Mục lục
Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ý của cậu những người này là người của Tôi gia?”

“Chắc là vậy, tính chắc là họ không bỏ cuộc, chắc họ thử xem xem khách sạn có chỗ nào hổng có thể chui vào được hay không đây mà, sau đó nhân cơ hội làm việc gì đó! Tôi đã để Vương Bưu đem người phục ở khách sạn rồi, bọn cậu cũng nên cẩn thận một chút, thời gian này tốt nhất không nên ra ngoài.”

Tiêu Lăng mặt lặng như nước!

Anh vẫn còn chưa đi tìm cái lão đầu tử đó, bọn họ ngược lại đã tìm tới cửa rồi!

Khách sạn này còn rất gần với quân dinh của chú, lão đầu đó gan thật sự cũng to thật!

“Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý, cậu nhớ nói với Mộ Bạch bọn họ một tiếng!”

“Ừ!”

...

Người của Tô gia quay cuồng ở khách sạn một ngày, cuối cùng cũng không thể tìm được bất kỳ kẽ hở nào có thể lọt vào được, đành phải về tìm lão thái gia phục mệnh.

“Cái gì?Lãnh Mạc bọn họ cũng đều ở đó?”

“Không sai, Vương Bưu đem theo người tới bao vây nghiêm ngặt khách sạn, tất cả những người ra ra vào vào đều bị kiểm tra, cơ bản là không có bất kỳ lỗ hổng nào có thể trà trộn vào được, mà cái khách sạn này... Là khách sạn của nhà Tôn Nguyên, người của chúng ta không thể nào trà trộn vào được.”

Sắc mặt lão thái gia bỗng u ám trầm ngâm xuống.

Ở địa bàn của ông ta lại không thể tìm được cơ hội nào đối phó với những người này, đối với ông ấy mà nói không khác gì bị tát vào mặt!

“Lão thái gia, bây giờ phải làm sao?”

Còn phải làm sao!

Mạng lưới quan hệ của ông ta đều là tiến hành mặt tối, nếu như không phải là của nhà Tôn Nguyên, ông ta còn có thể nghĩ cách tìm mối quan hệ cho người vào trong khách sạn đuổi người của Lãnh Mạc đi, nhưng đây là khách sạn của nhà Tôn Nguyên, người nhà tiểu đông gia đều ở trong khách sạn, muốn xử lý khách sạn của bản thân như thế nào thì sẽ tự xử lý, kể cả là người của giới chính trị tìm tới, cũng không thể miễn cưỡng yêu cầu người khác đuổi người!

Lão thái gia nắm chặt cốc trà trong tay, lạnh lùng nói, “Tiếp tục tìm cơ hội ở xung quanh, ta không tin bọn họ không ra ngoài!”

“Vâng!”

...

Chưa cần lão thái gia tìm ra cơ hội, Tiêu Lăng cũng đã tìm ra cách đối phó với lão thái gia trước rồi.

Ngày hôm sau mới sáng sớm, việc Tiêu Lăng cho người đi điều tra đã có tin tức. Tiêu Lăng ngay lập tức gọi vài người tới, cùng thương lượng.

“Sao vậy?” Lãnh Mạc vừa vào cửa đã bắt đầu hỏi.

“Có chút kịch!” Tiêu Lăng để mấy người đó ngồi xuống, sau đó mới để dữ liệu bày ra trước mặt mọi người, “Tô Vi Túc cả cuộc đời này đã vì gia đình nhà Tô gia mà hy sinh rất nhiều lần, chỉ cần tính tới vấn đề đỡ đạn cho Lão thái gia cũng đã đỡ ba lần súng rồi, cho nên lão thái gia đặc biệt tin tưởng ông ta, luôn để ông ta trở thành tâm can quan trọng nhất, việc gì cũng không giấu ông ta!”

Mộ Bạch lo lắng nói, “Nếu đã như vậy, muốn để Tô Vi Túc bán đứng lão thái gia, sợ rằng không dễ dàng gì!”

“Đương nhiên sẽ không dễ dàng, nhưng tôi cũng đã nói rồi, người nào cũng có điểm yếu, Tô Vi Túc đương nhiên cũng như vậy thôi, tin tức điều tra có nói tới Tô Vi Túc một đời này chỉ có duy nhất một người con trai, tên là Tô Gia Hòa, bây giờ cũng đã hơn bốn mươi tuổi rồi, cũng luôn giúp đỡ Tô gia trong vấn đề làm ăn. Không những như vậy, hắn ta đứng sau giúp bố mình làm trợ thủ thân cận của lão thái gia,hắn ta là một người rất kiêu ngạo,mà đã không ít lần tự ý nuốt hàng hóa đem bán, kiếm lợi nhuận không hề nhỏ. Những việc này đều được Tô Vĩ Túc giúp đỡ che giấu lão thái gia hộ.”

“Ý của các cậu là ra tay bắt đầu từ Tô Gia Hòa?”

“Không sai, tên Tô Gia Hòa này là người vô cùng thích phóng túng trăng hoa, thường xuyên tới những các hộp đêm lớn tại Kinh Thành,việc này cũng dẫn tới việc khi ông ta còn trẻ mắc bệnh, không sinh được con, vài năm trước bệnh tình cũng hồi phục, già rồi mới có được một đứa con trai, đứa con trai đó bây giờ mới có sáu tuổi, được Tô Vĩ Túc nuôi ở một nơi rất bí mật! Nghe nói, Tô Vĩ Túc đem đứa trẻ này trở thành một sinh mạng của hắn để yêu chiều, rất cẩn thận.”

“Có điều tra được bây giờ đứa trẻ này đang ở đâu hay không?”Lãnh Mạc nhìn Tiêu Lăng.

Tiêu Lăng lắc đầu, “Không điều tra được, nhưng mà...” Anh ấy nhếch miệng, cười lạnh lùng một tiếng, “Muốn biết cũng không khó, chỉ cần chúng ta bắt được Tô Gia Hòa,sao phải buồn bã vì không tìm được tung tích của đứa trẻ đó chứ?”

...

Tối ngày hôm đó, người của Lãnh Mạc tới hộp đêm mà Tô Gia Hoà vẫn thường lui tới phục ở đó,đến đêm **giờ,cuối cùng cũng tìm được con thỏ Tô Gia Hoà này, Tô Gia Hoà đã bốn mươi mấy gần năm mươi rồi, vẫn còn muốn lên giường cùng với những cô nương mười mấy tuổi thích khoe ngực.Ông ta cũng là người mượn mạng, đi tới hộp đêm không bao giờ quên đem theo hai người vệ sĩ, đương nhiên cuối cùng hai người về sĩ đó vẫn chết dưới tay Vương Bưu!

Nửa tiếng sau, Tô Gia Hoà toàn thân ngập mùi rượu bị đưa tới khách sạn.

Khi Tô Gia Hoà bị bắt, cũng đã gần tỉnh rượu, khi nhìn thấy Lãnh Mạc và những người khác,ông ta càng lo sợ rầm rĩ kêu lên, “Các người là ai? Các người bắt cóc ta với mục đích gì! Cha ta là thân tiền của Tô lão thái gia! Các người không biết Tô lão thái gia là ai sao?có mối quan hệ với người đứng vị trí thứ hai trong nước đó, ta nói cho các ngươi biết, các ngươi nhanh chóng thả ta ra, đừng để tới lúc cha ta phát hiện ta mất tích, khẳng định sẽ khôn tha cho các người... Aa—ngươi ngươi ngươi, ngươi định làm gì?”

Những lời uy hiếp của Tô Gia Hoà vẫn chưa nói hết, đã nhìn thấy Lãnh Mạc lấy ra một khẩu súng, miệng súng chĩa thẳng vào trán của ông ta.

Ông ta nhịn không nổi,hoảng loạn hét lớn, “Các người... Các người rốt cuộc là ai, tôi nào đắc tội với các người, nếu như tôi có đắc tội, tôi xin bồi thường các vị anh hùng hảo hán mà.Sau này tôi nhất định không dám vậy nữa, Các người đừng xuống tay với tôi...”

Tiêu Lăng cười lạnh lùng một tiếng.

Tô Vĩ Túc là một người không hề sợ chết, không thể nghĩ được rằng lại sinh ra một người con sợ chết như vậy!

Nhưng mà... như thế này càng dễ xử lý!

Tiêu Lăng và Lãnh Mạc nhìn nhau, gật gật đầu với Lãnh Mạc, Lãnh Mạc đi tới trước mặt tên phóng túng trăng hoa Tô Gia Hoà, nhìn vào bộ dạng toàn thân đầm đìa mồ hôi của Tô Gia Hoà, cười không ngớt, “Tô Gia Hoà!Chúng tôi bây giờ có việc muốn ông hợp tác một chút, chủ yếu xem ông có biết điều hay không thôi.”

Tô Gia Hoà nuốt nước bọt, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm vào khẩu súng trong tay Lãnh Mạc, chỉ sợ ông ta không cẩn thận một chút, khẩu súng đó chệch hướng là sẽ lấy luôn cái mạng nhỏ của ông ta.

“Được được được, biết điều!Tôi nhất định biết điều!Các người muốn hợp tác việc gì, chúng ta nói chuyện được không? Hảo hán, có thể để súng cách xa ra một chút không?”

Lãnh Mạc lạnh lùng hừ một tiếng, không những không để xa ra, ngược lại miệng súng còn sát chặt vào trán Tô Gia Hoà.

Tô Gia Hoà chỉ cảm nhận thấy miệng súng lạnh toát, đặt ở trán của ông ta, mồ hôi trên người ông ta toát ra càng lúc càng nhiều hơn. Tô Gia Hoà gần như phát khóc, ông ta không muốn chết, ông ta vẫn còn nhiều tiền vẫn chưa dùng hết, cuộc đời của ông ta vẫn có nhiều việc chưa được hưởng thụ như thế.

Chết như thế này thật quá là thiệt thòi.

“Các người rốt cuộc muốn gì!”

“Rất đơn giản!”

Lãnh Mạc cúi đầu, ở sát bên cạnh tai Tô Gia Hoà nói vài câu, sắc mặt Tô Gia Hoà đột nhiên biến sắc hẳn.

“Không không không, điều này nhất định không được!”

“HAHA—Không được?Thế thì cho người ông một cái lỗ,sau khi có một cái lỗ ông vẫn nói không được, tôi phục ông luôn!”

“Aaa—đừng đừng đừng, tôi đồng ý, tôi đồng ý như thế đã được chưa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK