Y muốn bảo vệ Beta của mình. Chu Đỉnh Nguyên là người cẩu thả, y nhất định phải bảo vệ cả Beta và đứa bé trong bụng.
Sau khi suy nghĩ thông suốt, Quý Thiên không còn cố gắng làm Chu Đỉnh Nguyên hiểu mình nữa. Y chỉ cần làm tốt trách nhiệm của một người cha Alpha, chăm sóc tốt cho cuộc sống hàng ngày của Chu Đỉnh Nguyên.
Trong những ngày gần đây, bữa ăn ở nhà đã được cải thiện đáng kể có đủ loại canh bổ dưỡng khiến Chu Đỉnh Nguyên ăn tới mức mặt mũi hồng hào béo tròn. Thêm vào đó Quý Thiên không còn nhắc đến việc mang thai nữa, Chu Đỉnh Nguyên tưởng rằng bệnh tình của y đã ổn định rồi nên cũng không bận tâm nhiều nữa, vì hắn vốn dĩ dễ tính, chỉ cần có cái ăn là được.
Hôm nay cũng vậy, sau bữa trưa, Chu Đỉnh Nguyên lau miệng rồi tựa lưng ra chiếc ghế nằm thường xuyên của Quý Thiên để nghỉ ngơi. Gần đây, Quý Thiên đã đảm nhận hết mọi việc nhà, kể cả việc rửa chén đĩa bằng máy.
Chu Đỉnh Nguyên cầm lấy chiếc laptop để bên cạnh, hắn định tìm một bộ phim nào đó xem cho giải trí. Hắn mở trình duyệt, lười gõ từ khóa, thói quen là tìm từ lịch sử tìm kiếm, nhưng vừa thấy vài mục tìm kiếm trước đó, mặt hắn đã tối sầm lại.
Trong thai kỳ nên ăn gì là tốt nhất?
Chu Đỉnh Nguyên chợt nhớ lại những món ăn hắn đã ăn trong những ngày gần đây và có một dự cảm xấu. Hắn nghiến răng mở đường dẫn đó ra, quả thật, hầu hết đều là những món hắn đã ăn gần đây, đặc biệt là hai từ "tăng sữa" khiến đầu hắn tê dại.
"Quý Thiên!"
Quý Thiên vừa để chén đĩa vào chỗ, y nghe thấy tiếng gọi liền bước ra. Chu Đỉnh Nguyên đang trong trạng thái xúc động thất thường do thai kỳ, Quý Thiên lo lắng sẽ xảy ra chuyện bất trắc, "Có chuyện gì thế?"
Chu Đỉnh Nguyên tức giận giơ chiếc laptop lên trước mặt Quý Thiên, "Anh bảo em đừng tìm kiếm những thứ linh tinh này nữa rồi mà, anh cũng đã nói bao nhiêu lần rồi, anh là đàn ông chính cống, dù có là vua trời hay ai đi chăng nữa, anh cũng không thể mang thai được."
Quý Thiên không định cãi nhau với Chu Đỉnh Nguyên lúc này, y nghiêm túc nói, "Đỉnh Nguyên, anh thực sự không bị lừa đâu, nhìn anh bây giờ đi, đúng là dáng vẻ của người mới mang thai."
Chu Đỉnh Nguyên vừa muốn chửi bậy thì Quý Thiên đã khéo léo cầm lấy laptop từ tay hắn, tìm một bài viết về những dấu hiệu của thai kỳ sớm.
Sự cáu gắt, thèm ăn hơn, tăng cân, hay buồn ngủ - tất cả những dấu hiệu của giai đoạn đầu thai kỳ đều xuất hiện trên người Chu Đỉnh Nguyên.
Chu Đỉnh Nguyên cảm thấy mình bị mắc lừa, hắn muốn phản bác nhưng lại không biết phải phản bác thế nào rồi cứ thế bị Quý Thiên kéo ngồi xuống, y còn an ủi hắn nữa chứ.
"Không sao đâu, em biết anh hiện tại không muốn tin, chúng ta có thể đi bệnh viện kiểm tra, nhưng em biết anh không muốn đâu, vậy thì chúng ta sẽ chờ thêm một thời gian nữa, đến khi đứa bé lớn hơn, anh sẽ tự hiểu là em nói thật." Nói xong, Quý Thiên còn đặc biệt cắt cho Chu Đỉnh Nguyên một đĩa cam.
Chu Đỉnh Nguyên nhìn về phía đĩa cam trên tay, thấy vẻ mặt đầy chắc chắn của Quý Thiên càng làm lòng hắn rối bời, hắn lén cắn một miếng cam, trong lòng không ngừng lẩm bẩm.
Quý Thiên không thể xem là người bình thường được, dù y có trí óc tốt hay không thì không biết, nhưng đã từng bị xe đâm, bị sét đánh, thậm chí từ tầng ba nhảy qua cửa sổ mà vẫn không hề hấn gì. Hơn nữa, khi cả hai bên nhau, nhu cầu của y thực sự khác người, ngay cả cái ấy ấy cũng đặc biệt, y đúng là một kỳ kỳ quái quái.
Hình ảnh đêm hôm đó hiện lên trong đầu Chu Đỉnh Nguyên, cả người hắn run lên. Liệu có thật như Quý Thiên nói, y thật sự có khả năng khiến đàn ông mang thai không?
Miếng cam trong miệng bỗng dưng có vị đắng như thể đã được ngâm trong mùi thuốc Đông y của Quý Thiên vậy, Chu Đỉnh Nguyên thấy khó nuốt trôi. Nhân lúc Quý Thiên lên lầu, hắn cầm điện thoại rồi ra ngoài đường, để tránh bị nhận ra, hắn cố ý đi vòng quanh hai con phố, tìm đến một hiệu thuốc chưa từng vào.
Hiệu thuốc chỉ có một chị gái ngoài bốn mươi, khi Chu Đỉnh Nguyên đi vòng quanh các kệ hàng, ngoài một số loại thuốc trị cảm cúm thông thường ra thì hắn chẳng hiểu được công dụng của những thứ khác. Chị gái trông thấy sự bối rối của hắn, liền chủ động tiến tới hỏi han.
"Muốn mua bao cao su phải không?" Cô đoán ra ngay, vì đàn ông vào hiệu thuốc mà rụt rè thế này thì khả năng cao là để mua bao cao su, có lẽ vì ngại không dám mở lời, cô đã thấy chuyện này nhiều rồi.
Chu Đỉnh Nguyên vừa nghe mấy chữ đó hắn đã cảm thấy khó chịu, hắn liếc nhìn xung quanh chắc chắn không có ai khác trong hiệu thuốc rồi mới hạ giọng hỏi: "Có que thử thai không?"
"Que thử thai à."
Giọng chị gái vang lên rõ ràng dõng dạc quá trời, Chu Đỉnh Nguyên chỉ muốn tìm chỗ nào đó chui xuống. Hắn hận không thể bịt miệng người ta lại, kêu người ta nói nhỏ thôi.
"Cậu mua cho vợ à? Chỉ mua que thử thai thôi mà làm như ăn trộm thế." Cô lấy một hộp que thử thai từ kệ hàng, lúc thanh toán còn rất chu đáo hỏi, "Vợ cậu biết dùng không?"
"Biết, biết." Chu Đỉnh Nguyên vội vàng trả lời. Dù không biết, hắn cũng có thể lên mạng tra cứu.
Nhưng người phụ nữ có lòng tốt, thấy Chu Đỉnh Nguyên đáp qua loa, sợ hắn là người không có trách nhiệm, liền lật hộp, chỉ cho hắn cách sử dụng, "Cậu cũng không phải là vợ cậu, sao lại chắc chắn như vậy? Lỡ như không biết dùng thì sao? Để tránh phải chạy đi chạy lại, nhìn này, có hướng dẫn và cả hình vẽ, làm theo là được."
Chu Đỉnh Nguyên định giật lấy hộp từ tay cô, nhưng lại bị cô nhẹ nhàng tránh đi. Vừa lúc đó, điện thoại của hắn vang lên không ngừng. Nhìn vào tên người gọi, là Quý Thiên, hắn không bắt máy, chỉ ấn nút tắt tiếng.
Người phụ nữ nhìn thấy như thể đã quen rồi, "Chắc là vợ cậu gọi đấy, mau về đi."
Chu Đỉnh Nguyên gần như giật lấy hộp thử thai, cúi đầu chạy trối chết ra ngoài. Ở cửa ra vào hắn suýt nữa đụng phải người đi đường, chạy được một đoạn thì gặp Quý Thiên đang tìm hắn.
"Đỉnh Nguyên! Anh đi đâu vậy?" Quý Thiên lo lắng, vừa lên lầu đã không thấy hắn đâu, gọi điện cũng không được, y thực sự rất lo lắng.
Chu Đỉnh Nguyên cảm thấy rất không thoải mái. Hắn sợ rằng có gì đó bất thường trong cơ thể mình, cảm giác mọi người xung quanh đều nhìn mình với ánh mắt dò xét, hắn liền kéo Quý Thiên đi về nhà.
"Về nhà, về nhà."
Về đến nhà, Chu Đỉnh Nguyên cảm thấy không yên, không muốn thừa nhận là mình sợ lời nói của Quý Thiên, càng không muốn để Quý Thiên biết chuyện mình đi mua que thử thai. Dù Quý Thiên có hỏi thế nào, hắn vẫn giữ im lặng.
Quý Thiên hiểu tâm trạng của Chu Đỉnh Nguyên lúc này rất phức tạp, y cũng không muốn làm hắn cảm thấy áp lực quá lớn. Thấy buổi chiều khá yên tĩnh, y nhẹ nhàng khuyên: "Hay là anh lên lầu nghỉ một chút đi?"
Chu Đỉnh Nguyên không biết phải nói gì để đuổi Quý Thiên đi, hắn vội vã đồng ý, chạy nhanh lên lầu.
Quý Thiên muốn bảo hắn đi chậm lại nhưng chỉ một chút sau, Chu Đỉnh Nguyên đã khuất sau góc cầu thang. Y không nén được tiếng thở dài, nhìn thấy hành lang tối mù vẫn cảm thấy không yên tâm, y quyết định lên lầu xem Chu Đỉnh Nguyên đã ngủ chưa.
Vừa vào phòng, Chu Đỉnh Nguyên vội vàng mở hộp que thử thai, cũng không kịp khóa cửa, chỉ kịp đặt hộp vào gần tủ rồi chạy vào phòng tắm.
Hắn làm theo hướng dẫn của người phụ nữ, hoàn toàn chú tâm vào que thử thai, không hề nghe thấy tiếng bước chân của Quý Thiên lên lầu.
Hắn giơ que thử thai lên, nín thở, tim đập như trống, chăm chú nhìn sự thay đổi của que thử. Thời gian chờ đợi thật sự là một sự tra tấn, cho đến khi trên que thử xuất hiện một vạch, rồi không có gì thay đổi nữa.
Chu Đỉnh Nguyên ngạc nhiên chớp mắt, theo như lời chị gái kia nói thì một vạch có nghĩa là không có thai. Hắn chưa kịp suy nghĩ kỹ thì ngoài cửa đã vang lên tiếng gõ cửa của Quý Thiên.
"Đỉnh Nguyên?"
Chu Đỉnh Nguyên bất ngờ khi thấy Quý Thiên đã lên đến lầu. Ngay sau đó, Quý Thiên lại hỏi với giọng đầy lo lắng: "Anh mua que thử thai rồi? Anh tin em rồi phải không?"
Không muốn nhắc đến chuyện này nữa, Chu Đỉnh Nguyên giật mình tỉnh lại, hắn lập tức mở cửa phòng tắm, tức giận nhìn Quý Thiên, "Em có bệnh à!"
Quý Thiên không quan tâm tới những lời mắng mỏ, y giơ hộp que thử thai lên, "Kết quả thế nào?"
Chu Đỉnh Nguyên tức giận vứt mạnh que thử thai vào lòng Quý Thiên, "Anh nói lại lần nữa, anh là đàn ông, đàn ông thì không thể mang thai được!"
Quý Thiên không muốn nghe lời phản đối của Chu Đỉnh Nguyên. Thấy hắn đã đi mua que thử thai, ít nhất là nửa tin nửa ngờ về những gì y nói, Quý Thiên tin vào thiết bị y tế, y cầm que thử lên xem, trông thấy một vạch trên đó khiến y ngây người, "Sao lại thế này?"
Chu Đỉnh Nguyên co giật khóe miệng, "Còn hỏi anh à? Em nói xem sao lại như vậy? Anh đã nói bao nhiêu lần rồi, anh là đàn ông, dù có là vua trời đi nữa thì đàn ông cũng không thể mang thai được."
Đến lúc này, Chu Đỉnh Nguyên mới thật sự thở phào nhẹ nhõm, hắn sợ Quý Thiên có khả năng đặc biệt gì đó, hắn hít sâu hai lần rồi lại cảnh báo Quý Thiên.
"Anh nói lần cuối cùng, đừng nhắc gì nữa đến Alpha của em nữa, cũng đừng nhắc đến chuyện mang thai, nếu có thời gian anh sẽ đưa em đi kiểm tra não, anh thật sự sợ bệnh của em sẽ lây sang anh mất."
Có một người trong nhà đã đủ lo rồi, nếu mình cũng bị ảnh hưởng thì sao sống tiếp được?
Quý Thiên như bị cú sốc lớn, vẻ mặt đau đớn như thể không thể chấp nhận, lẩm bẩm liên tục, "Sao lại như vậy, sao có thể thế này?"
Lần trước khi thấy Quý Thiên như thế, là do đọc xong một cuốn tiểu thuyết kích thích quá không thể tự thoát ra được, giờ lại thêm một lý do khác.
Chu Đỉnh Nguyên càng chắc chắn là Quý Thiên lại đọc sách gì đó khiến cơn mê muội tái phát rồi.
Thấy nhẹ nhõm hơn hẳn, Chu Đỉnh Nguyên cũng nhẹ giọng an ủi y, "Đi xuống nhà thôi."
Quý Thiên đang chìm trong bi thương bất ngờ kéo tay Chu Đỉnh Nguyên lại, y nhìn hắn với vẻ mặt tổn thương, "Chúng ta không thể kết hôn, anh cũng không thể mang thai, vậy chúng ta là gì?"
Mẹ kiếp, không thể mang thai mà Quý Thiên đã suy sụp đến thế này, nếu thật sự mang thai thì người cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, thậm chí bắt đầu hoài nghi cuộc đời chính là Chu Đỉnh Nguyên đây này. Sau này hắn còn biết sống sao? Bịa ra chuyện hoang đường như vậy để dọa mình, nếu Quý Thiên không có bệnh thì nói ra cũng chẳng ai tin nổi.
Chu Đỉnh Nguyên không thể nhịn được nữa, quát lớn, "Là đồng tính đó!"