“Anh, em biết chân tướng sự việc năm đó rồi”
Cận Tri Dực vừa thấy anh trai là sốt sảng nói ngay.
Sau đó, anh ta nói hết cho Cận Tri Thận biết sự thật nghe từ Giang Chấn.
Sau khi nghe xong, Cận Tri Thận kích động đến mức đầu ngón tay run rẩy không ngừng.
Vốn dĩ anh không hề quan tâm đến quá khứ của Giang Tiêu Tiêu, bây giờ biết rõ chân tướng anh càng đau lòng hơn.
“Sao cô ấy lại ngốc nghếch như vậy?”
Cận Tri Thận nhắm mắt cười khổ.
Phổi như bị thứ gì đó đâm phải, chỉ hít thở thôi cũng thấy đau.
Vì chuyện này mà cô luôn tự ti, cảm thấy không xứng với anh, vì vậy mới lựa chọn bỏ đi.
Cô cũng là người bị hại mà, không phải sao? Cận Tri Thận hối hận.
Anh hối hận vì đã không điều tra rõ ràng mọi chuyện, cho rằng như vậy là tôn trọng cô, sau khi sự việc bại lộ, anh lại để cô một mình gánh chịu và đối mặt.
Anh đúng là một tên khốn! Cận Tri Dực cũng rất khó chịu khi thấy anh trai đang quay cuồng trong hối hận.
“Anh, anh đừng tự trách mình, chẳng ai ngờ chân tướng sự việc lại là như thế”
Nói tới đây, Cận Tri Dực lạnh lùng hừ mũi rôi giận dữ măng: “Tất cả là tại nhà họ Giang, tại tên cáo già Giang Chấn.
Nếu năm đó ông ta chịu cho chị dâu tiền thì chị ấy có bị ép đến bước đường đó không?”
“Có câu hổ dữ không ăn thịt con, em thấy ông ta còn không bằng cầm thú!”
Nếu bây giờ Giang Chấn có mặt ở đây, Cận Tri Dực nhất định sẽ đấm ông ta thêm vài cú.
Cận Tri Thận mở mắt ra hỏi: “Giang Chấn có biết tung tích của Tiêu Tiêu không?”
“Không biết”
Cận Tri Dực lại thở dài: “Với tính cách của chị dâu, sao chị ấy có thể tìm người nhà họ Giang giúp đỡ chứ? Chắc chắn là người có thể chuyển viện cho mẹ của chị dâu nhanh như vậy cũng không đơn giản..."
Bỗng Cận Tri Dực nghĩ tới một người, anh ta kích động nói: “Anh, em biết là ai rồi”
“Ai?”
“Lục Tranh”
Cận Tri Dực phân tích: “Chúng ta không ngừng tìm kiếm tung tích của chị dâu nhưng mãi mà không có kết quả.
Với thực lực của nhà họ Cận, đáng lý ra không thể có chuyện chúng ta không tìm được người, trừ khi là có người âm thâm cản trở, mà người này phải có thế lực nhất định”
“Anh à, anh nghĩ thử xem trong những người chị dâu quen biết, ai có thể làm được chuyện này?”
Cận Tri Thận nheo mắt: “Lục Tranh”
Theo những gì anh hiểu về Tiêu Tiêu thì cô quen biết không nhiều, và trong số đó chỉ có Lục Tranh là có năng lực làm việc này.
Hai anh em cùng chung suy nghĩ, Cận Tri Dực hết sức kích động: “Hay quá, cuối cùng cũng có chút manh mối rồi”
“Anh ơi anh yên tâm, em sẽ tìm ra chị dâu nhanh thôi”
Cận Tri Dực an ủi anh trai.
Danh Sách Chương: