Mục lục
Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chu Nguyên Hạo đứng dậy đi tới trước mặt tôi, cúi đầu nhìn ánh mắt của tôi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nói: “Quỷ chưa chắc là người xấu, mà tướng quân trấn ngục quân cũng chưa chắc là người tốt, trên đời này vốn không có người hoàn toàn tốt hay hoàn toàn xấu.”
Tôi vỗ khuôn mặt đẹp trai của anh nói: “Có một vị chính trị gia đã từng nói: lúc tham nhũng thì phải xảo trá, lúc liêm chính thì càng phải xảo trá hơn, nếu không thì lấy gì mà đấu với những quan chức tham nhũng đây.

Em chính là muốn đối phó với đám người âm hiểm xảo trá này, không tinh tường một chút thì sao mà được? Chẳng lẽ chưa tới hai ngày đã bị người khác gặm đến nỗi ngay cả xương cốt cũng không còn?”
Chu Nguyên Hạo cười ha ha, ôm lấy thắt lưng của tôi, để cho hai chân của tôi quấn lấy eo anh, cười nói: “Bây giờ anh lập tức sẽ ăn sạch sẽ em.”

Nói xong, chúng tôi lại bắt đầu triền miên trên mặt đất.

Cũng không biết rằng có phải đã nghẹn ba năm rồi không, thế nhưng biểu hiện của Chu Nguyên Hạo thật sự rất dũng mãnh, một lúc sau khi xong việc tôi lập tức chìm vào giấc ngủ đến rạng sáng, anh ấy đã đi rồi, chắc phải đi sắp xếp chuyện người thừa kế.
Một khoảng thời gian nữa là phải trở về rồi, một lần đi song song hai thế giới cũng không phải chuyện dễ dàng gì, tôi cũng muốn ra ngoài đi dạo một chút.
“Cô Khương.” Một người đàn ông với thân hình cao lớn, khuôn mặt dễ nhìn đến, hẳn là thuộc hạ của Chu Nguyên Hạo, hình như gọi là Chu Liễn.
“Cô muốn đi ra ngoài sao ạ?” Khuôn mặt anh ta không chút thay đổi nói.
Tôi gật đầu, anh ta nói: “Ông chủ đã dặn dò tôi phải đáp ứng hết tất cả những yêu cầu của cô.

Xin hỏi là cô muốn đi đâu, tôi sẽ sắp xếp đội bảo vệ đi theo cô.”
Mặt tôi đen lại nói: “Không cần bảo vệ đâu.”

“Không được, cô là người của ông chủ, tôi phải đảm bảo sự an toàn của cô.” Anh ta cứng rắn nói.
Tôi liếc nhìn anh ta một cái nói: “Nếu đã như vậy thì anh đi theo tôi đi, những người khác không cần đâu.”
“Được ạ.” Chu Liễn chuẩn bị xe rất nhanh, anh ta tự mình lái xe, còn tôi ngồi ở đằng sau: “Có vẻ như anh không thích tôi lắm thì phải.”
“Cô muốn nghe sự thật sao?”
“Đương nhiên.”
Anh ta nghiêm nghị nói: “Ngài ấy là bậc đế vương hiếm có, không nên dồn hết tinh lực vào tình yêu, càng không nên vì một người phụ nữ mà từ bỏ sự nghiệp của mình, cùng cao chạy xa bay với người phụ nữ đó.”
Tôi cười: “Anh dù sao cũng là người trung thành, nhưng anh có bao giờ nghĩ đến, biết đâu anh ấy ở quê nhà cũng có sự nghiệp lớn phải làm thì sao.”
Chu Liễn hiển nhiên không tin, lạnh lùng nói: “Với thực lực của ngài ấy, không chỉ có thành phố Kim Hoàng mà toàn bộ thế lực ngầm của cả nước đến một lúc nào đó đều sẽ nằm trong tay ngài ấy.”
Tôi nhếch miệng nói: “Một bầy chim sẻ đang tranh nhau một nắm thóc thì tình cờ có một con đại bàng bay ngang qua.

Chúng đang bảo vệ thóc, tưởng rằng đại bàng định chộp lấy chúng.


Nhưng làm sao chúng biết được rằng cuộc hành trình của đại bàng là cả bầu trời rộng lớn cơ chứ.”
Chu Liễn cau mày không nói gì.
Đột nhiên, sắc mặt tôi thay đổi, nói: “Dừng xe.”
Chu Liễn đối với tôi rất có thành kiến, anh ta căn bản không có nghe tôi, tôi trầm mặt nói: “Dừng xe lại ngay!”
Chu Liễn vẫn phớt lờ tôi.
Tôi lập tức thả lực dẫn dắt, làm cho cả chiếc xe bay đi, gần như cùng lúc đó, một chiếc xe lớn lao tới, lao thẳng vào chỗ tôi vừa đi qua, rồi tông mạnh vào một cửa hàng quần áo bên cạnh.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK