Mục lục
Một thai song bảo: tổng tài daddy phải phấn đấu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 629


Nhưng người phụ nữ này là vợ của anh ta, anh ta không thể không giữ thể diện cho cô ấy trước mặt người phụ nữ khác.


Vì vậy, anh ta quay đầu, liếc nhìn trợ lý Liễu: “Anh về trước đi”.


Sau khi dặn dò xong, anh ta quay người đi về phía biệt thự.


Vì là khóa vân tay nên anh ta nhấn một chút cửa đã mở ra.


Lâm Thúy Vân gần như kéo Mộ Vấn An vào phòng khách, rồi nhìn xung quanh: “Nhà vệ sinh tầng một ở đâu?”


Mộ Vẫn An bị cô ấy kéo đau muốn chết, nhưng lại không dám phát cáu: “Cô trước hết hãy buông tay tôi ra đã”.


Lâm Thúy Vân sao có thể đồng ý buông tay: “Như thế sao được, tôi không thể buông cô ra được! Nhà của giáo sư Lục rất lớn, tôi sợ cô bị lạc! Lỡ như cô muốn đi nhà vệ sinh, nhưng lại vào phòng ngủ rồi bò lên giường thì làm sao bây giờ?”


Lời nói của Lâm Thúy Vân thật sự quá trắng trợn, khuôn mặt của Mộ Vãn An trở nên rất khó coi.


Lúc này, nếu không có Lục Mặc Thâm, nhất định cô ta sẽ không kiềm chế được cảm xúc của mình, trực tiếp vồ lên xé nát cái miệng chua ngoa của Lâm Thúy Vân.


Nói thế nào thì cô ta và Lâm Thúy Vân mới chỉ lần đầu gặp mặt, tại sao cô ta lại có thái độ thù địch với mình như vậy?


Hay là cô ta đã để lộ sơ hở gì?


Nghĩ đến đây, Mộ Vấn An đột nhiên bình tĩnh trở lại, không còn nghĩ tới chuyện giấy giụa nữa.


Đúng lúc này, Lục Mặc Thâm bước vào, nhìn thấy Lâm Thúy Vân đang kéo cánh tay của Mộ Vẫn An, nói: “Phòng thứ ba ở bên trái”.


“Được, cho em mượn một chút!”.


Lâm Thúy Vân nhanh chóng kéo Mộ Vấn An vọt vào nhà vệ sinh.


Nhà vệ sinh trong nhà của Lục Mặc Thâm rất rộng rãi, sau khi bước vào Lâm Thúy Vân trực tiếp dơ tay ra đóng cửa.


Cô ấy chặn cửa, chống nạnh nhìn Mộ Vấn An: “Đi tẩy rửa?”


Sau khi nói điều này, cô ấy đột nhiên nhận ra: “Ôi, hình như vừa nấy tôi đã nói là sẽ giúp cô tẩy rửa? Nào, tôi giúp cô, giúp côi”.


Nói xong, cô ấy bỏ qua lời từ chối của Mộ Văn An, kéo người đến bên cạnh bồn rửa mặt, vặn vòi nước, ấn đầu cô ta xuống.


Cô ấy mở vòi nước đến mức lớn nhất, Lâm Thúy Vân dùng tay chặn vị trí của ống nước, nước chảy ra rất nhiều bắn tung tóe, còn bắn lên người và mặt của Mộ Vãn An.


Lâm Thúy Vân cầm lấy chiếc khăn thấm nước lau lên mặt Mộ Vẫn An.


Cô ấy muốn xem khuôn mặt giả tạo này sẽ như thế nào nếu nó được rửa sạch.


Vốn dĩ Lâm Thúy Vân chỉ định tẩy đi lớp trang điểm của cô ta, nhưng không hiểu sao Mộ Vẫn An dường như vô cùng sợ nước chạm vào mặt mình.


Vừa nhìn thấy động tác của Lâm Thúy Vân, cô ta đột nhiên hét lên kinh hoàng: “Lâm Thúy Vân, cô điên rồi đúng không, buông tôi ra, buông tôi ra”.


Lâm Thúy Vân rất mạnh tay, cô ấy lau vài lần ngay chỗ lỗ tai cô ta, lập tức phát hiện trên mặt cô ta thế mà lại có một vết sẹo mờ.


Lâm Thúy Vân nhìn ngây ngẩn cả người Mộ Vấn An thừa cơ hội này, đập mạnh vào người Lâm Thúy Vân.


Lâm Thúy Vân bị đụng bật ra xa, còn Mộ Vấn An thì đang trốn trong góc, cả người đều ướt đầm.


Mộ Vãn An che mặt và hét lên chói tai: “Cô đừng qua đây, đừng chạm vào tôi, đừng chạm vào tôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK