thể, anh rất có chút tài năng, bất kể là rửa rau, xắc thức ăn, nấu canh, vo gạo …, loạt động tác làm liền mạch, hơn nữa ưu nhã tự nhiên, nhìn vô cùng có tính thưởng thức, giống người bình thường lúc nấu ăn mồ hôi như mưa nhếch nhác, biểu của anh càng giống như trình diễn.
nghĩ, có lẽ anh chính là kết hợp hoàn hảo giữa nghệ thuật và ưu nhã, người đàn ông này trời sinh nên làm diễn viên, biểu diễn chút nghệ thuật mà phải Trùm Xã hội đen gì đó......
Điều quan trọng là người đàn ông này rất biết làm người ghen tỵ a, chẳng những động tác của anh hoàn mỹ thành thạo mà còn có thể làm rất chuyên tâm!
Ngay như bây giờ, anh và Lâm Nhược Kỳ trò chuyện câu được câu.
"Bà xã, em muốn hưởng tuần trăng mật ở đâu?"
"Cái này...... em biết." chưa bao giờ nghĩ tới mình kết hôn sớm, dĩ nhiên càng nghĩ tới chuyện hưởng tuần trăng mật.
"Vậy anh bảo Tuyết Phù giúp thu thập số tài liệu, đưa cho em xem, sau đó em lựa chọn vậy."
"Ừ, cũng tốt."
"Bà xã, vậy em tính khi nào?"
"Cái này...... Em cũng biết a......" lúng túng trả lời.
cậu chủ nào đó lại rất vui vẻ, tự tiện làm chủ, "Vậy chúng ta vào tháng sau, lúc đó thời tiết thích hợp."
"Ách...... Anh quyết định là được rồi." Lâm Nhược Kỳ chợt nghĩ đến cái gì, hỏi, "Đúng rồi, anh làm sao tìm được em vậy?"
Cơ Liệt Thần giảo hoạt cười tiếng, chỉ về phía vai phải của, "Nhìn bả vai em biết."
"Bả vai của em?" hiểu.
"Ừ, còn nhớ anh đóng dấu ấn ‘Liệt Diễm’ cho em?" Cơ Liệt Thần cúi đầu làm công việc trong tay, đầu cũng ngẩng lên, rất thản nhiên, "dấu ấn đó có hệ thống định vị, anh dùng cái đó tìm được em."
Lâm Nhược Kỳ á khẩu trả lời được, cái dấu ấn nho mà thôi, thậm chí có công dụng như vậy?!
bên, Heber đột nhiên xen vào, "Đây chính là hợp nhất ba hệ thống vệ tinh định vị toàn cầu công nghệ cao, phải bỏ ra món tiền khổng lồ đặt hàng thành kiệt tác vĩ đại, toàn thế giới chỉ có cái này thôi."
"......" lại lần nữa ngạc nhiên, hoàn toàn đánh mất phản ứng tự nhiên.
"Lại cảm động?" Cơ Liệt Thần trêu ghẹo, "Nếu cảm thấy cảm động ăn hết chén cháo này."
Lâm Nhược Kỳ ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên, Cơ Liệt Thần nấu xong chén cháo táo đỏ ngọt ngào tình. Khoan hãy, cháo này xa bay đến mùi thơm, Lâm Nhược Kỳ ngửi xong, dường như có chút đói bụng.....
Heber lo lắng cháo nóng làm bị thương tay Cơ Liệt Thần, vốn định mình bưng chén cháo cho Lâm Nhược Kỳ, ai ngờ bị Cơ Liệt Thần hung hăng trừng mắt, "Heber, ông tránh ra, tôi muốn tự mình đút cháo cho bà xã."
Heber lo lắng muốn chết, "Cậu, cậu chủ, cậu coi chừng phỏng tay, thân thể cậu quý giá......"
Nghe vậy, ánh mắt Cơ Liệt Thần đong lại, có chút vui, "Thân thể của bà xã tôi quý hơn!"
Biết anh tức giận, Heber lập tức im miệng.
Cơ Liệt Thần dính người như vậy khiến cho Lâm Nhược Kỳ khó thích ứng, gương mặt trở nên màu gan heo, quẫn bách khoát tay,,. "Anh đừng như vậy, đừng luôn gọi là em...... Khụ khụ, bà xã, bà xã......"
Giọng càng càng tiếng, càng càng nắm chắc, cuối cùng là lúng túng im lặng.
Bởi vì, trong con ngươi xinh đẹp của cậu chủ nào đó, nửa uất ức, nửa mong đợi nhìn.
Ách...... Được rồi, thừa nhận, đây là biểu thân mật giữa vợ chồng, gọi ông xã, bà xã gì đó cũng là bình thường, cũng miễn cưỡng tiếp nhận, chẳng qua để thỏa hiệp phải chút cầu.
Thở dài cái,, "Được rồi, lúc anh ở chỗ riêng tư có thể gọi em là bà xã, ở trước mặt người ngoài, anh nên gọi em là Nhược Kỳ......" Đây là nhượng bộ cuối cùng của rồi.
Trong tròng mắt đen thâm thúy của Cơ Liệt Thần thoáng qua tia giảo hoạt sáng loáng, mặc dù mặt vẫn điềm tĩnh nhưng trong lòng vui vẻ dứt.
Hai tháng qua chung đụng, anh hiểu rất tính tình Lâm Nhược Kỳ, hai chiêu "Chính sách dụ dỗ" cùng với "Quấn chặt", dùng ở người lần nào cũng đúng.
Lộ ra nụ cười vô hại, Cơ Liệt Thần cười, "Anh biết rồi, bà xã."
Nghe vậy, chân mày nhíu chặt, nghiêm mặt, "Heber còn ở đây, anh nên gọi em là Nhược Kỳ!"
Anh giải thích, "Heber phải người ngoài."
"......" đen mặt, được rồi, lại anh, chỉ có dùng ánh mắt cảnh cáo anh.
Ai ngờ, bị anh trêu chọc, "Bà xã, cần thường xuyên trừng mắt, động tác này đối với khuôn mặt của phụ nữ có lợi, làm tăng nếp nhăn trán." Dứt lời, vẫn múc muỗng cháo, nhàng thổi bay hơi nóng phía cho cháo từ từ nguội lại đến nhiệt độ thích hợp để ăn.
"Anh!" Cả người Lâm Nhược Kỳ gần như điên mất.
muốn bác bỏ, liền bị anh dùng muỗng cháo chận miệng.
Cơ Liệt Thần dịu dàng hỏi, "Nếm thử chút, anh nấu cháo ăn ngon?"
Cháo ngọt vừa miệng, Lâm Nhược Kỳ liền ngây ngẩn cả người, lẩm bẩm, "Cháo này......"
Vào miệng tan, ngọt mà ngán, mùi vị tuyệt vời, quả...... vô cùng ngon miệng!
Cơ Liệt Thần lo lắng ăn quen, giải thích, "Ở trong cháo anh bỏ thêm ít táo đỏ và mật ong, nghe các thích ăn ngọt, cho nên anh bỏ thêm chút nữa.,. Hương vị thế nào? Có thể quá ngọt hay?"
Nghe vậy, chóp mũi của khỏi có chút ê ẩm, gương mặt lại ửng đỏ, ấp úng đáp lại, "Rất, ăn rất ngon......"
"Ừ, vậy tốt, đúng rồi, anh còn làm chút món rau trộn, là dùng cải trắng và thịt xào lên, có muốn thử chút hay?"
Lâm Nhược Kỳ kinh ngạc thôi, anh quả chính là người tài giỏi vạn năng, ông xã vạn năng như vậy đâu tìm?!