Mục lục
Bé Cưng Tinh Quái – Mami Của Tui, Tự Tui Sẽ Giành
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuộc sống trôi qua từng ngày, ngoại trừ cuối tuần đến bệnh viện thăm mẹ mình, thời gian còn lại của Giang Tiêu Tiêu là một đường thẳng với hai điểm là công ty và nhà, thỉnh thoảng cũng sẽ đến siêu thị mua chút đồ.

Một cuộc sống rất bình yên.

Tuy mới đầu vẫn còn không quen, sẽ còn vì nhớ ba con Cận Tri Thận mà không ngủ được, nhưng dần dần cuộc sống của cô bị công việc lấp đây, không còn

nhiều thời gian nhớ nhung bọn họ nữa.

Những lúc rảnh rỗi, cô sẽ nghĩ đến bọn họ, cảm giác giống như mình nằm mơ vậy.

Chỉ là bây giờ cô đã tỉnh mộng mà thôi.

Cô nở một nụ cười rất nhẹ, có lẽ chẳng mấy chốc cô sẽ quên bọn họ, và bọn họ cũng sẽ quên cô.

Như vậy là tốt nhất

Từ khi Giang Tiêu Tiêu vào làm đến nay, cô gần như không tham gia bất kỳ buổi liên hoan nào của công ty, làm các đồng nghiệp trách lắm.

"Tiêu Tiêu, cô không hòa đồng với mọi người gì cả, đã không tham gia buổi liên hoan rồi mà ngay cả bữa trưa cũng không chịu đi ăn với chúng tôi, cô như thể thì làm sao chúng ta hòa đồng với nhau được?"

Trong giờ nghỉ trưa, vài người đồng nghiệp quây quanh Giang Tiêu Tiêu, có cảm giác như kéo bè kéo lũ đi hạch hỏi.

Giang Tiêu Tiêu biết các cô ấy chỉ nói miệng vậy thôi chứ không thật sự oán trách gì cô.

Vì vậy cô cười giải thích: “Tôi vừa mới đến công ty, nhiều công việc của công ty vẫn chưa biết lắm, thế nên muốn hiểu rõ hơn.”

“Tiểu Tiêu, mấy người chúng ta làm việc ở đây vài năm rồi, cô muốn hiểu biết về công ty mình thì tìm chúng tôi ấy, bớt việc hẳn mà."

"Đúng vậy, chúng tôi ăn cùng chơi cùng, lại còn hỏi gì đáp nấy, thuận tiện hơn cô tự tìm hiểu nhiều."

Cảm ơn các cô.”

Giang Tiêu Tiêu có chút cảm động, cô cảm nhận được sự ấm áp ngập tràn trong lòng ở thành phố xa lạ này.

“Được rồi, cứ quyết định thế đi, lần sau đi ăn cô nhất định phải đi đấy nhé."

Giang Tiêu Tiêu gật đầu: "Được."

Buổi chiều, sắp đến giờ tan tầm, trưởng phòng đi ra, vỗ tay một cái.

Tất cả mọi người buông công việc đang làm xuống, ngẩng đầu lên nhìn.

“Có tin tức tốt cho mọi người đây." Trưởng phòng mim cười, hai mắt sắp híp lại đến mức không nhìn thấy mắt đâu.

Mọi người xoay mặt nhìn nhau, đều hết sức tò mò rốt cuộc là tin tức tốt gì mà trưởng phòng vui vẻ như thế.

Trưởng phòng nói tiếp:

“Phương án khai phá mảnh đất phía đông thành phố đã được bên trên thông qua.”

Vừa dứt lời, tất cả mọi người sững sờ vài giây, sau đó bùng lên một trận reo hò vang dội, bọn họ đều cực kỳ kích động.

Ngay cả Giang Tiêu Tiêu cũng không nén nổi nụ cười.

Mỗi người đều nỗ lực hết mình vì phương án lần này, từ đi phỏng vấn, điều tra và nghiên cứu cho đến bàn bạc về phương án, rồi đến xác định phương án đều tốn rất nhiều thời gian và tinh lực, chỉ riêng việc sửa đổi phương án cũng mất đến mấy đêm liền.

May mắn phương án này thuận lợi lấy được sự chấp thuận của lãnh đạo cấp trên.

Cũng khó trách mọi người kích động như vậy.

"Để đãi mọi người, tối nay tôi mời khách,"

Trưởng phòng vừa nói xong, mọi người lại kích động thêm phát nữa.

“Tiêu Tiêu, cô cũng phải đi đấy nhé." Trưởng phòng cố ý chí đích danh Giang Tiêu Tiêu.

"Đúng đấy, Tiêu Tiêu, hôm nay cũng phải đi nha.”

Các đồng nghiệp đều nhìn về phía cô.

Giang Tiêu Tiêu mỉm cười,

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TN
Thanh Nguyen22 Tháng hai, 2022 14:18
Nhieu doan k duoc hay cho lam luc nu chinh can duoc bao ve ma nam chinh chui xo xinh nao y
HH
Huong Huong11 Tháng tám, 2021 13:44
Sao toi chuong 480 lại ngung roi .sao dọc tiep đây rỏ chán
LCH
Lynh Chuyển Hàng03 Tháng tư, 2021 03:16
Hay quá nha,đọc hoài không chán
BÌNH LUẬN FACEBOOK