Trở về Tuyết Hải Dật Cư, Đường Vũ lặng lẽ thay dép, Mục Tuyền ngồi xuống ghế sô pha, Đường Vũ vào bếp, tự giác bật nước nấu mỳ. Cô biết cha mình ăn khỏe, đi ăn tiệc về là thế nào cũng phải ăn thếp bát mỳ, hôm nay mẹ cô không làm thì cô làm, động tác hết sức thuần thục. Mục Tuyền nhìn con gái bận rộn trong bếp, nghĩ tới cái gì, hừm khẽ một cái với vẻ tức giận quay đầu đi không nhìn nữa, ông Đường lắc đầu cười.
Đường Vũ bê bát mỳ trứng cà chua thơm phức lên bàn cho cha, ông Đường vừa ăn vừa suýt xoa khen trình độ nấu ăn của con gái sắp bằng mẹ. Đường Vũ hai tay chống cằm nhìn cha mình ăn, lòng rất vui vẻ.
Đợi cha ăn xong, Đường Vũ dọn bát đem đi rửa, trong phòng chỉ có tiếng leng keng của bát đũa, cùng tiếng nước chảy róc rách, sau đó chúc cha mình ngủ ngon, về phòng.
- Anh nói xem, hôm nay Đào Tình làm trò trước mặt em rốt cuộc là có ý gì?
Mục Tuyền ngồi khoanh tay trên ghế sô pha, nói:
- Bất kể cô ấy có ý gì thì cũng chẳng quan trọng, tình cảm Tô Xán với con gái mình trước sau như một mới là điều đáng nói.
Ông Đường lấy quả táo trên bàn, ngồi gọt:
- Anh thấy hôm qua em hiểu lầm Tô Xán thôi, nó không có ý gì đâu, vừa rồi nhiều chuyện tới với nó như thế, suy nghĩ thiếu chu đáo là bình thường...
- Hiểu lầm cái gì, dám lớn lối tuyên bố con gái chúng ta là vị hôn thê của nó trước mặt bao người, không coi vợ chồng chúng ta ra gì nữa rồi.
Mục Tuyền cầm lấy quả táo chồng gọt dở, cắn một miếng lớn:
- Ha ha ha, mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thuận mắt rồi đúng không?
Ông Đường cười vui vẻ, ông quá hiểu vợ mình rồi, lấy quả táo khác để gọt:
Mục Tuyền trừng mắt nhìn chồng, nhưng bỏ quả táo khỏi miệng, không dùng nó để che dấu nụ cười của mình nữa:
- Muốn xem một người thiếu cái gì, hãy nhìn người đó khoe khoang cái gì. Muốn biết một người sợ cái gì, nhìn người đó che dấu cái gì... Hành vi hôm nay của nó cũng giống như lần đầu tiên em gặp nó ở Hạ Hải, rồi gặp lại tại Dung Thành … xem ra Đường Vũ thực sự tìm được chỗ dựa đáng tin cậy rồi.
- Có điều thằng nhãi đó thật to gan, đừng nghĩ như thế là có thể đơn giản đưa con gái chúng ta đi.
Lần này tới lượt ông Đường bực tức nói:
- Đương nhiên là không thể dễ dàng cho nó như vậy, còn thử thách thêm nữa.
Hai vợ chồng cùng nhìn nhau cười.
Sáng hôm sau ông Đường và Mục Tuyền đưa Đường Vũ tới cổng Đh Thượng Hải, Tô Xán từ rất sớm đã đứng đợi ở cổng, chuyện hôm qua dù sao khiến y có chút thấp thỏm, hôm qua trong lúc kích động tuyên bố hơi quá, đáng nhẽ nói là bạn gái của mình là đủ, dám khiêu chiến quyền uy của Mục Tuyền, hậu quả không phải đùa.
Đường Vũ từ xe đi ra, ông Đường và Mục Tuyền lấy đặc sản ở cốp xe, Tô Xán vội vàng chạy tới nhận, cuối cùng trước khi lên xe, Mục Tuyền chỉ nói một câu:
- Hai đứa chú ý sức khỏe.
Sau đó lên xe cùng ông Đường rời đi.
Cha mẹ mình đi rồi, Đường Vũ thay Tô Xán cầm nửa số đồ, cô không phải loại nữ sinh ung dung dạo phố để bạn trai vất vả cầm túi lớn túi nhỏ, cho dù đồ không nhiều không nặng cũng không muốn, cảm thấy như vậy mới tốt.
Xác đồ tới chỗ ngã rẽ KTX hai người, Đường Vũ chia cho Tô Xán món thịt bò khô, vịt sấy:
- Mấy cái này thực ra của anh cả đấy, em có ăn bao giờ đâu.
Tô Xán thăm dò:
- Vậy mẹ em?
- Em cũng không biết, mẹ em khó đoán lắm.
Đường Vũ khẽ lắc đầu, nhưng khi quay đi, môi mím chặt cố nén cười, hôm qua cô nấp sau cửa nghe hết cha mẹ mình nói chuyện, cha mẹ cô nói đúng, sao dễ dàng như vậy được, nhất là cô vì Tô Xán làm ra nhượng bộ cực lớn.
…..
Thứ ba Kiều Thụ Hâm rời khỏi Thượng Hải, tin tức này lập tức bị các phóng viên thường trực quanh Facebook TQ chờ động tĩnh truyền về tòa báo, khiến những tin đồn về Facebook càng thêm náo nhiệt.
Tô Xán tới tòa nhà Mỹ La thì nhận được điện thoại của Lâm Quang Đống:
- Chuyện rốt cuộc là sao, bây giờ khắp nơi nói cậu và Mark đấu đá với nhau, nội bộ Facebook náo loạn, tôi phải để báo phía dưới đăng tin này thế nào, không đăng không được, đây là chủ đề nóng, báo tôi không đăng mất khách, đăng thì sợ tăng thêm loạn cho cậu.
Tô Xán thở dài:
- Chính xác là Kiều Thụ Hâm ký hợp đồng với Facebook Mỹ, anh ta tới Trung Quốc là điều nhiệm, nếu như có xung đột với an bài với phía Mỹ, vậy lấy hiệp nghị ở Mỹ làm ưu tiên, vì Kiều Thụ Hâm có thẻ xanh ở Mỹ, quan hệ nhân sự ở Mỹ, nghiêm khắc mà nói thì anh ta không phải là người Trung Quốc nữa rồi. Còn về phần Mark can dự vào chức CEO đã được ổn định, sẽ do nội bộ chúng tôi điều nhiệm, anh đưa tin trên tinh thần này là được.
- Được, tôi sẽ chỉ thị cho họ, ngoài ra cậu nên cẩn thận ra ngoài gặp phải phóng viên.
Xưa nay Tô Xán luôn kín tiếng, chưa có tiền lệ nhận phỏng vấn của tờ báo nào, không thiếu tòa báo tranh nhau du thuyết, làm công tác ngoại vi, ý đồ trở thành người đầu tiên có cuộc phỏng vấn đặc quyến với y. Thậm chí Liễu Trường Huy cũng có lần bóng gió nói tạp chí Nam Phương muốn phỏng vấn y, nhưng Tô Xán tỏ thái độ rõ ràng, về sau hắn không nhắc lại nữa.
Trong giới báo chí, sớm lan truyền tính khí "cổ quái" của Tô Xán, nhưng không có gì lạ, tài luôn đi với tật, nhìn sang Mark, không phải là nhân vật cổ quái à?
Cho dù lần trước Tô Xán diễn giảng ở Đh Thượng Hải cũng khống chế nghiêm ngặt không để phóng viên lọt vào, trừ một ít giấy mời cùng một ít người lợi dụng quan hệ "lẻn" vào thì cơ bản đều là giáo viên sinh viên trường.
Lại thêm bên ngoài có Kiều Thụ Hâm mang phong cách mạnh mẽ ở Mỹ, luôn lớn tiếng xuất hiện thu hút ánh mắt truyền thông, với giới truyền thông, Tô Xán chỉ là cái tên mơ hồ.
Tô Xán chỉ là minh tinh trong ĐH Thượng Hải, chính vì thế mà sinh viên trong trường càng kiêu ngạo.
- Đừng lo, có nhóm Lý Bằng Vũ theo bên cạnh, không phóng viên nào tiếp cận được tôi đâu, nhân viên Facebook TQ cũng có điều lệ cấm tiếp nhận phỏng vấn trả lời câu hỏi về công ty khi chưa được phép, cho dù có phóng viên vào được trong cũng chẳng nhận ra được tôi.
Về chuyện này Tô Xán có chút đắc ý, mới đầu y tránh phóng viên là vì không muốn cuộc sống bị phiền nhiễu, bây giờ thành sự "tự hào" khá trẻ con của y:
- Nếu phía Mỹ dứt khoát muốn bán cổ phần ở Facebook TQ, vậy phía cậu ứng phó ra sao?
Lâm Quang Đống hỏi câu này xuất phát từ cá nhân, tất nhiên không đưa lên báo:
- Hiệp nghị ban đầu của hai bên không hề có hạn chế bán cổ phần, tối đa chỉ có ràng buộc bởi quan hệ và đạo nghĩa mà thôi, nên không thể làm gì được hết.
Tô Xán trầm ngâm:
- Nhưng cứ nhìn vào các ví dụ trong lịch sử thương nghiệp là biết, nếu như phía Mỹ không thông qua chúng tôi mà tự ý bán cổ phần, vậy tôi có thể đưa họ ra tòa, lấy lý do lợi dụng cơ mật thương nghiệp mưu lợi ngăn cản họ bán cổ phần, hoặc trì hoãn bán cổ phần. Nhưng đây là phương thức cuối cùng, không tới mức vạn bất đắc dĩ, tôi cũng không muốn nó xảy ra.
Bất kỳ hành động sử dụng tới pháp luật nào, cũng có thể tạo ra ảnh hưởng ác liệt. Đó là cách cuối cùng, nếu như thực sự cùng Mark đi tới bước đó thì đại biểu hai người hoàn toàn quyết liệt rồi, mà Tô Xán hi vọng mãi mãi chuyện đó không muốn xảy ra. Tô Xán và chàng trai tóc xoăn đó cùng nhau uống bia đen giữa mù đông ở trung học Exter, lòng tràn đầy nhiệt huyết, thành bức tranh không thể xóa mờ.
- Vậy chúc cậu may mắn.
Lâm Quang Đống nói lời cuối rồi cúp điện thoại.
Kiều Thụ Hâm quay về Mỹ trở thành quân bài quan trọng nhất của Facebook, không được phép có bất kỳ sai sót gì.