Cảnh tượng này làm cho người ta rợn cả tóc gáy! liên tưởng đến cảnh tượng trong phim ma, trong nháy mắt cả người nổi da gà! Trong lúc nhất thời, sợ hãi đến dám quay đầu lại nhìn...... Cho đến khi có bàn tay lạnh như băng mang theo hơi gió lạnh chạm vào gáy của, mới mất khống chế kêu to lên!
Đáng tiếc chữ cũng kịp ra khỏi miệng, liền bị cái tay kia chặn lại chặt chẽ!
Sau đó, cây kim bén nhọn chọc vào bên gáy đau nhói rồi biến mất!
Cảm giác nơi đau nhói trong nháy mắt tê dại làm cho Lâm Nhược Kỳ rất nhanh hiểu, có lẽ mình bị tiêm vào thứ gì. Vậy mà cùng lúc, ý thức, ánh mắt và não bộ mơ hồ, hơi thở cũng trở nên khó khăn, tức và bóng đen đồng thời ập tới, thậm chí Lâm Nhược Kỳ cũng nhìn thấy là ai, ngã xuống......
Lâm Nhược Kỳ cũng biết, lúc té xỉu mấy phút sau, Tô Chỉ San cũng ra ngoài hóng mát, là người chứng kiến cũng bị đối phương làm cho hôn mê.
Hai ngủ mê man bị mấy người đàn ông vạm vỡ che mặt thô lỗ nhét vào chiếc xe bánh mì giấu kín trong góc, hai tay hai chân cũng bị dây thừng trói lại chặt, ngay cả hai mắt cá chân cũng cách nào nhúc nhích, vả lại há miệng được, môi cũng bị dán kín.
Hai người bọn họ bị bí mật mang đến nhà xưởng hoang phế nơi nào đó ở Tây Giao, nơi đó vừa vặn cách "Liệp Diễm" ở Nam Thành 2 km......
Mười phút sau, bên trong "Liệp Diễm".
"Cậu cái gì?! tìm được?!"
Ly rượu trong tay bị hung hăng ném màn hình TV bên trong phòng! Màn hình điện tử trong nháy mắt phát nổ! Dòng điện màu xanh lam ở trong đường nứt phát ra tiếng tí tách......
"Đúng vậy, phát hành tung của mợ chủ. Ách, còn có Tô tiểu thư cũng thấy......"
Mỗi dây thần kinh căng cứng, hộ vệ A Bưu cong người 90 độ, mặc dù giọng trả lời xem như vang dội, ánh mắt lại dám nhìn thẳng vào mắt Cơ Liệt Thần ở trước mặt.
Kẻ ngu cũng cảm nhận được, bây giờ hơi thở giết chóc của Cơ Liệt Thần nặng bao nhiêu.
Suy nghĩ trong chốc lát, giống như cố gắng đè nén cảm xúc, xoay người đưa lưng về phía A Bưu, Cơ Liệt Thần trầm giọng: "Lập tức trở về Lư Đăng Bảo!"
Chỉ có ở Lư Đăng Bảo số 1, chỉ có ở sào huyệt "Liệt Diễm" mới có trang bị hệ thống định vị vệ tinh cường đại, tại tình huống này chỉ có thể dựa vào hệ thống vệ tinh định vị tìm hành tung của Lâm Nhược Kỳ.
Anh đóng vào dấu ấn "Liệt Diễm" người Lâm Nhược Kỳ, thực tế là dụng cụ định vị theo dõi. Đây là sử dụng kỹ thuật công nghệ laser nhiệt độ cao, trong nháy mắt khảm vào máy thu tín hiệu vệ tinh điện tử Nano, đồng thời có thể tiếp nhận ba hệ thống phóng làn sóng điện lớn nhất toàn cầu.
Trước mắt, toàn cầu có ba hệ thống vệ tinh định vị, là hệ thống CL của Russia, là hệ thống GPS của Mỹ, hai hệ thống này cũng do 24 vệ tinh đứng yên xích đạo 30.000 mét tạo thành, hệ thống khác là Galileo trong giai đoạn thí nghiệm ở Âu châu, dự tính do 30 vệ tinh tạo thành.
Ba hệ thống vệ tinh định vị này trị giá biết bao nhiêu tiền, vậy mà Cơ Liệt Thần cầm trong tay "Liệt Diễm", cùng với máy nhận tín hiệu Nano khảm vào trong da Lâm Nhược Kỳ trị giá bao nhiêu tiền!
cách khác, mặc kệ Lâm Nhược Kỳ góc nào thế giới hoặc gian gần xung quanh, đều bị ít nhất 4 vệ tinh dò xét đến tín hiệu người, tín hiệu này sau khi gửi đến trạm tiếp nhận, thông qua dụng cụ chuyên dụng, tính toán làn sóng điện vệ tinh khác phát tới, thời gian chênh lệch cực, mà có thể lấy được kinh độ, vĩ độ cùng độ cao gian ba chiều, tọa độ và thời gian chính xác!
Nếu muốn chính xác hơn, có thể dùng vệ tinh hình ảnh độ phân giải cao để cẩn thận quan sát các nguồn tín hiệu, hợp thành đường kính rađa thu được các dạng hình ảnh nhất địa điểm tra xét có thể chính xác đến nửa thước Anh!
Cho nên, anh từng cho Lâm Nhược Kỳ, trước mắt chỉ có mình, người duy nhất bị anh đóng dấu ấn riêng, thế chút cũng sai!
Ban đầu, anh bỏ ra món tiền khổng lồ mở ba hệ thống vệ tinh định vị đối với chức năng dân là ra là có mưu đồ khác. Nhưng nếu cho, anh cũng hối hận, ngược lại may mắn quyết định của mình cũng phải là nhất thời xúc động.
Hôm nay, máy nhận tín hiệu có thể chút công dụng, vừa đúng dùng nó để xác định hành tung của.
Nghĩ đến mọi chuyện, dường như trong chỗ tối ông trời sớm định trước.....
đường cao tốc, chiếc xe chở Container chạy hết tốc độ tiến về phía Tây Giao.
Bên trong Container hai ngủ mê man, Lâm Nhược Kỳ tỉnh lại trước, bị đông cứng tỉnh lại.
Lúc ra có quấn khăn choàng, có lẽ người bắt cóc cảm thấy khăn choàng người rối bù rất cản trở, liền lột xuống. Mặc váy vải bông mỏng manh, Lâm Nhược Kỳ run rẩy tỉnh lại, đầu tiên nhìn thấy là con rết quỷ dị dữ tợn trước mặt!
"tỉnh rồi hả?" Đối phương nhíu mày, có vẻ kinh ngạc, "Loại thuốc này, người bình thường phải ngủ mê man ngày đêm, lại bao nhiêu giờ tỉnh, quả nhiên hổ là Cơ lão đại dạy dỗ nên a."
Tiếng ngông cuồng của đối phương truyền vào trong tai làm cho Lâm Nhược Kỳ rét mà run.
rảnh để suy nghĩ lời "Ngủ mê man" của đối phương, ánh mắt của Lâm Nhược Kỳ yên lặng nhìn con rết dán vào cổ tay đối phương, cảm thấy dường như từng quen biết.
Ngước mắt vừa nhìn, hoảng hốt!