Giọng trầm thấp vững vàng, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, tất cả mọi người tò mò "Nhược Kỳ" là ai, ánh mắt rối rít tập trung vào bóng dáng nhắn ngồi ở trong góc sofa.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người, Lâm Nhược Kỳ co quắp cúi đầu.
Mọi người thấy lời nào, cũng đều vui vẻ chuyện trò của mình, dường như cũng có tồn tại......
Nhưng có người chú ý tới.
làn gió thơm phất đến, Lâm Nhược Kỳ bị chen kế bên, xinh đẹp ngồi ở bên cạnh Lâm Nhược Kỳ, tự nhiên nhìn mỉm cười.
"Xin chào, tôi là Tô Chỉ San."
Lâm Nhược Kỳ kinh ngạc giương mắt, phát chính là mới vừa rồi Cố Huyền Dạ mang tới.
"... chào...... Tôi là Lâm Nhược Kỳ." Vừa cẩn thận đáp lời, vừa quan sát.
ấy có mái tóc đen mềm mại như tơ lụa, chải chuốt rất thanh lịch, đôi mắt dưới mày liễu như hồ nước, rất rung động lòng người. Nhìn toàn thân, có nửa chút kiêu ngạo ác liệt của nhà giàu, lông mày đoan trang, bờ môi mấp mái thanh thản và bình yên, có vẻ rất cao quý và trang nhã.
Từ đầu ngón tay tinh tế như ngọc của đưa tới..., phần khí chất nhã nhặn lịch bình tĩnh này là bẩm sinh, cộng thêm mặc bộ váy cực kỳ khêu gợi, cả người càng lộ vẻ yểu điệu, xinh đẹp mềm mại, đẹp gì sánh nổi.
Lâm Nhược Kỳ thích vật xinh đẹp, cũng thích người xinh đẹp.
đẹp trước mắt này làm cho nhịn được nắm lấy tay của đối phương.
Sau khi đơn giản tán gẫu, biết này chẳng những xinh đẹp mà còn rất thông minh, ánh mắt hết sức nhạy cảm.
Dường như Tô Chỉ San nhìn ra khó chịu, vô tình hay cố ý hỏi "Lâm tiểu thư, thứ cho tôi mạo muội hỏi,...... Thích Cơ Liệt Thần chứ?"
Trong lòng Lâm Nhược Kỳ cứng lại.
Cái gì? thích Cơ Liệt Thần...... Chính cũng biết đáp án, đối phương liếc mắt cái xác định, ấy làm sao nhìn ra được?
"...... Làm sao biết?!" hoảng sợ hỏi.
"Tôi nhìn ánh mắt của biết." Tô Chỉ San mỉm cười mê người, giải thích.
Trong lòng Lâm Nhược Kỳ khẽ run, hốt hoảng cúi đầu, "Tôi... chẳng qua tôi lo lắng cho anh ấy...... Thân thể anh ấy tốt lắm."
Ngoài mặt hợp tình hợp lý, thực tế, chỉ có chính biết, dối......
Dường như Tô Chỉ San quá hiểu lời, kinh ngạc quay đầu lại nhìn Cơ Liệt Thần góc ghế sa lon khác, cùng người đẹp chuyện trò vui vẻ, khóe miệng lộ ra màn nhàn nhạt mỉa mai, "thể nào, nhìn dáng vẻ lả lơi gây họa của anh ta...... giống a."
Nghe vậy, Lâm Nhược Kỳ luống cuống hơn, nếu lời này của Tô Chỉ San bị anh nghe, biết bị hiểu lầm thành cái dạng gì.
Vì vậy, lắc đầu liên tục, khoát tay, "phải vậy, ra bình thường anh ấy phải như vậy......"
Lời đến nửa, hơi ngạc nhiên.
Thành mà, bình thường anh phải bộ dáng này, ra căn bản cũng biết. Có lẽ, chẳng qua trong tiềm thức của muốn thừa nhận anh thân mật cùng những khác như vậy......
Đầu tiên là vô ý, lại vừa đúng nhìn thấy Cơ Liệt Thần chậm rãi tới, đôi mắt anh cười như cười, lại như có như cảnh cáo.
"Bà xã tương lai thân ái, em ở đây xấu chồng sao?"
"......" Lâm Nhược Kỳ đen mặt.
Người đàn ông đáng chết này, anh đặt máy nghe lén người sao? Tại sao bọn họ cái gì cũng biết phải ràng như thế?!
Bên cạnh, Tô Chỉ San hiển nhiên biết Lâm Nhược Kỳ và Cơ Liệt Thần sắp kết hôn, vừa nghe anh gọi Lâm Nhược Kỳ "Bà xã tương lai" lập tức lộ ra bộ dáng thể tin.
là người thể nhìn bề ngoài a, nữ sinh quá trẻ tuổi như vậy sắp kết hôn? Mà đối phương lại là Trùm Xã hội đen Cơ Liệt Thần, nhìn thế nào cũng cảm thấy hai người bọn họ là tổ hợp kỳ quái a.
Nhớ tới lời của mình mới vừa rồi quá đột ngột, Tô Chỉ San liên tục xin lỗi, "xin lỗi, tôi phải ý đó......"
Lâm Nhược Kỳ vội vàng giúp hoà giải, "có gì, tôi và Tô tiểu thư chẳng qua tùy tiện tán gẫu mấy câu, có anh."
Dứt lời, dứt khoát đứng dậy. Ở chỗ này là nhàm chán a, phải bị anh dùng lời nghẹn chết chính là bị anh dùng ánh mắt giết chết, muốn ra ngoài dạo......
Vì vậy, đứng dậy rời, "Tôi toilet chút, mọi người chơi, cần phải để ý đến tôi."
"Có muốn anh cùng với em hay?" Cơ Liệt Thần yên lòng nhìn.
"cần!" Dứt lời, bóng dáng xinh xắn của Lâm Nhược Kỳ ra khỏi phòng.
Từ trong chỗ xa hoa đồi trụy làm người ta hoa cả mắt thoát ra ngoài, ngược lại nhõm hơn nhiều rồi.
ghé thăm http://truYencuatui.net/ để đọc truyện
Lâm Nhược Kỳ từ từ ra cửa phòng, chậm rãi men theo bậc thang chạm trỗ hoa văn đến tầng trệt, ngoài phòng yên tĩnh làm cho cảm thấy tất cả mọi thứ vừa rồi dường như chỉ là giấc mộng.
ôm chặt cánh tay, nhìn vầng trăng sáng đỉnh đầu, mình trầm tư.
Cơ Liệt Thần để cho "Học tập", chắc hẳn anh để cho "Học tập" nghênh hợp đàn ông như thế nào, giống như Oanh Oanh vậy, ngồi ở bên cạnh anh, ôm cổ của anh, lúc bị vuốt ve và hôn tránh né mà cười duyên nghênh đón, sóng mắt như nước, thân mềm như rắn.
Anh muốn cho học như vậy? Sau đó, đối với anh cũng......
Xì khẽ tiếng, ra trong xương người đàn ông này xấu đến như vậy.....
Nhưng thể, cũng phải là mấy oanh oanh yến yến, làm được những thứ này......
Huống chi, anh lại cho mặt mũi, tại sao phải làm như vậy? Hừ, nhìn cái cũng biết là cố ý mang đến xem những chuyện tục tĩu, làm cho khó chịu trong lòng, mắc mưu anh đấy......
trái lương tâm mắng, trong miệng lẩm bẩm, vô tình vào sân cỏ hoang vắng.