"Hư, chớ lộn xộn." Nét mặt Cơ Liệt Thần bình thản ung dung, nghiêm trang hoàn toàn cảm thấy tư thế như vậy có gì khó chịu, "Tay phải khoác lên vai tôi, tay trái nắm chặt tay của tôi, nghe nhịp nhạc......"
Mặt của Lâm Nhược Kỳ đỏ hết: "Nghe, nghe nhịp cái gì? Tôi căn bản cũng có di chuyển!"
Cơ Liệt Thần cười, ngửa đầu hôn hít môi của, chỉ nhàn nhạt mổ mổ, "chỉ cần nghe nhạc là được. Chú ý, tôi muốn xoay tròn."
"......" quẫn bách, vội vàng đem mặt vùi vào trong cổ anh.
Tiếp đó là hồi trời đất quay cuồng lâu!
Rốt cuộc, Lâm Nhược Kỳ phân trời đất, có lẽ đầu choáng hoa mắt, trong nháy mắt hoảng hốt, ôm lấy gáy của anh, hít thở cũng khó khăn......
"Đợi chút, đây phải là khiêu vũ......" ôm cổ của anh thào, gương mặt vẫn quẫn bách ửng hồng.
"Đây chính là khiêu vũ." Giọng hấp dẫn của Cơ Liệt Thần hòa trong tiếng nhạc, giống như là giọng dễ nghe nhất, "cảm thấy bộ dáng khiêu vũ của chúng ta là đôi sao kết hợp hoàn mỹ nhất sao?"
Đỏ mặt, im lặng lâu.
Tại sao ở trước mặt của anh, càng ngày càng thích đỏ mặt đấy......
Khúc nhạc kết thúc, dường như Cơ Liệt Thần cũng có ý định thả xuống, Lâm Nhược Kỳ đỏ mặt, giọng cúi sát bên lỗ tai anh,: "Thả tôi xuống...... Rất nhiều người nhìn đấy."
Anh khẽ cười tiếng, nhàng: "Sợ cái gì? Dù sao bao lâu nữa, gả cho tôi, coi như bây giờ là thể tình cảm trước cho bọn họ biết là được"
Cuối cùng, trực tiếp đem cái trán nhàng cụng vào trán của, khẽ cọ cọ chút, lúc này mới hài lòng lấy đầu ra.
Lâm Nhược Kỳ giọng phản đối, "Anh...... Tôi còn chưa đồng ý" Tại sao cậu chủ này biết xấu hổ vậy? cũng chưa đồng ý, còn tình cảm cái gì? Vẫn là lần đầu tiên biết được người đàn ông vừa vô lại, vừa vô sỉ như vậy!
Dường như anh nghe thấy, Lâm Nhược Kỳ lại cúi đầu nhìn về phía anh, mà động tác cúi đầu góc 15 độ vừa đúng nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai của Cơ Liệt Thần, mỉm cười nheo mắt, tác phong nhanh nhẹn, ngửa đầu về phía chớp chớp mắt...... Trong nháy mắt trái tim cuồng loạn ngừng, Lâm Nhược Kỳ liền quên mình nên những gì.
phát giác, dường như anh sai, khí tốt như vậy vẫn nên phá hư......
Đáng tiếc, trời cho người toại nguyện, lúc ở mới vừa lĩnh ngộ được điểm này biến cố xảy ra.
"Đoàng...... Đoàng......" Hai tiếng súng đột ngột vang lên từ sảnh ngoài truyền tới, mọi người hoảng sợ, sững sờ, sau nửa giây yên tĩnh, chính là hỗn loạn tưng bừng.
Rồi sau đó, tiếng các the thé thê kêu vang: "A...... giết người!"
Lâm Nhược Kỳ vừa nghe giết người, phản ứng đầu tiên là diễn ra cảnh bắn nhau trong phim truyền hình, còn tưởng rằng là Nhà họ Lãnh ngẫu hứng biểu diễn tiết mục như vậy, vì vậy vui vẻ: "Chuyện gì xảy ra? Chúng ta xem chút!"
Cơ Liệt Thần chau mày hơn nữa: "là giết người, còn xem?"
Lâm Nhược Kỳ ngẩn ra, nhìn sắc mặt của Cơ Liệt Thần chút, há tròn miệng hỏi: "Tôi còn tưởng là tiết mục biểu diễn ngẫu hứng của nhà họ Lãnh, vậy ý của anh...... giết người?!"
"......" Cơ Liệt Thần đen mặt, vừa hướng cửa chính đối diện tới vừa trả lời, "Mặc kệ bọn họ, tôi dẫn trở về phòng trước, lát nữa Lynda ở cùng với."
Đúng nha, Lynda đâu? Sau khi từ trong phòng ấy ra ngoài, cũng nhìn thấy ấy đâu. Lâm Nhược Kỳ có chút bận tâm, nóng lòng hỏi: "Nhưng tôi nhìn thấy ấy, sau khi ra ngoài đại sảnh nhìn thấy ấy vào vũ hội a."
"Hư......" Cơ Liệt Thần ở bờ môi của ấn ấn chút, bước chân vẫn dừng lại, "Đừng lo lắng, ấy thoải mái, muốn ở trong phòng nghỉ ngơi, tôi dẫn tìm ấy."
Lâm Nhược Kỳ ừ ừ đáp lại, nhìn đám người trong đại sảnh hỗn loạn cùng với tiếng thét chói tai hoảng sợ của mọi người, mới hiểu được, có thể xảy ra chuyện gì. kịp nhìn rốt cuộc xảy ra chuyện gì, Cơ Liệt Thần ôm về phía cửa sau ít người rời khỏi.
đường, chỉ thấy bọn vệ sĩ nhà họ Lãnh, vẻ mặt nghiêm túc, bảo vệ ông già nhà họ Lãnh -Lãnh Kiêu Hùng rời khỏi đại sảnh.
Cơ Liệt Thần khắc cũng dừng lại, bước chân như thoi đưa ôm xuyên qua đám người hỗn loạn. quay đầu lại nhìn bên trong đại sảnh chút, nhìn thấy Lãnh Như Phong và thủ hạ của anh ta, ngay cả bóng dáng của Tang Tuyết Phù cũng thấy......
Nơi xa, đám đầu người nhốn nháo, giọng ồn ào loáng thoáng truyền đến.
"Nhanh lên, anh ta chạy về phía tầng dưới chót boong thuyền......"
"Đừng để cho anh ta chạy thoát! Anh ta có thể chạy về phía phòng điều khiển du thuyền, nhanh ngăn cản anh ta lại......"
...... Nghe được cũng ràng, bởi vì Cơ Liệt Thần ôm rời khỏi đại sảnh. nghĩ: có lẽ bọn họ đuổi theo người kia, chẳng lẽ người đó là Lôi Thiệu Đình? Vậy người mới vừa rồi bị bắn chết là ai?
Trong hoảng hốt, Cơ Liệt Thần mang tới bên ngoài phòng của Lynda, anh nhàng gõ cửa, Lynda rất nhanh mở cửa ra.
"Lynda, trông chừng ấy, đừng để ấy chạy loạn ra ngoài, tôi ra ngoài xem thử"
Lâm Nhược Kỳ phát bắt được tay của anh, lo lắng hỏi: "Anh đâu? Bên ngoài loạn như vậy......"
Anh quay đầu lại, vuốt vuốt tóc của: "Yên tâm, tôi xem Tuyết Phù chút trở lại."
Dứt lời, ngước mắt nhìn Lynda chút, thừa dịp Lâm Nhược Kỳ để ý lướt qua Lynda, Cơ Liệt Thần giọng: "ai phát chứ? Tình hình thế nào?"
"Yên tâm, ai phát." lời này, ánh mắt của Lynda hơi có lóe lên, "Nếu có gì xảy ra, bây giờ Tuyết Phù cũng trở về phòng."
"Ừ, ở cùng với ấy, tạm thời nên ra ngoài."
"Hiểu."
Trước khi chuyện xảy ra.
Lâm Nhược Kỳ và Tang Tuyết Phù hóa trang xong, mặc quần áo tử tế, sau khi từ trong phòng của Lynda ra, Lynda mình ở lại bên trong phòng, thừa dịp bọn họ vừa mới rời khỏi phòng, liền nhanh chóng khóa trái cửa phòng, rồi sau đó nhanh chóng mở bao hóa trang của mình, bắt đầu thực nhiệm vụ Cơ Liệt Thần giao cho mình......
Mười phút sau, người đàn ông đẹp trai liền xuất ở trước gương.
Lynda nhìn mình trong kính chút, khuôn mặt đẹp trai đẹp trai, đẹp trai đến chói mắt, nhịn được nhuộm vài sợi tóc tím highlight, "Anh ta" nhếch miệng cười cười, lập tức bày ra nụ cười tà nịnh của Lôi Thiệu Đình.
Rất tốt, thuật dịch dung của luôn đứng đầu!
Lôi Thiệu Đình xuất, cậu chủ Cơ sớm đoán trước, mang theo Lynda tới du thuyền làm nhiệm vụ, chính là muốn diễn kế điệu hổ ly sơn...... lợi dụng Lôi Thiệu Đình xuất, dời tầm mắt của Lãnh Như Phong, từ đó Tuyết Phù tranh thủ thời gian lấy máy cd.
Chỉ vì máy cd, "Liệt Diễm" hao tốn rất nhiều thời gian và tinh lực, Cậu chủ Cơ cũng, nhiệm vụ lần này chỉ cho phép thành công, cho phép thất bại!
Khóe môi hơi cong chút, tự tin vẩy tóc, Lynda mặc bộ đồ màu đen bó sát người, bên ngoài mang chiếc mặt nạ da người, khoác bộ đồ của nhân viên tạp vụ. Sau đó, bình tĩnh, chậm rãi mở cửa phòng, thò đầu ra ngoài tra xét hai bên, sau khi xác định có ai phát, liền nhàng bước ra cửa phòng......
Mười phút sau, Lynda thành công khuấy lên trận hỗn loạn, cũng thành công đem lực chú ý của Lãnh Như Phong hấp dẫn đến người của "Lôi Thiệu Đình". Chạy đến trong góc tối nào đó, nhanh chóng lấy ra bao da sớm giấu ở trong thùng rác, mở ra lấy quần áo, nhanh chóng thay bộ lễ phục, lại tháo tóc giả và mặt nạ da người mặt......
Mới vừa mặc quần áo tử tế, còn chưa kịp đem tóc giả và mặt nạ da người giấu, chỉ nghe thấy sau lưng tiếng "Rắc...... ", là tiếng bóp cò cứng nhắc của đồ vật kim loại nào đó vang lên.
Trong lòng Lynda chợt lạnh, thầm kêu ổn.