Mục lục
Tiên Võ Đế Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không ngờ ngươi còn biết cả Thái Cực Diễn Thiên”, Hoa Vân cũng đã nhìn ra Diệp Thành sắp thi triển bí thuật gì, khuôn mặt vốn đang nham hiểm giờ đây càng thêm dữ tợn đến đáng sợ.

“Hôm đó ngươi sỉ nhục sư huynh Liễu Dật của ta, hôm nay ta sẽ dùng chính kiếm và bí thuật của huynh ấy quang minh chính đại đánh bại ngươi”, giọng Diệp Thành vang dội, ánh mắt kiên định hơn bao giờ hết.

Ngay khi hắn vừa thốt ra lời này, Dương Đỉnh Thiên và những người khác mới hiểu tại sao trước khi lên đài tỷ thí Diệp Thành lại mượn kiếm Thái Cực của Liễu Dật, thì ra hắn có ý này, hắn muốn dùng chính kiếm của Liễu Dật và bí thuật của Liễu Dật để quang minh chính đại đánh bại Hoa Vân.

Âm Dương Vô Cực!

Thái Cực Diễn Thiên!

Khi mọi người còn đang suy nghĩ thì Diệp Thành và Hoa Vân đã lần lượt xuất chiêu, trong tay mỗi người cầm một thanh kiếm, nhằm vào đối phương.

Dưới con mắt chú ý của bao người, Thái Cực Bái Quái và Âm Dương Bát Quái do phù văn hợp thành va vào nhau.

Đoàng!

Đột nhiên tiếng nổ đùng đoàng đáng sợ vang lên khắp nơi.

Tiếp đó vòng tròn cực quang kinh người lấy hai phù văn bát quái làm trung tâm rồi nhanh chóng mở rộng, cây cổ thụ chọc trời xung quanh thoáng chốc bị chặt ngang, mà vách đá cứng rắn cũng bị chém nứt lìa.

Đùng!

Lại có tiếng nổ nữa vang lên, Âm Dương của Hoa Vân sụp đổ, từng phù văn bị Thái Cực Bát Quái nghiền nát, không gian bị bóp méo, mà Hoa Vân lùi về sau cũng vẫn trúng chiêu Thái Cực Bát Quái đang lao tới.

Phụt!

Ngay sau đó, Hoa Vân phun ra một ngụm máu, cả người bị hất bay lên.

Vút!

Tốc độ của Diệp Thành cực nhanh, ba bước thành hai như một cơn gió sát phạt tới nơi Hoa Vân chuẩn bị ngã xuống, ngay lúc Hoa Vân sắp ngã xuống chiến đài, hắn nắm lấy một chân hắn ta rồi quăng một vòng, nện cho hắn ta ngã thật mạnh xuống bục chiến đài.

Rầm!

Đột nhiên máu tươi văng tung toé trên chiến đài, những tảng đá vỡ vụn bay ra, chiến đài cứng chắc bị cơ thể Hoa Vân rơi xuống đập mạnh tạo thành cái hố to hình người.

Phụt!

Hoa Vân phụt ra ngụm máu cao hơn ba trượng, lục phủ ngũ tạng đều chấn động, xương cốt và kinh mạch toàn thân đã đứt gãy hơn nửa, cơ thể bị đánh tới mức biến dạng.

“Tiếp tục”, Diệp Thành hung hãn lại một lần nữa hất Hoa Vân lên rồi lại một lần nữa nữa quật xuống, tiếng ầm lớn đến mức chiến đài cũng rung lên, vụn đá vỡ văng khỏi chiến đài.

Bang! Bang! Bang!

Sau một loạt âm thanh vang lên, Diệp Thành lại tiếp tục quật Hoa Vân liên tiếp xuống chiến đài, mỗi lần tiếng động này vang lên đều khiến tất cả mọi người thót tim.

Đây là cảnh tượng đẫm máu khiến người ta nhìn mà không khỏi kinh hoàng.

Có lẽ vì cảnh tượng này quá tàn khốc nên ai nấy đều trợn trừng mắt nhìn, đến cả người của Chính Dương Tông cũng thẫn thờ tại chỗ.

Không biết từ bao giờ tiếng động trên chiến đài mới ngừng lại. Lại nhìn về phía Hoa Vân, lúc này người không ra người, ngợm không ra ngợm, không thể nhận ra đó là một con người nữa, cho dù thân nương hắn tới đây có lẽ hắn chưa chắc đã có thể nhận ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK