Không thể không nói , với tuổi tác cùng địa vị của Tiếu Ân, lại còn sinh sống tại nơi hẻo lánh của công quốc , rất nhiều chuyện hắn cũng không biết được
Chính như một kẻ cả đời là nông phu thì trừ bỏ biết được trang viên của chủ nhân mình ra , bọn họ thậm chí còn không biết xung quanh một trăm dặm quang đó còn có trang viên nào khác không , nói chi đến truyền thuyết về ma pháp
“Đúng vậy , ma pháp tháp “Tư Khảo Đặc biết chắc Tiếu Ân không biết việc này nhưng hắn vẫn cố kiên nhẫn giải thích :”Ma pháp sư của công quốc mặc dù không nhiều nhưng lại có một vị ngũ tinh đại ma pháp sư cùng năm vị ma pháp sư , bọn họ mỗi người đều có một ma pháp riêng của mình .Ngươi là thần dân của công quốc , cho nên nếu có cơ hội được một vị ma pháp sư nhìn trúng là có tư cách tiến vào ma pháp tháp để học tập “
Đôi mắt Tiếu Ân lập tức sáng lên , đối với hắn hiện tại mà nói , ma pháp tri thức chính là điều hắn thiếu thốn
Mỗi một lần tiến vào Nhất Hào không gian , tên Nhất Hào kia đều đem bản thân hắn ra phân tích để có được số liệu về ma pháp
Nội dung ma pháp ghi lại trong năm tấm thiết phiến vẻn vẹn chỉ ghi lại phương pháp đê cấp rèn luyện lực tinh thần cũng với bốn ma pháp nhất cấp
Với lực lượng tinh thần của Tiếu Ân hiện tại, cũng chỉ có thể nắm giữ được ma pháp tật phong thuật mà thôi , ba ma pháp còn lại , hắn tạm thời còn chưa đủ năng lực để tiếp xúc
Với tình cảnh hiện tại của hắn , nếu có thể gia nhập ma pháp tháp , được tu luyện theo một hệ thống hoàn chỉnh , chẳng phải là phù hợp với yêu cầu hiện tại của bản thân và Nhất Hào sao ?
Nghĩ tới đó , tim hắn nhất thời dao động mạnh
“Không , kỵ sỹ đại nhân “ Duy Luân vội vàng lên tiếng nói :”Tiếu Ân là đệ tử của ta , hắn là một thợ rèn chứ không phải là ma pháp sư “
Tư Khảo Đặc tức giận nói : “Duy Luân lời ngươi nói ra nên có chút lương tâm đi , ngươi cho rằng một vị thợ rèn có thể so được với một vị ma pháp sư tôn kính hay sao , ngươi nói xem hai nghề đó nghề nào có tiền đồ hơn ?”
Duy Luân nhất thời không nói được gì , mặc dù hắn vẫn muốn Tiếu Ân lựa chọn theo nghề thợ rèn nhưng hắn cũng phải công nhận lần này quả thực hắn đã tự nói ra lời trái lòng mình
Thở dài một tiếng , Duy Luân nói : “Được rồi ,ta hiểu mà “
Tư Khảo Đặc hướng về phía hắn gật đầu một cái , nói :”Tiếu Ân tiên sinh, ta lập tức trở về chuẩn bị , ba ngày sau , ta và ngài sẽ khởi hành , hơn nữa là khởi hành tới thành Lộ Dịch Tư
Tiếu Ân đương nhiên biết được thành Lộ Dịch Tư , ma pháp tháp được thiết lập tại đó cũng là chuyện đương nhiên
Bất quá đối với việc Tư Khảo Đặc kỵ sỹ tự ý quyết định , trong lòng Tiếu Ân có chút bất mãn nhưng hắn cũng không có biểu hiện ra mà chỉ nhẹ nhàng khom lưng nói :”Kỵ sỹ đại nhân , cha ta còn đang sống vất vả trong lãnh địa của ngài , ta không thể bỏ mặc cha ta ở lại a “
Tư Khảo Đặc vỗ gáy nói :”Xin lỗi , ta thế nào lại quên mất người nhà của ngài .Ngài yên tâm , phụ thân của ngài ta cũng sẽ đối xử như ….”Kỵ sỹ hơi hơi ngập ngừng , hắn nghĩ tới với tuổi tác của Tiếu Ân thì phỏng chừng cha hắn cũng chỉ ngang tuổi với mình , vì vậy lời nói ra liền chuyển thành :” bằng hữu tri giao , tất cả mọi việc ta sẽ an bài thỏa đáng , tuyệt đối sẽ không để ngài có chút lo lắng nào “
“Nhưng mà kỵ sỹ đại nhân , ta phải được sự đồng ý của phụ thân “Tiếu Ân cau mày nói
“Không có vấn đề gì , ta sẽ đi cùng ngài để khẩn cầu phụ thân ngài đồng ý “Tư Khảo Đặc nét mặt tươi cười nói :”Còn nữa , ngài cũng không cần phải gọi ta là kỵ sỹ đại nhân , ngài trực tiếp gọi ta là Tư Khảo Đặc là được rồi “
Trong lòng Tiếu Ân hơi động , trong trang viên , trừ bỏ thân nhân của kỵ sỹ , tất cả mọi người đều xưng hô Tư Khảo Đặc là kỵ sỹ đại nhân , ngoại nhân duy nhất được phép gọi tên kỵ sỹ , cũng chỉ có sư phụ của hắn cao cấp thợ rèn Duy Luân , không thể tưởng tượng được hiện tại bản thân hắn cũng may mắn gia nhập hàng ngũ đó
Từ điểm này có thể thấy được , ma pháp sư loại nghề nghiệp này so với kỵ sỹ và thợ rèn có tiền đồ hơn nhiều
Tiếu Ân xin phép lão Bàng Đức quả thực là rất thuận buồn xuôi gió
Sự kiện kỵ sỹ lão gia người nắm quyền sinh tử thôn trang tự mình tới gặp lão Bàng Đức oanh động cả thôn
Với chút kiến thức nông cạn của người dân trong thôn , Tư Khảo Đặc kỵ sỹ chính là nhân vật vĩ đại nhất mà họ biết , mà hắn lại tự thân tới bái phỏng lão Bàng Đức , khiến lão Bàng Đức trở thành nhân vật truyền kỳ .Cho đến khi lão Bàng Đức ly khai khỏi thôn trang , thì những loại tin đồn về phụ tử hắn vẫn truyền ra liên miên không dứt
Đối với lão Bàng Đức , kỵ sỹ đại nhân có vẻ phi thường hữu hảo , kỵ sỹ cũng không lộ ra vẻ quý tộc gì cả , giới thiệu cho lão Bàng Đức biết thiên tư trác tuyệt của Tiếu Ân , hơn nữa còn thỉnh cầu lão Bàng Đức cho phép Tiếu Ân tới thành Lộ Dịch Tư
Đương nhiên khi kỵ sỹ đại nhân thỉnh cầu , vô ý nhấn mạnh ngữ khí khiến lão Bàng Đức lập tức đồng ý mà không suy nghĩ gì
Tiếu Ân buồn bực chính vì điều này , bất quá đối với lão cha hắn cả đời đều nghe theo chủ ý của kỵ sỹ mà nói thì việc phản đối thỉnh cầu kỵ sỹ không khác gì là người si nói mộng
Tư Khảo Đặc động tác phi thường mau lẹ , hơn nữa tin tức của hắn vô cùng linh thông đã đem cả lão Bang Đức và Kiều Y nhận vào trong trang viên
Đương nhiên đưa bọn họ vào trang viên là để hưởng phúc .Nghĩ tới lão Bàng Đức không cần phải làm việc vất vả mỗi ngày , trong lòng Tiếu Ân đối với kỵ sỹ phi thường cảm kích
Mặc dù hắn biết , Tư Khảo Đặc làm thế chỉ là thuần túy muốn kết giao với hắn nhưng đối với Tiếu Ân mà nói thì đây quả thực là một chuyện tốt
Ba ngày sau , Tư Khảo Đặc vừa mới trở về trang viên bất chấp mỏi mệt của lần hành trình trước , liền mang theo Ái Đức và Tiếu Ân tới thành Lộ Dịch Tư
Trước khi khỏi hành , Tiếu Ân quay đầu nhìn lão cha Bàng Đức và Kiều Y a di thầm chúc phúc cho họ
Nhìn lại lần cuối , hắn vung cao roi ngựa lên , trên không trung quất một tiếng , ruổi ngựa tiến về phía trước , một đường tiến thắng trong ánh mặt trời đỏ rực