Ngược lại Sư đoàn trưởng Dịch không cảm thấy tức giận, Từ Vân Liệt nói ra những lời này trước mặt y còn tốt hơn lấy lòng y, nịnh nọt trái lương tâm. Huống chi, y không phải là không hiểu biết tính tình của Từ Vân Liệt. Mặc dù hắn làm người tương đối ngay thẳng, nhưng cũng không phải là không có năng lực quan sát. Nếu không phải xem y như người một nhà thì đã không có nói thẳng ra như vậy.
“Đúng rồi, kết hôn là chuyện lớn, ít nhất cũng phải tổ chức hôn lễ đúng không? Lát nữa đến nói cho ban hậu cần biết một tiếng, làm mấy bàn tiệc trong nhà ăn, cũng để cho mọi người cùng chia vui. Cháu thấy thế nào?” Sư đoàn trưởng Dịch lại nói.
Từ Vân Liệt đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng lắc đầu: “Cám ơn ý tốt của Sư đoàn trưởng. Chẳng qua, cháu và Tiểu Từ đều chuẩn bị một bữa cơm đơn giản cho người nhà. Hơn nữa, cháu là ở rể. Tiểu Từ cũng không quen thân với người trong quân đội. Nếu làm mấy bàn tiệc sẽ khó tránh khỏi làm cho cô dâu khó chịu, điều này không cần thiết.”
Vừa nghe được những lời này, Sư đoàn trưởng Dịch trừng mắt, hơi khó tin.
Mà trong phòng bên cạnh rõ ràng truyền đến tiếng đập phá đồ đạc.
Sư đoàn trưởng Dịch cũng bị âm thanh làm cho giật mình, không cần nhìn cũng biết chắc là con gái nhà mình nghe lén, lập tức bất lực lắc đầu. Đồng thời cũng hơi may mắn, con gái y đã nghe được những lời này, cũng nên hết hy vọng đúng không?
“Tại sao là ở rể? Ba cháu có đồng ý không?” Sư đoàn trưởng Dịch lập tức hỏi.
“Ông ấy không có ý kiến, hơn nữa chuyện này đã được quyết định từ 2-3 năm trước.” Thái độ của Từ Vân Liệt cực kỳ thành khẩn.
Lúc này Sư đoàn trưởng Dịch đã không còn ngạc nhiên đơn giản như vậy. Thường là đàn ông không có mấy người thích ở rể cả, ngược lại cũng không phải khinh thường phụ nữ. Mà là thói quen để lại từ trăm ngàn năm qua, làm người ta theo bản năng cho rằng đàn ông ở rể là không có triển vọng. Mà Từ Vân Liệt có một tương lai tươi sáng, điều này không còn gì nghi ngờ. Mà Sở Từ không có ba mẹ, cũng không phải là một gia đình giàu có, quả thực không thể tin được là nó có thể làm được điều này.
Nhưng nói đến chuyện ở rể, Từ Vân Liệt cũng không có chút nào không vui. Thậm chí trong ánh mắt còn mang theo mấy phần mong đợi và căng thẳng. Y thực sự không biết Sở Từ kia rốt cuộc quyến rũ đến mức nào, có thể làm cho một người đàn ông mạnh mẽ như nó trong chớp mắt biết thành anh chồng trẻ.
“Vậy... bên ngoài có chỗ ở không? Danh sách phân nhà cho người nhà của cháu cũng chưa được thông qua, không phải tìm nhà hàng và khách sạn ở bên ngoài sao?” Sư đoàn trưởng Dịch hơi khó hiểu lại hỏi.
“Tiểu Từ đã mua một ngôi nhà, sân trong nhà rất rộng. Sư đoàn trưởng Dịch, lần này cháu đến đây là muốn mời ngài qua làm khách. Ngài thấy có tiện không?” Từ Vân Liệt lại nói.
Nghĩ đến ngôi nhà Sở Từ mua, đôi mắt của Từ Vân Liệt hơi sáng lên. Nơi đó không chỉ là đoạn đường tốt, mà còn được Sở Từ sửa chữa thành một nơi ở vô cùng yên tĩnh và tao nhã. Hắn vừa bước vào cửa thì thể xác và tinh thần có thể thả lỏng ngay lập tức. Hơn 20 năm qua, đây là lần đầu tiên hắn có mong đợi về nhà mạnh mẽ như vậy.
Sư đoàn trưởng Dịch gật đầu và lập tức đồng ý.
Bên quân đội, Từ Vân Liệt chỉ mời hai người lớn như là thầy là cha. Đó chính là bác Thẩm và Sư đoàn trưởng Dịch. Về phần đồng đội khác... vốn dĩ là muốn mời. Nhưng một là bởi vì không thể tùy tiện rời khỏi đội ngũ, hai là tránh cho những người đó quá mức chú ý đến vợ của hắn, nên đã bỏ qua.
Sở Từ là một quả bom tấn trong quân đội. Mặc dù chỉ gặp mặt hơn 30 người, nhưng mọi người càng truyền càng thêm mắm dặm muối, làm cho hiện tại trong mắt rất nhiều người, Sở Từ đã trở thành một 'con cọp cái' với vòng eo thon, mông tròn, sức lực lớn; để tránh cho những người đó nhìn thấy Sở Từ thực sự không thể rời mắt được. Hắn cảm thấy tốt hơn không nên mời khách lung tung.
Tin tức về việc Từ Vân Liệt muốn kết hôn truyền ra mọi người trong khu nhà ở đều biết. Nhưng không có nhiều người gặp qua vợ của hắn, dù gặp qua cũng không nhìn kỹ. Bởi vậy còn chưa đến ngày đám cưới, hầu như khắp nơi đều có tin đồn về Từ Vân Liệt.
Danh Sách Chương: