Lãng Nhân có chút áy náy về tình hình hiện tại, làm một người chỉ huy hay là làm một tiểu đội trưởng thì quan trọng nhất cần phải bố trí toàn cục một cách hoàn hảo. Cần hiểu được cụ thể tính chất của từng thành viên trong đội để có thể sắp xếp họ ở những vị trí có thể phát huy toàn bộ năng lực của họ. Nhưng bây giờ Đàn Ngấn lại chỉ ra sự vượt trội ở Hạ Mạt là tốc độ, điểm này là điểm mà anh nhìn không ra.
Việc của anh trước tiên là nghiên cứu điều tra một chút tư liệu về thực lực của 4 linh đánh thuê.
Đàn Ngấn thì khỏi phải nói rồi vì họ là người quen cũ, các thuộc tính của anh ta Lãng Nhân biết vô cùng rõ ràng. Mà Cửu Tang thì mới hợp tác qua một lần nhưng các thuộc tính của anh Lãng Nhân cũng biết đến 7-8 phần, nhất là tốc độ của Cửu Tang khiến Lãng Nhân vô cùng hài lòng. Nói đúng hơn thì cả Lăng Vân Thiên Hạ cũng không có một ai có tốc độ nhanh như Cửu Tang. Còn đối với người mà Cửu Tang giới thiệu đến là Hạ Mạt, Lãng nhân cũng đã đến công hội lính đánh thuê nghiên cứu cả ngày trời nhưng những thuộc tính công bố trên đó lại quá mơ hồ. Xem ra tốc độ cũng chả hơn Cửu Tang .
Trên đường anh luôn quan sát Hạ Mạt và một lính đánh thuê khác, phát hiện tính công kích của hai người họ khá tốt, và nghĩ đó cũng là đặc điểm xuất chúng của Hạ Mạt. Đặc biệt là sát thương trong một đòn lại vượt qua cả Thanh Dạ làm cho cách nhìn nhận của Lãng Nhân về cô có tôn trọng thêm vài phần. Cứ như thế mãi cho đến khi sát thương của cô vượt qua hản Thanh Dạ trên bảng xếp hạng đứng đầu trong phó bản, Lãng Khách hầu như chỉ chú ý đến lực sát thương mà quên đi mẫn lực (nhanh nhẹn) của cô nàng như thế nào. Hơn nữa nhều người như thế này, anh có muốn quan sát Hạ Mạt tỉ mỉ thêm một chút thì cũng khá là khó, chỉ có thể nhìn lực sát thương gây ra thôi.
Sở dĩ thì quyết định này của Lãng Nhân cũng không sai nhưng đối với một người luôn đòi hỏi nghiêm khác với bản thân như anh ta thì sự viêc lần này giống như một lỗ hổng làm anh ta cảm thấy hụt hẫng. Anh là chỉ huy của cả một đoàn người vậy là lại phạm cái sau lầm không đáng có này, thôi thì bây giờ chỉ đành tự thề với bản thân sau này anh sẽ chú ý kỹ hơn từng người qua từng trận chiến mà thôi.
Đối với công việc được phân là đi dắt dụ tiểu quái thì Hạ Mạt cũng chả có phản ứng gì hay động tác gì tỏ ra là sẽ từ chối cả , nhưng trái lại cô nàng cảm thấy có chút kỳ lạ, không phải đây là lần đầu họ đến phó bản tại sao họ lại biết tiểu đội trưởng khô lâu có thể triệu hồi được tiểu quái chứ?
Đàn Ngấn thấy Hạ Mạt không phản ứng gì lại với viêc phân công đó thì anh cũng không nói thêm gì nữa nhưng Vô Ảnh Quỷ đứng cạnh đã chịu không nổi mà mở lời
"Lưu Hỏa, cô đi dẫn dụ quái liệu có ổn không?"
Tốc độc ủa tiểu quái không nhanh chỉ là hình dáng của chúng cao hơn những người chơi ở đây mà thôi, nếu nói đến việc có đảm bảo được viêc dẫn dụ quái không thì Hạ Mạt rất có lòng tin sẽ dẫn dụ chúng ra xa khỏi đội ngũ. Nhưng cô lại không muốn cho họ biết thẳng rằng nhiệm vụ dẫn dụ quái với cô vô cùng đơn giản. Rút cục đến cùng có phát sinh chuyện gì hay không thì có trời mới biết được nên cô chỉ nhẹ nhàng gật đầu
"Cứ thử xem"
Vô Ảnh Quỷ nghe thấy Hạ Mạt nói vậy trái lại lại thở phào nhẹ nhõm. Nếu lúc này Hạ Mạt ôm đồm quá nhiều việc mà hoàn thành không tốt nhiệm vụ thì chả phải vẫn là do anh phải chịu phụ trách bù lấp vào đó sao.
Sau khi Hạ Mạt chấp nhận sự phân công đó thì quay lại vị trí của mình tiếp tục nghỉ ngơi phục hổi thể lực, tiện thể hỏi Cửu Tang một số vấn đề mfa cô chưa rõ. Cửu Tang nghe xong thì liền thở dài
"Bọn họ trước có phái người đi thăm dò phó bản trước rồi, những người đó đa phần là đều đã chết, nhưng thăm dò thì cũng chỉ đến được đây thôi, sợ tiếp theo có gì bản thân họ cũng không rõ nữa"
Đáp án này của Cửu Tang cuối cùng cũng giải đáp được vấn đề to đùng của Hạ Mạt, cuối cùng cô cũng có thể thở phảo một hơi. Gần đây cô luôn suy nghĩ về một vấn đề đó là thế giới này đôi lúc cũng sẽ có những chuyện mà khoa học không thể nào chứng minh nổi, ví dụ như trọng sinh. Nếu bản thân cô có thể trọng sinh thì liệu người khác cũng có thể như vậy? Đó là nguồn cơn lo lắng của cô, vì thế nên khi thấy chuyện mà bản thân cảm thấy kì lạ cô liền muốn biết rõ chuyện này như thế nào. Cô không phải là bơi vì sợ sẽ có thêm vài cao thủ trùng sinh bởi vì thế giới to như này thì kiểu gì mà chả có những người mạnh một cách khủng bố chứ. Cô chỉ không dám nghĩ nếu ngoại trừ cô trùng sinh ra mà vẫn còn những người khác trùng sinh nữa thì thế giới này sẽ trở nên đáng sợ nhự thế nào.
Hiệu ứng hồ điệp trước giờ vẫn luôn tồn tại, bất luận người trùng sinh có muốn hay là không thì từ lúc hiện tượng trùng sinh diễn ra thì cả thế giới cũng đẫ thay đổi vì nó rồi, điều này mãi mãi không đổi. Mục tiêu trùng sinh lần này của Hạ Mạt là tiếp tục sống, vì mục tiêu này cô đã rất nỗ lực, đấu tranh rất vất vả. Nếu như..........................nếu như có thêm một vài người cũng trùng sinh như cô vậy có phải nỗ lực của cô đều là công cốc? Có phải là đến cuối cùng cô vẫn cứ phải lặp lại kết cục của kiếp trước....Chết!!!
Không thể không nói, Hạ Mạt đối với chuyện này vô cùng sợ hãi. Ở thế giới trước mà cô từng biết, cô đã chết một lần, mà bây giờ sau khi được sống lại cô không muốn phải nếm thêm mùi vị của cái chết thêm một lần nào nữa.
Vì thế đối với lời giải thích của Cửu Tang cô vẫn không thể tin hoàn toàn, cô cần phải quan sát tiểu đội trưởng khô lâu một chút đã xem có vấn đề gì xảy ra không rồi sau đó mới nghĩ đến việc bản thân mình nên làm gì. Nếu như......nếu như vẫn còn người khác trùng sinh thì..........
Hạ Mạt nắm thật chặt hai chuôi kiếm trong tay mình, con ngươi trong mắt cô cũng có chút biến đổi, hàn ý tỏa ra lạnh lẽo. Nếu có chuyện đó thật thì cô không ngại giết thêm một người nữa đâu!
Dù sao cho đến bây giờ giết một người hay giết mười người cũng chả còn khác biệt gì nữa rồi. Cô nhìn những ngón tay mảnh khảnh của mình, khóe môi khẽ cong lên
Sống tiếp sao mà khó thế!
Giết hoặc bị giết!
Chỉ vậy thôi.
Nhìn bóng lưng của Hạ Mạt rời đi, Vô Ảnh Quỷ khó hiểu quay ra hỏi Đàn Ngấn
"Sao anh biết mẫn lực của Lưu Hỏa cao?"
"Từng giao thủ"
"Hả? Lúc nào thế?Kết quả ra sao?"
Đàn Ngấn nhìn theo bóng lưng Hạ Mạt một lúc rồi thu lại ánh nhìn, cười cười tiếp lời Vô Ảnh Quỷ
"Cái này à, Phật dặn không thể nói"
Một câu trào phúng, chả liên quan gì đến vấn đề chính cả.
Và rồi khi đánh tiểu đội trưởng khô lâu, cũng chỉ vì câu nói trào phúng của Đàn Ngấn mà Lãng Nhân với Vô Ảnh Quỷ đặc biệt chú ý đến nhất cử nhất động của Hạ Mạt. Rồi đến khi nhìn thấy tốc dộ dận dụ tiểu quái của cô nàng cứ phiêu phiêu y như một còn diều, nhanh nhẹn, dứt khoát mà vô cùng nhanh, hai còn người kia cũng không thoát khỏi sự kinh ngạc đến há hoác miệng. Lúc tiểu quái vây quanh mọi người, cô dùng tốc độ không thể nói là nhanh dẫn dụ bọn chúng tránh xa tổ đội của mình, thậm chí người ngoài còn nhìn thấy hình như cô nàng chả mất mấy sức để chạy vòng quanh dẫn dụ quái đi chỗ khác cả. Về điểm này thì minh chứng hùng hồn nhất là khi tiểu quái đuổi gần kịp cô, cô chỉ cần nhanh thêm mấy bước thì đã bỏ chúng ở lại đằng sau rồi, rồi lại chạy vòng sang hướng khác để đánh lạc hướng chúng.
Việc này diễn ra mấy lần làm cho Lãng Nhân và Vô Ảnh Quỷ đưa ra kết luận rằng cô chưa dùng hết sức mình. Trong lòng vẫn cứ đoán giá đoán non mẫn lực của cô bao điểm, tốc độ của cô là bao nhiêu.
Kỳ thực thì cũng chả cần đoán, vì bọn họ chút nữa là sẽ biết được thôi
Thuận lợi đánh qua tiểu đội trưởng khô lâu, thành viên trong tổ đội ai cũng tỏ ra vô cùng phấn khích, mọi người cùng nghỉ ngơi một lúc rồi tiến về phía Boss thứ nhất - Tiêu Tam. Sau khi càn quét hết tiểu quái một lúc sau cả đám người đã có mặt trước Boss thứ nhất - Tiêu Tam. Giờ này Tiêu Tam vẫn đang ngồi lẳng lặng trước một bia mộ ở một góc nghĩa địa. Theo cốt truyện của phó bản thì bia mộ kia chính là bia mộ của em trai Tiêu Tam, chiến tranh nổ ra, đất nước kêu gọi các thanh niên lên đường nhập ngũ, Tiêu Tam và em trai cùng một lúc được chiêu mộ vào binh đoàn. Trên cả chặng đường hành quân, hai người luôn nương tựa lẫn nhau mà sống sót. Đến giờ khắc cuối cùng để được chứng kiến hiệp định hòa bình, chấm dứt chiến tranh được ký kết, em trai Tiêu Tam vì bảo vệ anh trai mà không may phải nằm lại trên chiến trường này. Vì cái chết của em trai mà lòng đầy hổ thẹn, cuối cùng cũng táng thân vùi cốt tại chiến trường này.
Nhưng đáng tiếc Tiêu Tam không chết được, cơ thể bị tà khí chiếm giữ trở thành một thứ mà người đời gọi là cương thi. Sau khi trở thành cương thi, Tiêu Tam không hề nhớ những chuyện trước đây, nhưng chỉ có một điều duy nhất mà hắn không thể quên, đó là phải bảo vệ em trai.
Trong phó bản thường 10 người thì chỉ có Tiêu Tam một mình ứng chiến, nhưng ở phó bản tinh anh 30 người thì khác, khi máu của Tiêu Tam thấp dưới 30% thì sẽ gào khóc lớn, lúc đó em trai của hắn ở dưới mộ phần cũng đội mồ mò lên, tất nhiên là máu full rồi và sẽ thủ hộ bảo vệ anh trai mình. Chiến đấu đến lúc giới hạn máu của người em cũng thấp dưới 20% máu thì cố gắng tách hai anh em xa nhau ra để họ không thể thi triển kỹ năng gọi là "huynh đệ đồng tâm", hơn nữa phải là cùng 1 lúc kích sát hai anh em thì mới được coi là hoàn thành. Còn nếu như anh hoặc em bị kích sát trước mà người còn lại chưa bị hạ sau 20 giây thì hai anh em cùng hồi phục quay lại với trạng thái full máu. Lúc đó chỉ có thể đánh lại từ đầu mà thôi
Boss này cũng không có gì khó đánh vì kỹ năng của nó cũng chả có gì đáng sợ cả, điểm khó của nó chỉ là giới hạn về thời gian kích sát hai anh em nhà boss này mà thôi, ngoài ra thì tất cả đều vô cùng đơn giản.
Đối với Boss Tiêu Tam, Lãng Nhân đã có nghiên cứu khá kỹ về bối cảnh của hai anh em nhà boss từ đó cũng có thẻ suy tính ra sau đó sẽ xảy ra những tình huống gì nhưng vẫn chưa có kế sách gì cho vẹn toàn cả nên chỉ đành nhắc nhở mọi người cần phải vô cùng cẩn thận đừng để bản thân mình chịu sát thương chết mà thôi. Không những thế Vô Ảnh Quỷ còn đặc biệt căn dặn Hạ Mạt, nếu thấy thành viên nào có nguy hiểm thì mong cô nàng có thể ra tay tương cứu.
Nếu đã bị đối phương nhìn ra tốc độ của bản thân cao hơn những người khác thì Hạ Mạt cũng không có ý định từ chối sự phân phó này.
Kỳ thực sự phân phó ấy của Vô Ảnh Quỷ không hề thừa thãi, sau khi tiến hành công kích boss, bởi vì boss Tiêu Tam không có phản ứng gì lại nên mọi người đánh rất nhẹ nhàng, giới hạn máu tụt cũng rất nhanh, nhưng đến lúc còn 21% máu thì Tiêu Tam bắt đầu ngửa mặt lên trời gào khóc làm cho mọi người ai nấy đều bị dọa riêng chỉ có Hạ Mạt rất nhạy cảm, cô liên tục để ysxung quanh, và tập trung quan sát vào chiếc quan tài nhô ra một nửa khỏi nền đất ở sau bia mộ mà Tiêu Tam bảo vệ
Cái thời khắc mà Tiêu Tam vừa ngừng gào khóc thì chiếc quan tài kia "peng" một tiếng, chiếc nắp quan tài bay lên thật cao, tiếng động làm cả nhóm người giật mình quay lại nhìn thì chỉ thấy từ trong quan tài nhảy ra một thi thể của một cậu thanh niên đã bị nát nửa khuôn mặt, rồi đột nhiên không một tiếng động nào mà phi nhanh về phía người chơi đứng gần quan tài nhất. Cũng thời khác này Hạ Mạt dùng tốc độ nhanh nhất của mình phi thân qua đó, thậm chỉ những người chơi khác còn không kịp nhìn ra cô ấy đã làm gì mà đã thấy người chơi bị công kích kia đã bị cô đẩy văng ra xa . Hạ Mạt gào to
"Bên này vẫn còn 1 boss nữa"
Tiếng hét của Hạ Mạt làm mọi người sực tỉnh rồi cùng bổ nhào sang vây lấy em trai của Tiêu Tam. Lúc sau một đạo kiếm ảnh sáng loáng cả mộ địa âm u, chỉ có Hạ Mạt vừa đánh boss bên này vừa chú ý nhất cử nhất động của Tiêu Tam.