũng nhất định, nhìn thấy dáng dấp cái mông của cậu chủ Cơ rắn chắc lại vểnh lên sao, cần đoán cũng biết động tác mông rất **......"


"chuyện như thế này mà sợ bị...... nhưng dường như hai người bọn họ chưa có bạn nhảy đấy?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK