"......"
Tay Du Đường đã bắt đầu run rẩy. Nhưng Trình Lạc dường như không phát hiện ra sự kỳ lạ của y, vẫn đang lật sách, nói với Du Đường:" Nội dung truyện là về một vị tổng tài và người vợ nam của hắn tương tính thân thể với nhau là 100 phần trăm, nên chỉ cần tổng tài vừa thấy mặt vợ là sẽ muốn chiếm hữu vợ mình, vì thế nên mới có " hàng đêm thừa hoan"."
"Cho nên em hiểu rồi......" Trình Lạc nhìn về phía Du Đường: " Là bởi vì tương tính thân thể giữa hai chúng ta, nên em mới có cảm giác đối với anh."
Sau một tháng điên cuồng tiếp thu tri thức, Trình Lạc đã thông suốt về các phương diện tri thức lý luận và thường thức cơ bản. Nhưng tri thức trước kia hắn không hiểu cũng dựa vào số sách này hiểu được một số vấn đề. Chuyện này làm hắn nhớ tới thời điểm lần đầu gặp mặt Du Đường và lời y từng nói với mình.
Trình Lạc hơi nheo mắt lại, nghiêm trang dở ra trang truyện vẽ hình ảnh thụ đang giải quyết bằng tay cho công, nói với Du Đường :" Lúc trước anh làm như thế này cho em."
Sau đó hắn lại lật qua vài tờ, chỉ vào hình ảnh vận động không lành mạnh giữa công và thụ:" Nhưng mà chúng ta còn chưa có làm cái này nha."
Hắn hỏi Du Đường: " Em thấy bọn họ chơi trò này vui lắm, trông rất hưởng thụ, nên muốn hỏi anh một chút, chẳng lẽ làm như thế này sẽ vui sướng hơn dùng tay à?"
"???"
Mẹ nó chứ!
Rốt cuộc là quyển sách này làm sao mà lại lẫn được vào đây.
Du Đường hiện tại xấu hổ muốn chết, da mặt có dày hơn nữa cũng không tránh được đỏ lên.
"Cái này anh không biết." Du Đường nói: " Anh chưa từng làm việc đó bao giờ."
" Hay chúng ta thử làm nha anh?" Trình Lạc hứng thú rủ rê Du Đường:" Đọc lý thuyết thôi thì khó hình dung lắm, dùng thực tiễn để chứng minh lý thuyết nha anh?"
"???"Du Đường trợn mắt lên nhìn. Vội vàng tỏ vẻ có camera theo dõi, không làm được đâu.
Trình Lạc lập tức kéo cao chăn qua đầu, che lại hai người ở trong chăn, ngăn cách với tầm mắt của camera, chớp mắt nhìn Du Đường.
"Chúng ta có chăn, sợ cái gì?"
"???"
Chiêu này của hắn thâm quá làm Du Đường trở tay không kịp.
Y còn tưởng rằng hiện tại Trình Lạc say mê học tập tri thức, sẽ không nghĩ đến mấy việc này!
Hơn nữa trong khoảng thời gian gần đây Trình Lạc cũng không hề cưỡng ép y, luôn luôn ngoan ngoãn tự giải quyết vấn đề.
Tại sao hôm nay lại đột nhiên thay đổi?!
Nếu so về giá trị vũ lực giữa hai người, Du Đường nháy mắt có thể phân tích được, y chắc chắn là người bị đè!
Trong đầu nhất thời hiện lên vô số hình ảnh không lành mạnh, cuối cùng Du Đường linh động đè Trình Lạc lại, nghiêm túc nói với hắn:" Không được! Tuyệt đối không thể thử!"
" Vì sao không thể?"
" Bởi vì những chuyện này chỉ có hai người yêu nhau mới có thể làm!" Du Đường chính trực nói:" Hiện giờ em không yêu anh, anh cũng không yêu em nên chúng ta không thể làm những chuyện này được!"
Trình Lạc nghe đến đây bỗng sửng sốt. Hắn nhìn chằm chằm người đàn ông dưới thân, nhíu mày:" Yêu là cái gì?"
Lần này đổi lại là Du Đường ngây ngẩn cả người.
Hỏi hay lắm, y cũng không biết nha!
【 ha ha ha ha ha ha, ký chủ ngài ngốc quá đi! 】 hệ thống ở trong ý thức của Du Đường cười ầm lên: 【 chính ngài cũng không biết yêu là gì, làm sao có thể trả lời hắn được? 】
【 hai ngươi ngốc y như nhau, Đm, ha ha ha ha ha, em sắp bị hai người chọc cho cười chết mất thôi! 】
Du Đường:......
Mặt mũi của Du Đường lần này xem như ném đi sạch, y cố vớt vát : Ai nói ta không biết? Ta tốt xấu gì cũng hẹn hò nhiều rồi.
Y trả lời Trình Lạc:" Chính là nếu em yêu ai thì khi ở bên người đó sẽ cảm thấy vui vẻ, chỉ muốn ở cạnh người đó từng giây từng phút, quấn lấy người đó, có chuyện tốt, chuyện xấu, chuyện làm em đau lòng gì thì cũng muốn chia sẻ với người đó, còn có....."
Y nói :" Em sẽ muốn ôm, muốn hôn người đó, khi cùng nhau làm những việc kia thì tim sẽ đập rất nhanh, tâm tình cũng sẽ rất kích động. Anh nói như vậy em....."
Trên môi bỗng nhiên nóng lên.
Du Đường sửng sốt. Y không nói thêm được gì nữa.
Trình Lạc chỉ là nhẹ nhàng dán lên môi y sau đó lập tức rời đi.
"Hôn môi, là như thế này sao?" Thanh niên sờ lên vị trí trái tim của mình, nhìn Du Đường: "Đúng là có đập nhanh hơn bình thường một chút."
Ở bên trong chăn rất tối, mái tóc dài của Trình Lạc xõa ra tán loạn, hắn mặc một bộ quần áo thí nghiệm màu trắng, cứ như vậy ngắm nhìn Du Đường. Làm ý thức của y đột nhiên xuất hiện vài hình ảnh mờ ảo.
Hình như y đang ở phòng bếp nấu cơm, có người cũng hôn y như vậy. Còn nói với y một câu: Cửu biệt thắng tân hôn." Trái tim đột nhiên nhói đau.
Sắc mặt Du Đường có chút khó coi, y trả lời Trình Lạc: " Ừm, đúng vậy, đây là hôn môi."
" Hình như cảm giác cũng không tệ lắm!" Đôi mắt hoa đào của Trình Lạc tỏa sáng, hắn nằm sang bên cạnh Du Đường:" Chuyện vừa rồi anh nói em cũng đã hiểu rồi."
Hắn nghiêm túc thì thầm :" Anh biết không, em sắp tìm ra cách phá cái vòng cổ này rồi, đến lúc đó anh giúp em thoát khỏi đây, em nhất định phải bắt chúng trả giá đắt, em phải dùng máu của họ tưới đẫm mặt đất, em muốn chặt hết tứ chi của họ, rồi bôi mật ong lên, để bọn họ bị kiến cắn đến chết, hoặc là đem bọn họ cột vào với nhau, tưới xăng lên trên thiêu sống."
Giọng của hắn cứ đều đều, tựa như đang nói về nhiệm vụ cần hoàn thành, Du Đường nằm một bên nghe thấy thì sởn cả tóc gáy, nhưng y lại không có lập trường để khuyên nhủ Trình Lạc. Cũng may nói xong lời này, Trình Lạc liền đổi đề tài, tươi cười nói với Du Đường :' Nhưng mà anh không cần lo đâu, em sẽ không làm như vậy với anh."
" Hơn nữa suy xét trên tất cả các phương diên, anh là người tốt nhất với em trong những năm gần đây. Nếu giống như lời anh nói, yêu thích một người thì ở cùng người đó sẽ cảm thấy cực kỳ vui vẻ, chỉ mong có thể quấn lấy người đó mỗi giây mỗi phút, muốn chia sẻ với người đó tất cả những chuyện tốt xấu vui buồn, mong người đó có thể giúp em vượt qua khó khăn, như vậy, em cảm thấy anh chắc chắn là người thích hợp nhất!"
Trình Lạc cười tươi như hoa. Cho dù chỉ số thông minh cao đến mức nào, trên phương diện tình yêu, hắn cũng chỉ là một tờ giấy trắng. Hắn nhìn Du Đường, đơn thuần nói :" Hơn nữa , thân thể của chúng ta tương tính với nhau một trăm phần trăm, em rất thích hương vị trên người anh, cũng rất muốn quấn lấy anh, ví dụ như ôm hay là...." Vừa nói, hắn lại vừa nhướn qua hôn Du Đường một cái.
" Hôn môi!" Trình Lạc lại sờ ngực, sắc mặt hơi ửng hồng: " Em rất thích cảm giác hôn môi với anh...."
"Nếu đây chính là tình yêu." Hắn mở to đôi mắt hoa đào lấp lánh kề sát vào mặt Du Đường:" Em nghĩ là em hẳn đã yêu anh."
Sợ không đủ trịnh trọng, hắn lại lặp lại một lần: "Du Đường, em yêu anh."
Du Đường ngơ ngẩn.
Chợt bất đắc dĩ mỉm cười, bảo yêu mà độ hảo cảm vẫn là 0 điểm, ăn nói linh tinh...
Nhưng mà y vừa nghĩ thế xong thì hệ thống đã gào thét : 【 Ký chủ ơi!! Độ hảo cảm +60!!! Độ hảo cảm của Trình Lạc là 60 điểm! 】
Du Đường:??????
------