Vừa quay đầu sang, chợt giật mình!
Trong góc tối trước cửa, Cơ Liệt Thần nghiêng người dựa vào tường, vẻ mặt lạnh lùng, nhìn thấy ra ngoài, ánh mắt rét lạnh như lưỡi đao rút ra khỏi vỏ, nhìn chằm chằm hai mắt của: "Lâm Nhược Kỳ, lá gan của em càng lúc càng lớn!"
Lâm Nhược Kỳ ngờ cậu chủ Quý tộc tao nhã Cơ Liệt Thần luôn thích đùa bỡn lại đợi ở cửa Toilet, bày ra dáng vẻ cực kỳ bảnh bao, hết sức kiên nhẫn dựa vào vách tường đá bên cạnh, đủ để nhìn ra...... tối nay anh vô cùng tức giận!
Trái tim bé run lên bần bật, ánh mắt tránh né, cổ rụt lại, theo thói quen kiếm cớ: "Tôi...... tôi nào có...... chẳng qua lúc nảy tôi chỉ đơn giản ra chút mà thôi......"
Phải sai chính là nên chọn lúc đó để ra "" .
Hơn nữa, làm như vậy, chính xác là phân biệt đối xử với người bệnh......
Cơ Liệt Thần cười lạnh tiếng: "Đơn giản ra? A, chính xác là đủ đơn giản, đủ ràng, lời ít mà ý nhiều!"
"......" Lâm Nhược Kỳ đen mặt, cúi đầu im lặng.
ra, Cơ Liệt Thần căn bản lo lắng người ngoài nghĩ thế nào đối với chuyện anh bị "Ung thư tinh hoàn", ngược lại bởi vì Lâm Nhược Kỳ lẫn tránh anh, còn chống đối lại anh ràng như vậy, làm cho anh cảm thấy nôn nóng phiền lòng.
Đó là loại cảm giác mất mát giống như bảo bối tìm kiếm lâu, sắp tới tay lại đột nhiên vuột khỏi tầm tay.
Làm người ta phiền muộn, hết sức phiền muộn......
Híp cặp mắt xinh đẹp, bàn tay đưa về phía: "Tới đây."
Lâm Nhược Kỳ da đầu tê dại, cười khổ hỏi: "Làm gì?"
"Làm chuyện sai lầm, đương nhiên là phải tiếp nhận trừng phạt!" Anh rất ràng.
cái nào đó bắt đầu giả bộ ngu: "Ai? Là anh hay là tôi?"
là muốn sống nữa, lời như thế cũng dám hỏi...... Lâm Nhược Kỳ cũng cảm thấy mình giả bộ quá ngu ngốc, hoàn toàn có chút tác dụng xoa dịu. Lúc này chỉ cần nhìn chút sắc mặt cậu chủ nào đó cũng biết, câu hỏi này ngược lại làm cho anh nổi bão rồi.
Cơ Liệt Thần vô cùng tức giận, căn bản lười đáp lại, hai lời, trực tiếp sải bước tới kéo cổ tay của, tay khác cũng nắm sát ở eo của, trực tiếp ở cửa Toilet, ôm bắt đầu gặm cắn.
Lâm Nhược Kỳ cảm giác được anh bị tức phát điên.
Trước kia, mỗi lần anh hôn, đều dây dưa triền miên, dịu dàng êm ái, ẩm ướt trơn bóng hoặc nồng cháy hoặc trêu đùa hoặc lưu luyến...... Tóm lại, là hết sức kiên nhẫn.
Nhưng nụ hôn này, rất mạnh mẽ, bá đạo, thô bạo, điên cuồng!
cảm thấy căn bản phải anh hôn mà là cắn, cắn đau!
có lẽ môi của mình nhất định bị anh gặm cắn sưng lên......
ra, Cơ Liệt Thần cố ý làm đau, nhất định ngờ, trong lòng anh vô cùng khó chịu.
Dường như anh bị nghiện hôn, anh bắt đầu hoài niệm cảm giác lúc ôm ngủ...... ấm áp mềm mại, hương thơm ngọt ngào, nếu phải ở nơi này phù hợp, nếu phải anh vẫn còn chút lý trí, anh nhất định đem "Giải quyết tại chỗ" rồi.
Lúc này, ở ngoài cua quẹo truyền đến tiếng bước chân, Cơ Liệt Thần vẫn chưa thỏa mãn thu miệng, bàn tay nắm chặt cổ tay buông ra, kéo về phía khác......
Mới vừa kết thúc nụ hôn mãnh liệt, Cơ Liệt Thần rất khó để cho nghi ngờ ý đồ của mình. dùng sức muốn hất anh ra lại có kết quả. Trong lòng bắt đầu có chút nóng nảy, có lẽ chẳng lẽ anh làm ra hành động gì quá khích chứ?
"Anh...... anh buông tôi ra, mau buông tay!"
"được!" Cơ Liệt Thần rất ít ở trước mặt biểu cứng rắn thế này, "Có lỗi phải phạt!"
"Chờ chút!" cố giãy giụa lần cuối cùng, "Trong ba điều cam kết, có điều này!"
Anh cũng quay đầu, ném ra câu, "Bắt đầu từ hôm nay, cam kết tạm thời đổi thành bốn điều!"
"Anh...... Anh cậy mạnh đạo lý!" tức giận.
Anh mắt điếc tai ngơ.
Dọc đường, gặp Heber và hai nữ giúp việc. Heber và đám người nữ giúp việc liếc thấy bộ dạng hai người, sợ hết hồn.
Lâm Nhược Kỳ bị Cơ Liệt Thần giam cầm, đôi tay ngừng đấm đánh, hai bắp chân trắng tinh còn làm bộ muốn đạp Cơ Liệt Thần, hung hãn như vậy tất cả mọi người chưa từng thấy qua, hiển nhiên cử chỉ của chọc giận Cơ Liệt Thần, trong cơn nóng giận, chỉ thấy anh dứt khoát chặn ngang eo khiêng lên.
"Cậu chủ? Cậu......"
"Heber!" Cơ Liệt Thần tiện tay đem ném cái, hoàn hảo Heber phản ứng khá nhanh vừa vặn đón được. Cơ Liệt Thần căn dặn, ", đem ấy tắm rửa sạch cho tôi! lát mang tới phòng chiếu phim lầu hai"
Bị Cơ Liệt Thần ném như vậy, Lâm Nhược Kỳ tỉnh táo, lập tức cảm thấy tình cảnh của mình hết sức ổn!
Liếc nhìn trộm cậu chủ nào đó cái, con mẹ nó, anh cởi áo khoác, quần áo, ra tắm?! khóc ra nước mắt, chẳng lẽ, tối nay chính là con cừu đợi làm thịt?
Vừa nghĩ đối sách vừa tắm, vốn còn muốn dây dưa chút, ai ngờ hai nữ giúp việc ở ngay bên cạnh hầu hạ từ đầu tới chân, vừa tắm cánh hoa, vừa hương thơm gì đó, còn tự tay chà lưng cho! cảm thấy cả người mình chẳng những bị người ta xem sạch bách, còn từ đầu đến chân cũng bị người sờ vuốt trống trơn rồi......
Tắm xong ra ngoài, đám nữ giúp việc đổi lại cho bộ quần áo ngủ bằng lụa trơn bóng, mát mẻ, áo lót, quần lót bên trong càng làm cho khó có thể mở miệng. phải là bộ đồ lót sexy hấp dẫn mà Tang Tuyết Phù từng mua cho sao?!
cái quần lót chữ đinh, cái áo lót lòi vú, mặc so với mặc còn khó chịu hơn!
lòng muốn mặc nhưng nghĩ lại, dù sao mặc cũng hơn, mặc dù khó chịu chút, ít nhất có thể che đậy thân thể!
Cũng may cái áo ngủ bằng lụa kiểu dáng Hàn, mặc dù vừa thấp vừa lộ bắp đùi, chẳng qua chỗ nên che cũng che lại. Nhìn mình trong gương lần nữa, gương mặt trắng nõn nà, da thịt sáng bóng, búi tóc cắm lên cây trâm, phong cách uyển chuyển hơi giống.
Đối sách cũng đều nghĩ xong......
A, trước hết phải mạnh mẽ cảnh cáo anh, thậm chí có thể dùng lời để uy hiếp anh (Cố gắng biểu lời chính đáng, lời vô ích......)
B, nếu như đối phương giở trò lưu manh, phản kháng... Vân Vân (mấy chiêu Taekwondo thậm chí quên sạch trơn, biết có hiệu quả hay......)
C, nếu cảnh cáo có hiệu quả, gở xuống trâm cài tóc đầu, bảo vệ trinh tiết của mình (kiên quyết tỏ lập trường của mình, tuyệt đối cúi đầu trước sức mạnh......)
Gật đầu cái quyết định chủ ý, Lâm Nhược Kỳ cảm thấy tương đối yên tâm từ trong phòng tắm ra ngoài.
Bị nữ giúp việc mang vào trong phòng, vừa liếc mắt nhìn thấy người đàn ông lười biếng tựa vào ghế sa lon, ràng cũng vừa tắm xong, hơi thở cuồng bạo của giống đực bị che giấu dưới khí chất cao quý ưu nhã, nhìn rất hấp dẫn làm người ta mê loạn, cúc áo ngủ mở ra tùy ý để lộ trái nho màu đỏ phía bên phải......
Mẹ kiếp! Ông trời ơi, ngờ có nam tính như vậy! Quả anh cũng phải là người mà!
Nhìn thẳng vào mắt tới hai giây, Lâm Nhược Kỳ lập tức di dời tầm mắt!
Quẫn bách nhìn xung quanh trong phòng, phát trong căn phòng này thiết kế rất đặc biệt, cẩn thận đánh giá mới phát giác ra là nơi nào đặc biệt.