Đột ngột, bất ngờ có một lão thái thái từ phía sau xe anh ra đi đến, mái tóc của lão thái thái cũng đã bạc trắng rồi, nhưng mà tinh thần còn rất tốt, cúi người ở đó, nghểnh cổ lên nhìn Dung Cảnh, “Ây da, đây là con trai nhà ai, tại sao xe lại lái đến trước cửa nhà tôi!”
Dung Cảnh đột nhiên hoàn hồn.
Vừa quay đầu thì nhìn thấy mẹ của mình với hình bóng mập mờ.
Khoé miệng anh ta vừa nhếch, rất tự nhiên và để xuống chiếc áo trên tay, “Mẹ...”
“Ây da, đây là kêu ai là mẹ đây, tôi không quen biết với cậu, phúc tôi không tốt, chỉ sinh một đứa con trai. Bây giờ đã đi làm trong quân đội rồi, cậu là ai, tại sao lại kêu bậy là mẹ.”
Khoé miệng Dung Cảnh lại nhấc lên, anh ta cúi bên cạnh lão thái thái, chân bám lấy lão thái thái, “Mẹ, con biết sai rồi, tối hôm qua đáng lẽ con đã đến trước cửa rồi, ai mà biết được đột ngột có chuyện, con thật sự là có chuyện gấp cho nên mới chạy đi.”
Lão thái thái khịt mũi nhẹ, đẩy Dung Cảnh ra, “Đi đi đi! Con lúc não cũng nói có chuyện để đối phó với mẹ, tối hôm qua mẹ nói với con như thế nào, hả?! Mẹ đã nói rõ ràng với con rồi, cô gái tối hôm qua ưu tú thế nào con biết không? Ba cô ấy là một cán bộ nghỉ hưu trong quân đội, bản thân lại là một Thạc sĩ ở Vương Quốc Anh, không những vậy, côn nương nhà người ta còn rất đẹp, người lại hiểu chuyện... không biết có bao nhiêu người muốn giới thiệu đối tượng với cô ta, nếu như người ta không phải nể mặt ba con, người ta sẽ không ra đâu! Bây giờ tốt rồi, thậm chí xuất hiện cũng không xuất hiện, cái thằng ranh thối có gan rồi đúng không!”
Dung Cảnh đau đầu, “Mẹ, không phải con nói với mẹ rồi sao, đừng tìm đối tượng cho con nữa!”
Lão thái thái trợn to mắt, “Mẹ không giới thiệu cho con?! Được! Vậy có khả năng thì tìm một cô con dâu về đây, khi nào con đưa con dâu về nhà thì mẹ không để con xem mắt nữa! Con nói con đi, đã 29 tuổi rồi, lúc anh con lớn như con thì đứa con đã biết chạy rồi, còn con...” Lão thái thái nhấn vào đầu Dung Cảnh, hận đến ngứa răng, “Con đó con, đã 29 tuổi rồi mà ngay cả bàn tay của tiểu cô nương nào cũng chưa nắm qua, con nói tại sao con vô dụng như thế!”
Lão thái thái càng nói càng tức, “Thật sự muốn tức chết tôi đây rồi, thằng ranh con, tại sao con không biết tự để tâm vậy!”
“Ai nói con không để tâm...”
“Vậy cô nương đâu!” Lão thái thái rất tức giận, thẳng lưng lên, “Mau đưa cô nương về đây thì mẹ mới tin con!”
Dung Cảnh thở phào, “Thích người khác nhưng không được đáp trả...”
Lão thái thái vừa nghe thấy!
Ây da!
Tình trạng này không dúng!
Bà ta đưa tay ra móc vào cô Dung Cảnh, Dung Cảnh tướng cao ráo, nhanh chóng phối hợp với lão thái thái khom lưng, lão thái thái vừa kéo Dung Cảnh vào trong vườn, vừa ép khỏi, “Mau nói! Con thích cô nương nhà ai rồi? Nói cho mẹ biết, mẹ bắt cóc lại cho con!”
Dung Cảnh nhếch khoé miệng!
Bắt cóc lại?!
Cần phải dũng cảm vậy không!
“Mẹ, chuyện của con mẹ không cần bận tâm, nói chung anh trai con đã thành lập một gia đình rồi, mẹ cũng có cháu để bồng rồi, còn lo lắng cho con làm gì!”
“Như vậy không được, con trai của anh con là của anh con, đâu phải của con!” Lão thái thái kéo Dung Cảnh vào nhà, một phát nhấn Dung Cảnh lên ghế sofa, người ba đối diện Dung Cảnh trên sofa đang đeo kính viễn thị đọc báo, nhìn thấy tình hình này, nhanh chóng cởi kính ra, “Đây lại là gì nữa?”
“Lão Dung, con trai ông nói rằng cậu ta có thích một cô nương rồi!”
“Ây da! Cô nương nhà ai đây, nhanh chóng nói cho daddy, daddy bắt cóc về đây cho con!”
Dung Cảnh lại nhếch khoé miệng!
Đúng là một cặp vợ chồng, lời nói của cuộc trò chuyện đều giống nhau.
Anh ta bất lực xoa trán, “Con với cô ấy không thể...”
“Tại sao lại không thể!” Lão thái thái lườm, “Tại sao con trai của Mục Quế Anh lại không có khí phách như vậy chứ!”
Dung Cảnh càng đau đàu hơn.
Đúng rồi, quên nói rằng... Mẹ anh ta tên là Mục Quế Anh! Đúng rồi, không sai! Cùng tên với người phụ nữ thời cổ đại!
Nhưng mà người ta Mục Quế Anh đầy sự công bằng!
Mẹ anh ta... mặc dù từ nhỏ đã đi lính, nhưng rất vũ lực, nếu như sống trong thời cổ đại, anh nghi ngờ mẹ anh ta sẽ đạp núi làm vui, trực tiếp đi đánh cướp rồi.
“Mẹ, người ta đã kết hôn qua rồi, mẹ nói con còn vai diễn sao?!”
Dung Lão nghe thấy!
Ây da!
Chưa kể, thật sự không có vai diễn!
Không thể để con trai đi huỷ hoại cuộc hôn nhân của người khác làm người thứ ba.
Lão thái thái cũng choáng váng một hồi, bà ta ngồi trên ghế sofa, tròng mắt đảo một vòng, Cảnh Dung vừa nhìn thì biết mẹ anh ta chắc chắn không nghĩ tốt gì.
“Mẹ...”
“Con đừng nói chuyện!” Lão thái thái khí phách rất mạh mẽ che miệng Dung Cảnh lại, ánh mắt sắc nét chất vấn anh ta, “Là cô gái con nhìn cứ nhìn ngay cửa lúc nảy?”
Dung Cảnh miệng bị bịt lại, chỉ vào tay mẹ.
Lão thái thái hất tay, “Con không nói chuyện, chỉ cần gật đầu lắc đầu là được rồi!”
Được thôi!
Dung Cảnh chớp mắt biểu đạt đã hiểu.
“Rất thích?”
Dung Cảnh do dư một chút, gật gật đầu.
Ít nhất, anh ta lần đầu tiên đối với một cô gái phát sinh thương tâm trong chuyện tình cảm... và... muốn bảo vệ cô ấy.
“Kết hôn rồi?”
Lần này, Dung Cảnh gật đầu không do dự.
“Quen biết bao lâu rồi?”
Dung Cảnh đưa những ngón tay ra, chỉ hai ngón!
“Hai năm?”
Dung Cảnh lắc đầu!
“Hai tháng?!”
Dung Cảnh lại lắc đầu!
Lão thái thái trợn to mắt, “Ôi chao! Không lẽ con định nói với mẹ, hai đứa con chỉ quen biết nhau hai tiếng!”
Điều đó không thể!
Dung Cảnh đẩy tay lão thái thái ra, nói với tính khí không tốt, “Hai ngày, là hai ngày được chưa!”
“Chỉ mới hai ngày con đã xác định thích người ta rồi?”
“Rất chắc chắn!” Dung Cảnh nhìn lão thái thái nét mặt hoài nghi, nhịn không được và nói, “Mẹ với ba con không phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên, anh con với chị dâu con cũng không phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên sao?!”
Cũng đúng!
Lão thái thái nghĩ một hồi, cuối cùng vỗ vai Dung Cảnh, “Cố lên!”
“Hả?!”
Cố lên con khỉ!
“Cố làm người thứ ba à!” Lão thái thái kích động đến mặt đỏ bừng, nắm chặt nắm đấm và mặt đầy kiên định, “Con trai à, mẹ con cứ tưởng con là đồng tính rồi, con nói xem, không dễ gì con gặp được một cô nương con thích. Rất xui, người ta còn là người đã kết hôn! Khi 29 tuổi con mới gặp được người phụ nữ con thích, người kết tiếp con thích ước tính là phải đến 58 tuổi mới có thể gặp được, cho nên mẹ nghĩ rồi, cảm thấy không thể đợi đến ngày hôm đó!”
“Cho nên?”
“Cho nên, con trai, mẹ động viên con đi làm người thứ ba! Gặp người con gái con thích thì dành cô ấy về!”
Dung Cảnh lại nhếch khoé miệng!
Quả nhiên!
Anh ta nói rằng mẹ anh là chính suy nghĩ cướp của!
“Muốn mẹ chỉ con vài chiêu không?!”
Dung Cảnh đau đầu, “Mẹ, mẹ đừng tạo ra ý tưởng bậy nữa, chuyện này không phải trò chơi! Người phụ nữ đó rất yêu chồng cô ta, chúng ta sao có thể vô đạo đức!”
Lão thái thái không có đáy của đạo đức!
Dù sao, gặp được thì đuổi theo thôi!
“Lúc nãy con đưa cô nương đó về nhà?” Lão thái thái quay mặt lại, “Có nghĩ là... cô nương đó sống cùng khu biệt thự với chung ta?!”
Dung Cảnh bất lực gật đầu.
Ngay cả khi anh không nói với mẹ thì mẹ anh ta sẽ cố hết sức để tìm ra, như vậy, thà rằng anh ta thật thà giải thích.
“Nhà chồng cô ta họ Tần! Sống tại căn thứ hai phía sau chúng ta!”
“Tần Nham?”
Dung Cảnh ngơ ngác, “Mẹ quen biết?”
Lão thái thái cười to, “Con nói, gia đình họ đã dọn đến đây mấy năm rồi, mẹ đã sinh ra làm trinh tham, tại sao lại không thăm dò tình hình hàng xóm của mình chứ!” Lão thái thái đứng ngay phòng khách đi qua đi lại, “Tần Nham! Cậu ta năm nay cũng 29 tuổi, đang điều hành một công ty thương hiệu giày thời gian, những năm gần đây kinh doanh cũng khá tốt! Lúc trước mẹ có thấy trong nhà Tần Nham đưa bạn gái đến, một cô gái ngực to chân dài thân hình sexy nóng bỏng...”
Nói đến đây, lão thái thái chớp mắt nhìn Dung Cảnh, “Con trai, thì ra con ăn thật tốt!”
Trán Dung Cảnh dựng dựng lên, “Mẹ nói không phải là cô ta, chắc là bạn gái cũ của Tần Nham, hai người chia tay sau đó Tần Nham mới kết hôn với Lưu Tuyền!”
“Ồ...”
Lão thái thái kéo dài giọng nói, cười hehe và nói, “Vừa mới quen biết hai ngày đã nắm rõ tình hình gia đình người ta rồi, lợi hại quá!”
Dung Cảnh cảm thấy đầu của mình sắp nổ tung rồi.
“Mẹ, nói ý chính được không?!”
“Ok!” Lão thái thái chỉ ra một ngón tay, nói tiếp, “Theo như mẹ biết, Tần gia tháng 11 năm trước đã tổ chức tiệc cưới, nhưng mà đãi rất thấp kém, những người biết không nhiều! Lão thái thái của Tần gia...”
“Làm sao?”
Lão thái thái nghĩ về điều đó và nói, “Cái bà lão thái thái này là một người tương đối mạnh mẽ, tóm lại không phải là một người dễ qua lại!”
Anh ta còn tưởng mẹ anh ta sẽ nói gì.
Dung Cảnh nhớ lại tình trạng của Lưu Tuyền, nhịn không được và thời dài, “Cái bà lão thái thái của Tần gia không những một người khó qua lại, thậm chí còn là một mụ điên!”
“Con trai, có phải con biết chuyện gì bên trong?”
Dung Cảnh kể hết toàn bộ sự việc về cuộc gặp gỡ với Lưu Tuyền.
Dung lão nghe thấy trợn to mắt, “Lão thái thái này bị bệnh sao!”
Ngay cả nhìn vừa mắt với một người, lại có thể độc ác mà ra tay như vậy!
Lão thái thái cũng nghiến chặt răng, “Chết tiệt thật, lúc trước cảm thấy lão thái thái của Tần gia này mặc dù có chút quyền lực, những mà cũng không phải là một người xấu, thật là biết người biết mặt không biết tâm, tại sao trái tim bà ta lại độc áo như vậy! Nói như thế nào cũng là con dâu của mình, dù cho có không thích, nhiều nhất là họ có để tách ra và sống cuộc sống của mình. Thậm chí còn dùng thủ đoạn độc ác này! Đơn giản là một con thú!”
Dung Cảnh thở dài, “He...dọn ra ngoài?!
Dung Cảnh lại kể sự việc xảy ra trong đêm hôm qua Lưu Tuyền muốn dọn ra ngoài.
“Tự tử? Chết chưa?!”
“Đây chỉ là thủ đoạn để cô ta giữ con mình, cô ta làm thế nào muốn chết!”
Lão thái thái khinh bỉ, “Cái bà lão thái thái này có thòi quen thích trai trẻ à, ai cưới vào nhà họ thật là xui xẻo 18 kiếp!”
Dung Cảnh nói với ba mẹ, “Mẹ, con nói với mẹ những điều này là để mẹ chú ý nhiều hơn đến sự chuyện động của gia đình họ, con sống ở xa, có lúc muốn quan tâm cũng không quan tâm được. Tóm lại cô ấy khá tội nghiệp, mẹ với ba con quan tâm một tí, nếu như phát hiện chuyện gì thì dang tay giúp đỡ cô ấy.”
Lão thái thái chỉ đập ngực, “Con trai, con yên tâm! Mẹ nhất định sẽ bảo vệ tốt vợ con!”
Dung Cảnh đau đầu, “Mẹ, đó là vợ người ta!”
“Cái gì vợ người ta!” Lão thái thái lườm Dung Cảnh, “Mẹ hơi xấu hổ khi để con làm kẻ thứ ba của người ta, nhưng mà là loại người này, mẹ hai tay hai chân ủng hộ con cướp vợ! Hung hăng cướp lấy!”